Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2178: Đoàn Chính Thuần chết



Loan Loan cười khẽ, cả người bám sát vào người Đế Thiên An, rồi nói : “ đại danh của Đoàn vương gia tiểu nữ như sấm bên tai, ngài lừa gạt không ít cô gái lấy đi thanh bạch của họ, mặc quần xong liền vứt bỏ chạy đi. Không hổ là tay hái hoa có tiếng vang danh giang hồ”

“ Khụ khụ” Đoàn Chính Thuần da mặt dày nghe được cũng ho khan lên.

Chủ nhục thần làm sao chịu được, tứ đại gia thần đi theo phía sau, có ngoại hiệu là Bút Nghiễn Sinh một thân nho sinh mặc, Chu Đan Thần nói : “ có câu không phong lưu uổng thiếu niên, vương gia trước giờ chưa từng thủ đoạn đê hèn với bất cứ cô gái nào. Có lẻ giang hồ đồn bậy phỉ báng vương gia nhà chúng ta.”

Đoàn Chính Thuần vuốt râu, đối với Chu Đan Thần hộ chủ mà thầm vui, nói : “ có lẻ các cô nương đối với Đoàn Chính Thuần ta có hiểu lầm..”

“ Hiểu lầm” Mộ Dung Thu Địch cắt ngang lời nói của Đoàn Chính Thuần, ngữ khí có mấy phần tức giận : “ Đoàn Chính Thuần ngươi còn có nhớ một người tên Lý Thanh La”

“ Lý Thanh La” Đoàn Chính Thuần kinh hô lên, cái tên gợi nhớ cho hắn về một cô gái tuyệt sắc mà nhiều năm về trước hắn từng gặp ở Vô Lượng Sơn.

Mộ Dung Thu Địch băng lãnh, nói : “ hạng bội tình bạc nghĩa như ngươi, lừa con gái người ta, đến khi ăn ngủ xong nhà gái mang thai bắt ngươi cưới lấy. Ngươi làm gì? Miệng ngon lời ngọt lừa gạt sau đó phủi mông mà chạy, lại tiếp tục làm hại những người khác.”

Hoàng Dung châm chọc : “ Tu La Đao Tần Hồng Miên, Mẫu Dạ Xoa Cam Bảo Bảo, Thiên Ma Cầm Nguyễn Tinh Trúc, còn bao nhiêu cô gái khác vì ngươi sinh con đây, nhưng mà bọn họ đây? Dường như đều bị ngươi vứt bỏ à? Phong lưu của Đoàn vương gia đúng là để tiểu nữ mở mang tầm mắt”

Thượng Quan Tiểu Tiên mắng lấy : “ đúng là tên sắc phôi, bại hoại”

Đoàn Chính Thuần sắc mặt đả không còn giữ vững như trước, chuyện xấu bị bóc trần ra, làm cho hắn tràn đầy hổ thẹn chi tâm.

Đế Thiên An lạnh nhạt nói : “ Vô Nhai Tử dù sao cũng trợ giúp ta, vừa khéo ngươi tự đưa đầu đến ta thay ông ta đòi lại công đạo cho Lý Thanh La vậy. Ngươi tự sát đi chớ miễn ta ra tay”

Tứ đại gia thần sắc mặt biến sắc khi nghe tin.

Mà lúc này Đoàn Chính Thuần khi nghe xong lại làm ra một hành động khiến cho bốn hộ vệ đi theo sau là Chu Đan Thần, Chữ Vạn Lý, Cổ Đốc Thành, Phó Tư Quy hoa dung biến sắc.

Một tiếng lanh lảnh kiếm reo, Đoàn Chính Thuần rút lấy bội kiếm bên hông của hộ vệ mình, ngay sau đó đem lên cổ tự vẫn.

“ Vương gia” Bốn gả hộ vệ chấn kinh bi thiết mà hô lớn.

Đoàn Chính Thuần hơi thở phập phồng, máu tươi từ cổ bắn ra sinh cơ dần trôi đi, bàn tay duổi ra chỉ về mấy thân ảnh phía trước, thần sắc khó tin được.

“ Vương gia, ngài làm sao có thể” Tứ đại gia thần bi thiết, người ôm kẻ đở lấy chủ nhân mình.

Người dân lân cận gần đó càng kinh hoảng hơn khi thấy được việc này, đường đường Trấn Nam vương của Đại Lý khi chuyện xấu phơi bày lại rút kiếm tự vẫn.

“ Đoàn vương gia ông ấy tự sát rồi!”

“ Trời ạ! Trấn Nam Vương chết chuyện lớn rồi”

“ Bọn họ nói là thật ư? Đoàn vương gia phong lưu ta biết, nhưng mà không ngờ ông ta lại làm ra như vậy”

“ Đi mau đi mau, quan binh sắp đến giờ”

Đế Thiên An không một nữa điểm nhìn máu tươi bắn ra, cũng như thanh âm của đám dân chúng xôn xao, tiếp tục cất bước di chuyển.

Chu Đan Thần nói nhỏ: “tuyệt đối không được để bốn người bọn họ rời đi”

Phó Tư Quy cải trang thành nông dân nhìn nhóm người Đế Thiên An rời đi, liền quát lớn : “ Đứng lại!!”

Không có lý do gì mà chủ tử của bọn họ lại tự sát cả, bọn họ đi theo Đoàn Chính Thuần đả lâu, tính cách như thế nào cả 4 người đều rõ như lòng bàn tay.

Tuyệt không phải là hạng người chỉ vì hổ thẹn mấy lời mà tự vẫn chết được.

Tuy không rõ nguyên nhân, nhưng nhóm người kia nhất định có liên quan với cái chết của vương gia nhà mình.

Chử Vạn Lý lớn tiếng : “ các vị mời dừng bước”

“ Bảo dừng thì ta dừng, hắn chết có liên quan đến ta chắc” Hoàng Dung cho đám người này cái mặc quỷ bám theo Đế Thiên An.

Ba nữ tuy không rõ vì sao Đoàn Chính Thuần lại tự sát, nhưng có thể nghĩ ra người làm ra là ai.

“ Công tử vị vương gia này trêu hoa ghẹo nguyệt nợ phong lưu không ít, công tử nha, người cũng phong lưu à” Loan Loan mở lời trêu chọc.

Đế Thiên An đáp : “ nàng bây giờ gan càng ngày càng lớn, lẻ ra ban đầu ta không nên niệm tình nàng cứu ta mà tha nàng. Bằng không bây giờ mới không dẫn ra nhiều thứ quanh ta như vậy”

“ Khanh khách” Loan Loan lại cười lên, nói : “ đây là Loan Loan tu vạn kiếp mới được công tử thương tình.”

Khóe môi Đế Thiên An nhếch lên một độ cong nho nhỏ.

“ Phập”

Cổ Thanh Đốc có nằm mơ cũng không ngờ được, người huynh đệ của mình Chu Đan Thần cầm lên Phán Quan Bút vũ khí vận lên nội lực từ sau mà đến đâm xuyên vào cơ thể mình.

Cổ Thanh Đốc phun ra một búng máu, khó tin hỏi : “ vì sao?”

“ Đan Thần, ngươi..ngươi” Chữ Vạn Lý cũng khó mà tin được, biến cố này làm hắn không tài nào hiểu được, Chu Đan Thần không có lý do gì để giết hại huynh đệ mình cả.

Bởi bốn người bọn họ cùng phụng sự cho Đoàn Thị, nhiều năm quen biết tình như thủ túc. Ngày thường quan hệ không có mâu thuẫn xảy ra, Chu Đan Thần là kẻ đọc sách càng không lý do ở sau ám toán huynh đệ mình.

Nhưng ngay sau đó, một cơn đau nhói xông lên đại não của mình, hắn giống như Cổ Thanh Đốc đến chết cũng không nghĩ ra được, tại sao huynh đệ nhiều năm của mình là Phó Tư Quy lại đánh lén hắn.

Cái chết của Đoàn Chính Thuần làm cho người dân kinh ngạc bao nhiêu, thì bốn gia thần của Đoàn vương gia tự tàn sát lẫn nhau làm cho người dân càng kinh ngạc không kém.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới