Thiếu Gia Ăn Chơi Đừng Làm Phiền Tôi

Chương 61: Thiên Vũ 10 năm trước



Sau khi hắn và cô cùng nhau rời khỏi bệnh viện thì trên người phụ nữ trên giường bệnh nhúc nhích ngón tay không lẽ bà ấy có thể nghe anh nói những gì ban nãy mà tỉnh lại chẳng? Nhưng tiếc là hắn và cô đã rời khỏi không thể chứng kiến được cảnh này

Hắn đưa cô tới chỗ Giai Nghiên lấy một số tài liệu mà hắn nhớ cậu ta điều tra vừa bước vào cậu ta lại bị hắn doạ cho một cái bất ngờ

“ Hai..hai người “ cậu ta giơ tay chỉ vào hắn rồi đổi sang cô

“ Gì mà nói chuyện lắp bắp vậy? Đồ của tôi đâu”

“ Hai người đang hẹn hò với nhau à”

“ Thì đã sao”

“ Người phụ nữ tối qua gọi cho cậu là cô ấy?”

Hắn gật đầu cậu ta lại bị doạ cho một phen hú hồn

“ Cậu đùa tôi à, này cô luật sư xinh đẹp cô thấy điểm nào ở nó mà thích vậy”



Cô cười ngại “ Không biết nữa”

“ Là đẹp trai đó cậu có hiểu không hỏi nhiều quá tài liệu đâu”

Cậu ta đưa sấp tài liệu cho hắn vẫn không quên mỉa mai “ đối với người như cậu vừa mưu mô xảo quyệt tôi mà là con gái tôi đã xách dép chạy 8 hướng “

Cô nghe thấy liền bật cười thành tiếng “ Thật ngại quá”

Hắn bắn ánh mắt lạnh như băng nhìn cậu ta mà cảnh cáo “ Coi chừng cái mạng của cậu có ngày tôi moi ra cho cọp ăn đấy”

“ Đấy cô thấy chưa, mốt mà cậu ta có làm gì cô cô nên chạy nhanh trước nhé”

Cô chỉ biết lắc đầu với đôi bạn thân oan gia ngõ hẹp này thôi đứng gần nhau là chí choé um sùm vậy mà khi anh em gặp họa lại gánh chung đúng là tình bạn thật diệu kỳ

“ Bây giờ chúng ta đi đâu đây”

“ Đi ăn, lâu rồi không dẫn em tới chỗ chú Lãng”

Cô im lặng quan sát hắn lái xe đột nhiên cơn đau dạ dày của cô lại tái phát cô khẽ cau mày ôm lấy bụng mình

“ Em sao vậy? Không khoẻ sao?” Hắn lo lắng quay sang nhìn cô

“ Chỉ là cơn đau dạ dày tái phát lát sẽ hết đau ngay thôi”

“ Ở trong cốp nhỏ này có thuốc đau dạ dày mau uống đi em”



Một tay hắn lấy xe một tay lục lội cái cốp nhỏ kiếm thuốc cho cô, vô tình hắn làm rơi sấp tài liệu ban nãy rơi xuống đất nội dung trong bao bì cũng vô tình rơi ra. Ngãi Giai khẽ cuối người lụm cho hắn đột nhiên khẽ tay cô run rẩy khi thấy được một góc quen thuộc trong bức ảnh

“ Sao anh lại có bức ảnh này?” Cô rút tấm ảnh ấy đưa lên trước mặt hắn

Hắn nghe cô hỏi bất giác giật mình “ Là Giai Nghiên tìm hiểu sao vậy có vấn đề gì sao?”

Cô nhìn lấy người phụ nữ đầy máu nằm dưới chiếc xe bị nát bét trong tấm ảnh lòng nhói lên cơn đau buốc

“ Bà ấy là mẹ em”

Hắn bất ngờ đột nhiên rơi vào im lặng, giọng cô khàn khàn nói tiếp “ Rốt cuộc anh và bà ấy có liên quan gì đến nhau?”

“ Bà ấy và mẹ anh và còn một người nữa là bạn thân của nhau, anh đang điều tra ra kẻ nào đanh đứng sau 3 vụ ám sát này”

“ Anh nói sao? Ba người bọn họ bị ám sát cùng một lúc?”

“ Không hẳn bây giờ rất ít bằng chứng nên không thể kết luận được”

“ Bà ấy hiền lành như vậy làm sao có thể gây thù oán với ai sao lại bị người khác ám sát kia chứ”

Cô nhớ ra gì đó liền lục lọi trong điện thoại đưa qua cho hắn xem “ Anh nhìn xem cái xe chở hàng này đợi mẹ em ở đây rất lâu đến khi bà ấy chạy qua liền ra tay sau khi hắn gây tai nạn lại qua đời có phải là trùng hợp quá không?”

“ Em phóng to người trong xe đó lên giúp anh”

Cô gật đầu những ngón tay kéo dãn bức hình lên theo lời hắn

“ Người này rất quen anh đã từng gặp cậu ta ở đâu rồi, em gửi tấm hình này đến Giai Nghiên kêu cậu ấy tìm giúp anh”

[..]

Lục Thiên Vũ ngồi nhìn những bức hình trên bàn thầm cười nửa miệng

“ Người này chắc là con gái của cô rồi phải không Nguyệt Cẩm, thật sự là rất xinh đẹp”

Lão ta cười nham hiểm không ngừng vuốt ve trên khuôn mặt trong bức hình

“ Những chuyện các cô đã làm với Dung Dung tôi sẽ trả cho từng người một dù các người đã chết nhưng vẫn chưa bù đắp lại nổi đau mà Dung Dung của tôi đã chịu đựng “ hắn bóp nát tấm hình của người con gái xinh đẹp đến nhăn nhúm

Vào 10 mấy năm trước Lão ta và người phụ nữ tên Dung Dung bên nhau rất là hạnh phúc hắn còn hứa với bà ấy sau này tốt nghiệp hắn sẽ chính thức cầu hôn bà ấy nào ngờ hắn vừa tốt nghiệp trên tay còn cầm bó hoa hồng đỏ rất đẹp đến tìm bà ấy đột nhiên mọi người ở hội trường bu đông bao quanh cái hội trường thì thầm to nhỏ với nhau làm hắn cũng to mò đi lại xem. Đập vào mắt hắn là người hắn yêu đang treo cổ trên không chung, hai chân hắn đứng không vững mà ngã khuỵ xuống bó hoa trên hắn cũng thế mà rơi xuống hắn nhìn người phụ nữ sắc mặt tái nhợt không còn sức sống khẽ đau lòng

Tại sao Dung Dung của hắn lại làm chuyện dại dột như vậy chẳng phải đã hứa với hắn sau khi tốt nghiệp sẽ cùng nhau đám cưới hay sao? Tại sao bây giờ để hắn ở đây một mình, hai mắt hắn đỏ hoe nhìn người phụ nữ tay cuộn tròn thành nắm đấm. Là kẻ nào dám làm người phụ nữ hắn trở nên như vậy? Hắn nhất định sẽ tìm ra kẻ đó để trả thù cho người phụ nữ của hắn!

Sau khi bà ấy rời xa hắn, hắn ta bắt đầu thay đổi sau bao nhiêu năm hắn cố gắn mới có được địa vị như ngày hôm nay. Mỗi đêm cứ hể mà hắn nhắm mắt lại là nhìn thấy bóng dáng người phụ nữ treo cổ trước mặt hắn nó giống như nhắc nhở hắn từng ngày phải trả thù cho bà ấy