Ta Tu Tiên Hoàn Toàn Nhờ Bị Động

Chương 87: Tu hành hàng ngày



EDIT: zl_wing

⨳⨳⨳⨳⨳⨳

- Kim Dương Quả...

- Long Tu Thảo...

Chu Phụng tự mình xử lý hết những dược liệu trước mắt này.

Thời gian sau đó có thể hoạt động tự do.

Ở Dược Tháp so sánh với hoàn cảnh tàn khốc của nội môn Tam Cổ môn, có vẻ có chút ôn hòa.

Bởi vì ở chỗ này trên cơ bản không có áp lực gì, chỉ cần làm xong công việc Viên đan sư phân phó.

Tiếp theo hắn đi làm gì, về cơ bản đều không có ai quan tâm đến hắn.

Hơn nữa ở Dược Tháp, còn có một tàng thư thất nhỏ, bên trong có rất nhiều sách về luyện đan, dược lý, dược liệu v.v.

Những thứ này toàn bộ đều là cơ sở luyện đan, mỗi một học đồ ở Dược Tháp đều bì trở thành luyện đan sư mà đến.

Cho nên nơi đó cũng là nơi náo nhiệt nhất của Dược Tháp.

Chu Phụng cảm giác nơi này chính là một thiên đường tị nạn cực tốt của Tam Cổ môn, những người tu hành tư chất không được tốt lắm, tới nơi này là thích hợp nhất.

Chỉ là nếu như muốn một mực ở lại Dược Tháp, là một chuyện vô cùng khó khăn.

Bởi vì cứ cách một năm, Viên đan sư đều kiểm tra tất cả học đồ.

Xem có ai có tư chất trở thành luyện đan sư, nếu như ngươi ba năm liên tiếp không đạt tiêu chuẩn, vậy thì chỉ có thể rời khỏi Dược Tháp.

Nghe một ít học đồ cũ, Viên đan sư dường như đã tìm đồ đệ mười mấy năm.

Muốn kế thừa chính mình y bát.

Nhưng cuối cùng chỉ tìm được một Mạc sư huynh, miễn cưỡng nhận được vào môn hạ, xem ra hình như còn chưa hài lòng lắm.

Những tin đồn này đều là Chu Phụng vô tình nghe được trong tàng thư thất.

Chỉ là thành hay không trở thành luyện đan sư đối với hắn mà nói không quan trọng.

Mục đích của hắn đến đây là để tránh đầu sóng, trong thời gian nghỉ ngơi.

Nếu như có thể trở thành luyện đan sư thì tốt, không thành cũng không sao cả, ít nhất có thể học được một ít thủ pháp phối chế độc dược.

Đoạn thời gian dài trước đây, Chu Phụng muốn tìm hiểu dược lý, tự chuẩn bị chất độc.

Bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội.

Chu Phụng nhanh chóng trở về phòng của hắn.

- Hoàn thành tu hành hàng ngày hôm nay trước đi!

Sau khi hắn trở lại phòng, cũng không có trước tiên xem xét ngọc giản Mạc sư huynh cho mình.

Mà là hoàn thành một ngày tu hành, lại nói tiếp tu hành hàng ngày của hắn vẫn là tương đối phiền toái.

Đầu tiên là tu hành Thôn Ma công, trải qua mấy lần tu vi tăng vọt, lực khống chế linh lực của Chu Phụng giảm xuống một tiêu chuẩn vô cùng thấp.

Cẩn thận suy nghĩ một chút, Chu Phụng từ Luyện Thể Cảnh đến Linh Đài cảnh, ngay cả nửa năm cũng chưa tới.

Tu vi cơ hồ là tăng vọt, mấy tháng là nhảy một cảnh giới lớn.

Cộng với không có giảng dạy, vì vậy nền tảng của hắn có thể nói là cực kỳ không ổn định.

Vì vậy, nhân thời gian giải trí khó khăn này, hắn từ từ gia cố nền tảng.

Sau khi tu hành Thôn Ma công xong, Chu Phụng bắt đầu dùng linh đài uẩn dưỡng Tử Ngọc Chung.

Đúng vậy! Sau khi thu được Tử Ngọc Chung từ trong tay Hàn Xí, hắn liền đem sài đao mình rèn trước đó ném xuống.

Trải qua mấy ngày trước không ngừng dùng thần hồn lực tẩy lễ, Hiện tại dấu ấn trên Tử Ngọc Chung của Hàn Xí đã bị rửa sạch.

Hiện tại hắn rốt cục có thể đem Tử Ngọc Chung đặt ở linh đài sơ bộ tiến hành tế luyện.

Mà điều này cũng có nghĩa là, sau này khi hắn chiến đấu có thể sử dụng Tử Ngọc Chung tiến hành chiến đấu.

- Công phòng nhất thể! Hơn nữa giá trị nhan sắc còn cao như vậy! Thật sự là đại thiện nhân a!

Nhìn Tử Ngọc Chung trong suốt trong suốt trong tay, Chu Phụng nhịn không được cảm thán một câu.

Tử Ngọc Chung này là chiến lợi phẩm tốt nhất của hắn từ trước đến nay.

Dứt lời, hắn đem Tử Ngọc Chung dùng thần hồn lực bao bọc lại, đặt ở linh đài.

Thần hồn lực mang theo khí tức của chính mình, chậm rãi dung nhập vào Tử Ngọc Chung.

Tử Ngọc Chung đã ảm đạm mấy ngày rồi, đang chiếm được thần hồn lực tẩm bổ, trong nháy mắt phát ra tử quang hơi chút.

Tử quang kia làm cho người ta có một loại cảm giác trang trọng uy nghiêm, lượng lớn linh văn chậm rãi hiện lên.

- A? Đây là...

Chu Phụng phát hiện không ổn.

Bởi vì lúc này Tử Ngọc Chung hình như đang ở trong trạng thái lột xác?

Lúc trước cầm trong tay, hắn còn chưa nhận ra.

Nhưng sau khi đặt ở linh đài, hắn cảm giác Tử Ngọc Chung lúc này giống như đang thai nghén một cỗ linh tính.

Cỗ linh tính này không ngừng giống như hắn đòi hỏi thần hồn lực còn có linh lực!

Đối với loại gọi như có như không này, Chu Phụng có thể nói là cực kỳ quen thuộc.

Bởi vì nó giống như Thôn Ma Cổ trong cơ thể hắn. Bởi vì nó giống như đúc với Thôn Ma Cổ trong cơ thể hắn.

Chu Phụng cũng không biết, Tử Ngọc Chung này đã đột phá cực hạn của pháp khí bình thường.

Kế tiếp chỉ cần không ngừng cung cấp thần hồn lực cùng linh lực, Có thể làm cho Tử Ngọc Chung lột xác.

Mà đây cũng là tâm huyết của hơn mười thế hệ người Hàn thị.

Nhưng là nỗ lực của các đời lão tổ tông của Hàn thị nhất tộc, Hiện tại toàn bộ đều tiện nghi Chu Phụng.

Trong thời điểm lột xác cuối cùng, để cho hắn hái quả chín.

- Không phải là linh lực sao? Ta có!

Chu Phụng không chút nào miễn cưỡng với linh lực bản thân, bởi vì Thôn Ma Cổ cộng thêm nhị cấp Bạo Thực bị động, linh lực trong cơ thể hắn cực kỳ khổng lồ.

Mặc dù không phải là tinh khiết như vậy, nhưng số lượng chắc chắn là đủ lớn.

Linh lực như nước lũ không ngừng tràn vào linh đài, phối hợp với thần hồn lực không ngừng tế luyện Tử Ngọc Chung.

Tử Ngọc Chung sau khi đạt được lượng lớn linh lực, linh văn phía trên càng thêm rõ ràng.

Chu Phụng vô cùng rõ ràng cảm nhận được, mình và Tử Ngọc Chung có một tia liên hệ.

Đây được coi là một sự tế luyện sơ bộ thành công.

Gần như là!

Tử Ngọc Chung sơ bộ tế luyện thành công, Chu Phụng cũng ngừng lại.

Bởi vì lúc này thần hồn lực của hắn đã không còn nhiều lắm rồi, kế tiếp hắn còn muốn tế luyện bản mệnh cổ.

Thôn Ma Cổ trong cơ thể hắn sau khi trải qua mấy lần bản mệnh cổ tế luyện pháp, đã không còn tùy hứng nữa.

Lúc này thậm chí bắt đầu phối hợp với hắn cùng tu hành.

Mỗi khi Chu Phụng vận hành Thôn Ma Công, Thôn Ma Cổ đều sẽ cùng nhau thổ nạp linh lực.

Hấp thu linh lực hỗn tạp, phun ra linh lực tinh khiết.

Chu Phụng đã bắt đầu hưởng thụ chỗ tốt của việc tu hành công pháp Tam Cổ môn rồi.

Nhân cổ song động viên, mặc dù tư chất của hắn không được, nhưng có Thôn Ma Cổ phụ trợ, cũng lợi hại hơn người thường rất nhiều.

Cho nên phương pháp tế luyện bản mệnh cổ này nhất định phải tu hành tiếp, không thể lười biếng.

- Sau đó Thôn Ma Pháp!

Sau khi hao hết một luồng thần hồn lực cuối cùng, Chu Phụng bắt đầu cân nhắc đạo pháp truyền thừa của Khổ Trúc Phong.

Thôn Ma Pháp!

Trước đó cũng đã giới thiệu qua, đây là pháp căn bản của Cố lão ma, nhưng tác dụng phụ rất lớn.

Không cẩn thận liền rất dễ dàng nhân cách phân liệt, Muốn đạt tới cảnh giới thiên ma bách biến như Cố lão ma thật sự là quá khó khăn.

Mặc dù vậy, Chu Phụng cũng không thể không tu luyện.

Thứ nhất, đạo pháp hắn hiện tại cũng chỉ có Thôn Ma Pháp.

Thứ hai, trên người hắn bây giờ có hai Thôn Ma Ấn, điều này tương đương với hai quả bom hẹn giờ, muốn giải trừ Thôn Ma Ấn, chính mình cần phải hiểu rõ Thôn Ma Ấn.

- Thôn Ma Ấn!

Chu Phụng hai tay nhéo một ấn kỳ quái, linh lực trong cơ thể trong nháy mắt chuyển hóa thành ma khí.

Những ma khí này lại tạo thành một dấu ấn kỳ quái!

Nhưng dấu ấn này chỉ kéo dài vài giây đã tan rã.

Rõ ràng, hắn đã thất bại một lần nữa!

Thôn Ma Ấn này thật sự là quá khó tu luyện rồi, hoặc là nói tư chất của hắn ở phương diện này không được.