Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2176: Để lại truyền thừa



Trận pháp đã được giải đi, nhưng năng lượng xung quanh còn dư vẫn được Đế Thiên An hấp thu sạch sẻ.

Linh hồn lẫn nhục thể của hắn cũng được hồi phục theo năng lượng rót vào, mà theo chia nhỏ thực lực của mình xuống, cảm giác áp bách lên thân thể hắn như muốn đem hắn rời đi cũng biến mất.

“Ta còn chưa chơi chán, làm sao sẽ rời đi” Đế Thiên An cười nói, thu hồi lại Long Hoàng chân thân của mình.

Thân ảnh trên không chậm rải hạ xuống.

“ Phàm dân ngu muội, tham kiến đại thần” cốc trưởng Bất Lão Trường Xuân Cốc quỳ rạp đầu dập sát đất, ngữ khí run rẩy lên tiếng.

“ Tham kiến đại thần” những người khác cũng hô hoán theo.

Loan Loan cảm nhận cơ thể mình được nâng lên, đi đến gần, ánh mắt nhìn về tóc dài rực rở đôi song đồng như sao trời rực sáng kia, kiều mị nói : “ Loan Loan chúc mừng Thiên Long Đế Hoàng tu vị khôi phục.”

“ Khôi phục, còn sớm lắm” Đế Thiên An nhàn nhạt nói, đem ánh mắt nhìn về cái đám người đang quỳ rạp dập đầu ở không xa trước, chậm rải nói : “ Bất kính với Bản Đế chết vạn lần còn chưa hết tội, nhưng niệm tình các ngươi vô tri Bản Đế ở nơi này khôi phục được phần nào thực lực, tha cho các ngươi tội bất kính”

“ Cảm tạ đại thần” tộc trưởng run rẩy đầu dập sát đất vui mừng nghẹn ngào nói.

Không chỉ hắn mà những kẻ khác đồng dạng tâm tình, rối rít cảm tạ.

Bọn họ có nằm mơ cùng không ngờ được, sẻ có một ngày thần tiên sẻ có mặt tại Bất Lão Trường Xuân Cốc. Càng không ngờ bọn họ trong Cốc người lại mạo phạm vị ấy, đây đối với phàm nhân như bọn họ mà nói chính là tử tội.

Đế Thiên An tay trái vung lên, theo đó trống rỗng không gian hiện ra một bia đá ngũ sắc to lớn, là hắn dùng Âm Dương độn mà tạo thành.

“ Xem như các ngươi với ta có duyên, Bản Đế để lại tuyệt học coi như bù đắp cũng là phần thưởng cho các ngươi. Có thể đi đến bao xa xem các ngươi” Đế Thiên An đánh ra các pháp quyết, linh hồn lực lượng truyền vào bên trong bia đá.

Để lại các võ công trận pháp đan đạo.. theo linh hồn lực lượng khắc vào trong bia đá, chỉ cẩn dùng tinh thần lực lượng dung nhập liền có thể xem được. Tùy theo ngộ tĩnh của mỗi người mà xem được khác nhau.

Lại thêm một tràng kích động nghẹn ngào tạ ân, vẫn quỳ bái bên dưới khi chưa được lệnh của người kia bọn họ không dám đứng lên.

Đế Thiên An đi đến gần Loan Loan, nhìn Hoàng Dung ba nữ đứng chết trân, dung mạo cũng nhanh thay đổi trở về với Tu La công tử ngoại hình, theo tay hắn búng ra một thanh cự đại tím vàng kiếm ngưng hiện dưới chân ba nữ, sau đó chậm rải mang người nâng lên không trung.

Đế Thiên An dẫm chân mà đi trôi vào thiên không ngay sau đó.

“ Cung tiễn đại thần” lấy tộc trưởng Bất Lão Trường Xuân Cốc hô lên, những người khác trong cốc vội vả hô theo sau, thanh âm như sấm vang vọng trong cốc.

Mãi một hồi lâu đám người mới đứng dậy, người nào người nấy vẫn còn chưa bình tĩnh được.

Nếu không phải là tấm bia đá vẫn còn cùng với cảnh vật xung quanh héo tàn để lại, Trường Xuân tuyền đả khô. Chỉ e bọn họ cho rằng đây hắn là một giấc mộng.

“ Nếu không có công tử, Loan Loan cả đời có lẻ cũng không được ngự kiếm phi hành đó, thật làm cho Loan Loan mê say” Loan Loan cả người không xương dựa vào lồng ngực của Đế Thiên An nủng nịu nói.

“ Ta nhớ được Ngưng Khí Thuật ta cũng truyền cho nàng, lấy tu vị hiện giờ của tiểu ma nữ nàng mà nói, muốn phi hành chỉ là chuyện nhỏ” Đế Thiên An cười nói.

Loan Loan tay quàng lên cổ của Đế Thiên An như tình nhân âu yếm, đáp : “ nô gia tư chất ngu độn, học mãi không thành, phụ lòng công tử dạy bảo, cầu công tử trách phạt”

Giờ phút này Hoàng Dung, Mộ Dung Thu Địch, Thượng Quan Tiểu Tiên đã rõ, vì cái gì Âm Quỳ phái tông chủ lại đối với Tu La công tử kính chi viễn chi, tại Túy Nguyệt lâu trước mặt giang hồ nhân sĩ không tiếc hết thảy mà đứng ra.

Đổi lại là bọn họ hay bất cứ ai nữa khi biết được thân phận của y đều làm ra hành động như vậy thôi, bởi y chính là nhân vật trong truyền thuyết để cho giang hồ và triều đường nổi lên phong ba mưa gió.

Vị đại thần bí ẩn ngả xuống nhân gian kia.

Thượng Quan Tiểu Tiên môi có chút run run mà nói : “Ngàn trọng kiếp, trăm thế nạn, tuyên cổ vội vàng, trong nháy mắt.Bất tử thân, bất diệt hồn, vang dội cổ kim, không người địch!”

Hoàng Dung cùng Mộ Dung Thu Địch đồng thanh nói tiếp : “ Đợi cho nghịch loạn âm dương, bằng vào ta đế huyết nhiễm thương khung.”

“ Phốc xuy” Loan Loan lại cười lên một tràng như chuông bạc, rồi nói : “ công tử người xem ba vị muội muội này bị dọa cho sợ nha”

Nàng là nữ nhân thông minh, biết rõ người nam tử này không phải là bản thân mình có thể chưởng khống được.

Nàng nhìn ra được Đế Thiên An đối với mấy cô gái này có chiếu cố, thay vì tranh đoạt nữ nhi tình cảm rơi xuống tiểu thừa. Nàng chọn cách để nam nhân này vui thích, tận lực để cho bản thân mình có một vị trí nhỏ với người nam nhân này.

“ Sợ ư? ba người này lá gan không hề nhỏ. Một kẻ thì muốn sinh con cho ta, muốn nuôi dạy con ta rồi giết ta. Còn một kẻ muốn lợi dụng ta, còn một người quỷ tinh linh muốn đem ta bắt giữ đem mấy yêu nữ hay quấn quýt xung quanh ta như nàng đá đi. Nàng nói bọn họ mà sợ ư?”

Loan Loan nghe xong lại cười khanh khách lên.

Mà ba nữ nghe xong, gương mặt lại hiện lên một tầng đỏ ửng xấu hổ, đồng thời trong lòng vui mừng khi nghe ra ngữ khí trêu chọc của y.

“ Ngài.. ngài.. Dung nhi.. Dung nhi làm gì có chứ” Hoàng Dung ngượng ngùng nói, ánh mắt nhìn chằm chằm Đế Thiên An, con mắt không rời một tấc.

Thượng Quan Tiểu Tiên đột nhiên cười lên một tràng : “ nam nhân của Thượng Quan Tiểu Tiên ta lại là thần tiên, hời lớn hời lớn”

Chỉ có Mộ Dung Thu Địch vẫn im lặng, nhưng đôi mắt kinh sợ bán rẻ nàng nội tâm không cách nào an lặng được.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới