Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2177: Đại Lý quốc Trấn Nam vương



Rời đi Bất Lão Trường Xuân Cốc nhưng Đế Thiên An cũng không có đi khỏi Đại Lý cảnh nội, mà lại một đường thẳng đến Đại Lý đô thành mà dạo chơi.

Đại Lý quốc đô bên trong người qua lại nhộn nhịp, vì Đại Lý quốc nằm ở phía nam tiếp giáp với rất nhiều bộ tộc thiếu sổ, cho nên trong thành người qua lại với nhiều y phục khác nhau.

Tạo nên một vùng văn hóa giao thoa đặc sắc.

“ Muội có nghe cha nói Đại Lý người tôn sùng Phật đạo, hôm nay đến quả nhiên không khác à” Hoàng Dung vừa đi đường lại ăn lấy mấy xâu hồ lô táo, con mắt đảo quanh nhìn ngắm đô thành cảnh sắc.

Thượng Quan Tiểu Tiên tiếp lời : “ Các đời hoàng đế Đại Lý sau khi nhường ngôi đều xuất gia vi tăng tại Thiên Long tự”

“ Chết con lừa trọc” Loan Loan mắng lấy, cả người không xương tựa vào người Đế Thiên An mà bước đi.

Mộ Dung Thu Địch đi cùng, nói : “ Đoàn Thị là vương thất Đại Lý nhưng khai quốc hoàng đế lấy võ lập quốc, vẫn thường đi lại trên giang hồ trung nguyên, Đại Lý Nhất Dương Chỉ vang danh thiên hạ”

Loan Loan cười nói : “Đại Lý Đoàn thị còn có một môn công pháp so với Nhất Dương Chỉ còn uy lực vô cùng, nhưng từ khi Đoàn Tư Bình lập quốc xong vẫn nghe chưa ai luyện thành”

“ Lục Mạch Thần Kiếm” Hoàng Dung, Thượng Quan Tiểu Tiên và Mộ Dung Thu Địch cùng nói.

Mộ Dung Thu Địch lại nói : “ Lục Mạch Thần Kiếm, danh xưng thiên hạ đệ nhất kiếm, khi xuất ra kiếm khí ảo diệu vô hình lấy mạng. Nghe nói môn này tuyệt thế công pháp đặt ở Thiên Long tự bên trong”

Đế Thiên An nói : “Lục Mạch Thần Kiếm đích xác tính là kiếm đạo tuyệt học, có chất vô hình, là một bộ đem kiếm ý chuyển hóa làm kiếm khí, thông qua sáu mạch ở tay mà phóng xuất”

Lục Mạch Thần Kiếm với bản thân Đế Thiên An mà nói chẳng có gì xa lạ, bởi hắn cũng đem môn thần công này luyện ra khi ở Thiên Hành Cửu Ca thế giới.

Lục Mạch Thần Kiếm lấy khí làm kiếm giết người ở vô hình, lúc xuất kiếm kiếm như thiểm điện, có thể xưng trong kiếm vô địch.

Bất quá môn tuyệt học này tu luyện độ khó cực cao, từ khi Đoạn Từ Bình sáng tạo ra đến này, dù cho Đại Lý đã nhân tài đông đúc vẫn chưa có người có thể học được thành công Lục Mạch Thần Kiếm.

Đại Lý Đoàn thị lựa chọn tu luyện độ khó tương đối thấp một chút Nhất Dương Chỉ, chính là cơ sở để tu tập ra Lục Mạch Thần Kiếm.

Nhất Dương Chỉ dù chỉ là cơ sở, nhưng uy lực danh chấn thiên hạ, nhất là tại Hoa Sơn luận kiếm Đoạn Trí Hưng sử xuất ra Nhất Dương Chỉ cùng với Đào Hoa đảo Hoàng Dược Sư, Cái Bang Hồng Thất Công, Bạch Đà sơn trang Âu Dương Phong, Toàn Chân giáo chưởng môn Vương Trùng Dương vang danh giang hồ.

Hôm nay thế nhân đều chỉ biết là Đại Lý Nhất Dương Chỉ, lại ít người biết đến Đại Lý Lục Mạch Thần Kiếm.

Bốn người di chuyển, nam phong thần tuấn lãng nữ mỹ mạo vô song, khiến rất nhiều đạo ánh mắt nhìn vào khó mà rời khỏi được.

Nhất là Loan Loan cơ thể nàng phát dục lột xác hoàn toàn khi cắn nuốt máu của hắn, mỗi một cái nhìn cử chỉ đều khiến nam nhân trầm mê vào.

“ Các vị, xin chậm đả!!”

Một giọng nam tử từ sau vọt lại, tuổi tầm trung niên ước tính năm nay có chừng ba mươi tuổi, râu quai nón dung mạo cũng xem là tuấn mỹ, cầm lấy một thanh quạt xếp đi lại gần.

Đi theo y còn có bốn gả nam tử khác, cước bộ lại thấp hơn.

“ Có việc gì?” Thượng Quan Tiểu Tiên cau mày nói.

Gả đàn ông sửng người trong giây lát, khi chứng kiến dung mạo của ba cô gái ở cự ly gần mình, chắp tai cầm quạt lên tiếng : “ các vị dường như là mới đến Đại Lý”

Hoàng Dung nhãn châu khẽ đảo, ranh mãnh nói : “ ngươi có phải định nói đối với đô thành thông thuộc, muốn dẫn đường cho chúng ta”

Loan Loan cười nói : “ đầu năm nay không phải ai cũng tốt bụng như vậy đâu, công tử người nói có đúng không?”

Thanh âm ma mị, vóc người nóng bỏng dung nhan mê người, những nam nhân ở gần cũng nhịn không được mà nuốt một ngụm nước bọt.

“ Hừ, cái đồ hồ ly tinh” Hoàng Dung, Thượng Quan Tiểu Tiên nhỏ giọng nói.

Đế Thiên An không nói gì, tiếp tục bước đi.

Mà ba nữ thấy Đế Thiên An rời đi không nữa điểm hứng thú, bọn họ đối với cái tên này sinh ra hứng thú ư? không hề.

Luận dung mạo thân phận địa vị Đế Thiên An bày ra một kẻ phàm nhân như tên này có thể so bì được ư?

Đả không biết thì thôi, đả biết bọn họ nguyện từ chối được dụ hoặc lớn như vậy từ người nam nhân kia. Trừ khi bọn họ não vô nước mới bỏ qua được.

“Chờ đã, tại hạ là Đoàn Chính Thuần” Gả nam tử lại thốt lên.

Họ Đoàn chính là vương thất nước Đại Lý, mà Chính Thuần chính là hiện nay Đại Lý quốc Trấn Nam vương, bào đệ của Bảo Định Đế Đoàn Chính Minh.

Đại Lý Đoàn thị mặc dù là cao quý Hoàng tộc, nhưng là Đại Lý kỳ thật vẫn là Bãi Di tộc chiếm đa số, vì củng cố mình thống trị địa vị cho nên Đoàn Chính Thuần cưới lấy Bãi Di tộc tộc trưởng nữ nhi, cũng là vương phi Đao Bạch Phượng.

Rất rõ ràng đây là một trận chính trị thông gia.

Ngặt nổi Bãi Di tộc từ trước đều là một chồng một vợ chế độ, mà Đoạn Chính Thuần từ nhỏ đả là phong lưu hoa hoa công tử, cho nên ở bên ngoài khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt, khắp nơi lưu tình.

Ngày hôm nay Đoạn Chính Thuần trở về đế đô, tình cờ lại chứng kiến ba vị cô nương xinh đẹp, để cho hắn phương tâm ngứa ngáy lên nhịn không được mà tiến lên làm quen.

“ Đoạn Chính Thuần!!”

Mà theo lời thốt lên đám nữ đang di chuyển cũng dừng lại, bởi cách đây không lâu bọn họ cũng từ Đế Thiên An biết đến cái tên này, cũng như sự tích hắn.

“ Trấn Nam vương Đoàn Chính Thuần” Loan Loan cười nói.

Thấy đám người dừng lại, cũng như nhận ra cái tên của mình, Đoàn Chính Thuần nội tâm vui vẻ, tiến lên thừa nhận : “ chính là”

“ Thì ra là cái tên khốn nạn lừa gạt nữ nhi ăn xong rồi chạy mà ca ca nói” Hoàng Dung ngử khí tràn đầy xem thường cất lời.

Mộ Dung Thu Địch cất lời : “ mười phần là thấy chúng ta, y là muốn đến khua môi múa mép”

Đoàn Chính Thuần nghe được bản thân xấu hổ vô cùng, dù sao hắn phong lưu thành thánh mọi người đều biết, bây giờ đối phương châm chọc như vậy cũng để hắn mặt mo cũng đỏ bừng.

Nhưng tình trường lảo luyện, Đoàn Chính Thuần bề ngoài bất vi sở động lòng nhanh trấn định lại, chắp tay nói : “ cô nương dường như hiểu lầm Đoàn mỗ rồi”

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới