Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 392: Chui rừng cây nhỏ



Chung Noãn Noãn bổ đao nói một câu, làm cho Selina cười ha ha.

"..."

Lãnh Kỳ Duệ không dám thế nào với Chung Noãn Noãn, nhưng cũng không có nghĩa là anh muốn nhường nhịn Selina.

"Mẹ nó, cười cái rắm! Lại cười tôi đánh cô! Tôi cũng không phải là người không đánh phụ nữ!"

Nhìn xem khuôn mặt tuấn tú cũng không biết là thẹn thùng vẫn là tức giận mà đỏ bừng lên của Lãnh Kỳ Duệ, Selina liền có một loại cảm giác vui sướng khi thành công đùa giỡn mỹ nam.

Nói thật, anh trai nhỏ Lãnh Kỳ Duệ thật rất đẹp trai rất ngon miệng!

Chung Noãn Noãn nhìn xem Selina nhìn chằm chằm Lãnh Kỳ Duệ giống như đang nhìn con mồi, xương sống lưng liền có chút không nhịn được phát lạnh. Trong lòng yên lặng châm nến vì người anh em này.

Selina cười tủm tỉm, rõ ràng cảm thấy người ta đáng yêu, lại vẫn không nhịn được đùa giỡn như cũ: "Ôi, tôi thật là sợ! Xem ra cậu là thật muốn một mình nói chuyện với lão đại nhà tôi?"

Lãnh Kỳ Duệ vứt một ánh mắt nói nhảm cho Selina.

Selina cũng không tức giận, tiếp tục cười híp mắt nói: "Tôi cho cậu cơ hội đánh tôi một lần, chỉ cần cậu có thể thắng tôi, tối nay tôi liền đem lão đại nhà tôi tặng cho cậu có được hay không? Không chỉ tối nay, về sau chỉ cần cậu hẹn lão đại nhà tôi, cậu không cho tôi đi theo, tôi sẽ không đi theo."

"Được! Đây chính là cô nói!" Lãnh Kỳ Duệ không chút nghĩ ngợi đáp ứng.

Nhìn xem bạn học Lãnh một mặt tình thế bắt buộc, Chung Noãn Noãn có chút muốn nâng trán.

Có thể đừng ngây thơ như vậy sao?

Có thể đừng một chút liền nổ giống cây pháo trúc như vậy sao?

"Lão đại, chị ở chỗ này chờ em một chút, em cùng bạn học Lãnh Kỳ Duệ đi luận bàn một chút."

Lãnh Kỳ Duệ nhìn xem Selina kích động, nói với Chung Noãn Noãn: "Nói trước, là cô ta khiêu chiến trước, nếu là chờ chút nữa tôi đánh đến cô ta khóc nhè, cậu đừng trách tôi!"

Chung Noãn Noãn mỉm cười: "Nơi nào có thể! Xem ở trên mặt mũi của chú Lãnh, tôi cũng sẽ không trách cậu."

Khó được khủng long bạo chúa nở nụ cười dịu dàng với anh, Lãnh Kỳ Duệ có chút hoảng hốt. Còn không có lấy lại tinh thần, liền bị Selina kéo lấy sau cổ áo đưa tới trong rừng cây nhỏ ở một bên.

Chung Noãn Noãn đi đến cạnh góc tường ở nơi xa, chuyển cái cong đi vào.

Trong ngõ hẻm, Dương Nghị đang cau mày chơi đùa điện thoại. Chợt thấy Chung Noãn Noãn xuất hiện ở trước mặt, giật mình kêu lên.

Mặc dù anh cũng không có tận lực che giấu hành tung của mình, thế nhưng là lấy thân pháp của anh, muốn giấu diếm được một học sinh như Chung Noãn Noãn vẫn là dễ như trở bàn tay.

Kinh ngạc nhìn xem Chung Noãn Noãn trực tiếp tìm tới anh, mà lại trước khi xuất hiện anh còn hoàn toàn không cảm giác được đối phương tới gần, miệng Dương Nghị hơi há ra, kinh ngạc không nói ra lời.

Ngược lại là Chung Noãn Noãn mở miệng trước.

"Tôi nhìn anh hôm nay có chút mất hồn mất vía, là xảy ra chuyện gì phải không?"

Hôn nay Xích Dương liền ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, anh chấp hành nhiệm vụ gì, đi chỗ nào chấp hành nhiệm vụ, cô đều là hoàn toàn không biết.

Mà lại trái tim cô từ buổi sáng đến buổi, vẫn luôn kinh hồn táng đảm, rất phiền, dự cảm thật không tốt, cho nên nhìn thấy bộ dạng này của Dương Nghị, liền không nhịn được hỏi.

Nghe Chung Noãn Noãn hỏi, Dương Nghị liền càng thêm kinh ngạc.

Cho nên anh chẳng những bị Chung Noãn Noãn phát hiện hành tung, Chung Noãn Noãn cho dù chưa từng có nhìn qua anh một chút còn biết anh hôm nay không ở trạng thái?