Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 393: Lo lắng anh xích dương



Dương Nghị bị hoảng sợ đến nửa ngày mới hồi phục tinh thần lại.

"A, không có gì. Là việc cá nhân của tôi."

Dương Nghị nhanh chóng ấn một cái vào điện thoại, màn hình điện thoại lập tức đen xuống.

Thế nhưng là trước khi màn hình điện thoại đen xuống, Chung Noãn Noãn lại đã nhìn thấy, Dương Nghị là một hacker, mà anh giống như đang truy tung thứ gì.

Chung Noãn Noãn mỉm cười, hỏi: "Cái khác tôi cũng không hỏi anh, anh có thể nói cho tôi, Xích Dương lần này tham gia hành động có nguy hiểm không?"

Nói lên Xích Dương, trong mắt Dương Nghị tràn đầy sùng bái.

"Đi theo lão đại lâu như vậy, tôi chưa từng thấy lão đại bị thương. Mặc kệ chấp hành nhiệm vụ khó khăn cỡ nào, lão đại đều có thể toàn thân trở ra, thậm chí rất nhiều lần nhiệm vụ nguy hiểm, đều là bởi vì lão đại mà ngăn cơn sóng dữ. Cho nên cho dù hành động gặp nguy hiểm, lão đại cũng nhất định có thể xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ, toàn thân trở ra."

Nghĩ đến tổn thương ở đầu của Xích Dương, nghĩ đến cảnh tượng sáu năm sau anh vì cô mà chết, Chung Noãn Noãn hơi sợ sệt.

Anh chính là gánh vác sự tín nhiệm cấp dưới với anh như vậy?

Làm cho tất cả mọi người đều cho rằng anh là một siêu nhân, không có gì là anh không làm được, đánh đâu thắng đó.

Nhưng mà bọn họ lại quên mất, anh cũng là người có máu có thịt.

Anh cũng sẽ bị thương, cũng sẽ chết.

Nhìn xem sự tin tưởng vững chắc không nghi ngờ trong mắt Dương Nghị, Chung Noãn Noãn cảm giác có chút bất lực. Cô không biết những người này kiên định tín nhiệm Xích Dương như thế đến cùng là tốt hay xấu.

"Được rồi, vậy nếu như nhiệm vụ của anh ấy hoàn thành xong anh có biết không?"

Dương Nghị suy tư một chút, nhẹ gật đầu.

"Vậy anh có thể ngay lập tức nói tình huống của anh ấy cho tôi không?"

"Nếu lão đại thật sự hoàn thành xong nhiệm vụ, chuyện thứ nhất khẳng định chính là báo bình an cho cô."

Chung Noãn Noãn gật đầu, chỉ có thể tạm thời để chuyện này ở một bên.

Dù sao cô cũng không thể đi nghe ngóng anh rốt cuộc đi làm nhiệm vụ gì.

"Đúng rồi, nếu anh có việc bận thì mau đi đi, không cần thời khắc đi theo tôi. Người bạn kia của tôi là đai đen quyền đạo, có năng lực bảo hộ tôi."

Dương Nghị nghe xong, lập tức đứng nghiêm thân thể: "Bảo hộ tiểu thư Noãn Noãn là nhiệm vụ lão đại bố trí cho tôi, trước khi đi lão đại không yên tâm nhất chính là tiểu thư Noãn Noãn, cho nên mong tiểu thư Noãn Noãn đừng làm tôi khó xử, trước khi lão đại trở về, tôi nhất định phải thời khắc đi theo bên người tiểu thư Noãn Noãn, bảo đảm an toàn của ngài."

"Được, tôi không làm khó dễ anh."

Nhìn xem bên kia mới chỉ nói mấy câu, Selina đã từ trong rừng cây nhỏ đi ra, mà Lãnh Kỳ Duệ cũng không đi theo phía sau cô, Chung Noãn Noãn liền từ trong ngõ hẻm đi ra ngoài.

"Cậu ta thế nào?"

Nhìn thoáng qua trong rừng cây nhỏ vẫn không có động tĩnh, Chung Noãn Noãn có chút lo lắng.

"Yên tâm đi, không đánh tàn phế cậu ta."

Lãnh Kỳ Duệ nằm ở trong rừng cây nhỏ cơ bản là không dậy nổi, toàn thân đau đến tan ra thành từng mảnh: "..."

Nhìn xem đỉnh đầu rừng cây nhỏ vang sào sạt, Lãnh Kỳ Duệ khóc không ra nước mắt.

Anh liền không rõ, vì cái gì cô gái nhìn nhỏ bé yếu đuối, lúc đánh lên lực bộc phát lại mạnh như vậy?

Vì cam đoan Lãnh Kỳ Duệ sẽ không bị những người khác động, Chung Noãn Noãn cùng Selina ngồi ở trên ghế bên ngoài rừng cây nhỏ bắt đầu nói chuyện.

"Chuyện đã tra ra được đúng không?"

"Ừ." Selina gật đầu. Nghĩ đến chân tướng của sự thật, cô thật cảm thấy có chút không muốn mở miệng.

"Nói đi."

"Lão đại..'

Nghĩ đến hi vọng từ nhỏ đến lớn của lão đại, Selina cảm giác cô thật có chút không nói nên lời.

" Không có việc gì, nói đi. Với tôi mà nói, ngoại trừ Xích Dương, trừ các người ra, những chuyện khác tôi cũng sẽ không để ở trong lòng."