Cố Sự

Chương 161: Sở Tích Nguyệt - Trường Hà Biến.



Chương 161: Sở Tích Nguyệt - Trường Hà Biến.

Hai đại cường giả tuyệt thế đánh nhau thương thế chồng chất, bọn họ thật sự kỳ phùng địch thủ, là lương tài hiếm gặp, bản thân có thể buông tay buông chân đánh bại đối thủ.

"Ta đã tìm ra nhược điểm của ngươi rồi."

Thiên Đế cười lạnh, hắn chém một kiếm, góc độ vô cùng xảo trá, muốn thông qua những nơi không có xương của Sở Tích Nguyệt, từ đó chém tổn thương nội tạng của nàng.

Đánh lâu như vậy, hắn cũng hiểu rõ xương cốt của Sở Tích Nguyệt cứng rắn như thế nào, không phải hắn không có thể đánh phá, nhưng làn da của nàng cứng như thế, cho nên chỉ cần tránh xương cốt là có thể tạo thành đả thương trí mạng lên người đối phương.

Sở Tích Nguyệt chỉ hừ một tiếng, nếu như Bất Diệt Thiên Công tu luyện đã thành Thần Thể, nếu có thể dễ nhắm vào như vậy, nó còn có tư cách gì cùng người khác tranh phong, Bất Diệt Thiên Công ban đầu chỉ là môn phàm phẩm công pháp từ Thôn Thiên Ma Công tiến hóa mà thành, nàng vất vả cật lực, khó khăn trăm ngàn bể khổ mới thành công tu luyện đến Thần Thể làm sao có thể dễ dàng để người khác công phá.

Muốn tổn thương nội tạng của nàng, nói dễ như rất đơn giản, nhưng dễ như thế sao?.

Nhưng nhục thân của nàng bị tàn phá quá mức cũng tạo thành thương tổn lớn lên người nàng, nàng không thể bỏ qua.

"Nữ nhân khốn kiếp, chết đi cho ta!"

Thiên Đế quát lớn, Thanh Đồng Tiên Thai tỏa ra hào quang sáng ngời, chiến ý và tinh thần của hắn thiêu đốt tới tận cùng.

Trạng thái này không bền bỉ, hắn cần lập tức chém giết Sở Tích Nguyệt, sau đó đột phá trong lúc giết chóc.

"Thiên Ý Kiếm Cầu!".

Hắn quát lớn, oanh, thân ảnh hắn biến mất và biến thành một kiếm cầu thật lớn, trong kiếm cầu có thật nhiều lưỡi kiếm chỉa ra.

Ông, khí tức nóng bỏng không gì sánh kịp bộc phát, Sở Tích Nguyệt cảm thấy thân thể của mình bị cố định, sâu trong nội tâm sinh ra khiếp sợ không gì sánh kịp, giống như kiếm cầu này thay thế thương thiên, nàng chỉ có thể cam tâm nhận phạt.

"Ta tức thiên ý!".

Thanh đồng kiếm cầu bay tới, Thiên Đế ngạo nghễ lên tiếng.

Đây là bí thuật mạnh nhất của hắn, cũng là một kích mạnh nhất của hắn, khi kích phát tiên thai.

Không cần biết ngươi là cường giả gì, cuối cùng vẫn phải chết dưới thiên ý của trẫm.

Chỉ có một con đường chết!

Chiến ý Sở Tích Nguyệt bạo phát, nàng quét sạch vết máu trên mắt trái, nhưng kiếm cầu có uy lực thật đáng sợ, dường như có khả năng tiếp cận cấp độ của Địa Chí Tôn cường giả.

Kiếm cầu bay tới, nó chém thẳng vào người Sở Tích Nguyệt.

Ông, đại đạo quy tắc run lên, tiên quang lưu chuyển.

Tiên quang biến mất, chỉ thấy kiếm trong kiếm cầu vẫn gác lên cổ Sở Tích Nguyệt, nó chỉ sừng sững ở đó nhưng không thể chém xuống.

Nhìn thấy cảnh này, thần thái của Thiên Đế trở nên thành kinh ngạc, hắn không tưởng tượng nổi, làm sao chuyện này có thể xảy ra?.

Dẫn động một kích mạnh nhất của hắn, bên trong có bao hàm một tia quy tắc của Thiên Đạo Chi Ý nhưng không thể chém đứt cổ Sở Tích Nguyệt, không thể chém đầu của nàng, đây là chuyện cực kỳ không có khả năng.

Sở Tích Nguyệt chỉ cười lạnh và nói "Đây là chiêu mạnh nhất của ngươi sao? Không có gì hơn thế này!".

Nàng chủ động vận chuyển Bất Diệt Thiên Công, đừng nói Thiên Đế, cho dù thêm mười người như Thiên Đế đến, cho dù hắn là có là Địa Chí Tôn thật sự muốn giết nàng thật sự cũng không dễ dàng.

Lực phòng ngự của Sở Tích Nguyệt trải qua ngàn năm bị Tiên Ma Lực rèn luyện, ngàn năm bị Hồng Liên Nghiệp Hỏa thiêu đốt, nhục thân của nàng đã trở nên cường đại đến nỗi ngay cả nàng còn không biết nó mạnh như thế nào, chứ đừng nói là Thiên Đế một kích vừa rồi có thể xuyên thủng.

"Ngươi cũng nên tiếp của ta một Kiếm".

Sở Tích Nguyệt lãnh đạm nói một câu, phát động Hồng Liên Nghiệp Hỏa, oanh, ánh lửa vô tận bắn ra, cả Thiên Đế Cung phát sinh tiếng nổ lớn làm cho Phó Vạn Sinh cùng toàn bộ Vô Ưu Sơn có cảm giác ù tai, không nghe rõ lắm.

Tay phải Tiên Lực bộc phát, tay trái Ma Lực nổi lên, hai loại Tiên Ma Lực lượng bị hỏa diễm liên tục thiêu đốt, sức sống của Hồng Liên Nghiệp Hỏa đốt cháy Hồng Huyền Táng, một mảnh đen kịt cự kiếm to lớn từ trên bầu trời xuất hiện, một kiếm này trảm xuống Thiên Đế phải chết không nghi ngờ.

"Mông Lung Kiếm Quyết: Tiên Ma Trảm".

Thời điểm ánh lửa biến mất, Cự Kiếm tiêu tán, chỉ thấy trong Thiên Đế Cung có một lão giả thân thể cao lớn giống như diều hâu bắt gà con, trong tay hắn nắm một người, đó là Thiên Đế.

Tứ chi của hắn rũ xuống, cũng không biết sống hay chết.

Thiên Đế cũng bị trọng thương, trong nháy mắt cuối cùng có đại nhân vật ra tay cứu hắn.

Lão giả từ từ biến mất, thân thể Thiên Đế bắt đầu hồi phục lại từ đầu, những vết thương trước đó của hắn tựa như chưa từng xảy ra, ánh mắt của Thiên Đế sắt lạnh nhìn về phía Sở Tích Nguyệt cực kỳ đáng sợ.

Trường Hà Biến, mỗi một vạn năm mới có thể vận dụng một lần, hắn đem thương thế của mình chuyển hết vào thời gian trường hà, gọi ra bản thân mình ở tương lai cứu hắn một mạng, không cần biết hắn ở hiện tại sống hay chết, chỉ cần hắn vận dụng Trường Hà Biến liền có người kịp thời xuất hiện cứu hắn một lần.

"Không ngờ ngươi có thể ép ta dùng đến bổn mệnh thần thông". Thiên Đế ánh mắt lạnh lùng, hắn lúc này đã tức điên đến tột độ, làm sao có thể bình tĩnh.

"Hừ, không ngờ còn có chiêu thức cứu mạng" Sở Tích Nguyệt thở dốc mệt mỏi lên tiếng.

"Haha, bây giờ ngươi thương thế nặng như vậy, có thể cùng ta chiến một trận nữa sao? Ngươi hiện tại chỉ có thể chết!" Thiên Đế lên tiếng cười lớn.

"Nực cười, ta giết ngươi được một lần, giết ngươi thêm lần nữa có gì khó khăn!" Sở Tích Nguyệt tay cầm Hồng Huyền Táng khí thế uy nghiêm lẫm liệt, hào hùng mà đứng.

Sở Tích Nguyệt bị thương đúng là không nhẹ, tuy nhục thân của nàng cường đại, nhưng Tiên Ma Thai lại không như vậy, Tiên Ma Lực, Chí Tôn Lực trong cơ thể bị bào mòn không ít, trong thời gian nói nhảm với Thiên Đế nàng cũng vận dụng Bất Diệt Thiên Công mà bổ sung Tiên Ma Lực cùng Chí Tôn Lực.

Thiên Đế vừa mới vận dụng Trường Hà Biến, tuy hắn thương thế đã khỏi, nhưng Chí Tôn Lực trong người cũng phải có thời gian phục hồi, hắn không dám lỗ mãng tấn công Sở Tích Nguyệt, ai biết người ta còn có bí pháp giữ mạng hay không, liều lĩnh tấn công sẽ không có lợi cho hắn, chi bằng đợi hồi phục Chí Tôn Lực sau đó cùng nàng chiến đấu, vậy phần thắng của hắn là chắc chắn.

Thiên Hậu bên cạnh nhìn thấy cũng tức giận cực kỳ, hắn đi lại gần Thiên Đế, không biết sử dụng bí pháp gì, tu vi tăng trưởng một cách đến đáng sợ, trong nháy mắt tu vi đã đạt đến Ngụy Chí Tôn.

"Bệ hạ, Thần thiếp cùng người giết nữ nhân này".

Thiên Đế mỉm cười một cái gật đầu, sau đó hắn nhìn Sở Tích Nguyệt

Thiên Đế ra tay trước.

Vèo, hắn hóa thành một đạo ánh sáng màu đen, chớp hiện, sau đó lại xuất hiện ở trước mặt Sở Tích Nguyệt, sau đó một quyền đánh tới.

Đây mặc dù chỉ là một quyền, lại là kéo lên khí thế cực lớn của thiên địa. trong toàn bộ thiên địa dường như chỉ còn lại có một quyền này, quay sang trấn áp Sở Tích Nguyệt.

Thiên Hậu cũng ra tay. Một cánh tay đẩy ra, hóa thành một con rắn bạc, với răng nanh rõ ràng rất dài, lại hoàn toàn không khiến cho người ta ta có cảm giác dữ tợn, ngược lại lộ ra uy lực của thần thánh.

Rắn bạc chuyển động, đi sau mà tới trước, lao tới quấn quanh người Sở Tích Nguyệt.

Vút.

Thân rắn lao đến trên người Sở Tích Nguyệt, chợt quấn lấy thân thể nàng, muốn cứng rắn ép nàng thành thịt nát, nhưng với nhục thân của nàng chuyện này làm sao có thể xảy ra.

"Nữ nhân, ngươi quá khinh địch!".

Trong ánh mắt quyến rũ của Thiên Hậu chớp động sự phẫn nộ. Bởi vì Sở Tích Nguyệt căn bản không có đánh trả, mặc cho con rắn bạc quấn đến trên người, cho thấy sự khinh miệt mãnh liệt của nàng.

Sở Tích Nguyệt chỉ lộ vẻ tươi cười. Nàng chờ đợi cho đến khi nắm đấm của Thiên Đế đánh qua, nàng mới từ từ ung dung đưa tay ra, từ trong thân rắn vùng thoát ra, một kiếm nghênh đón.

Ầm!

Một đạo sóng xung kích đẩy ra, ầm ầm vọt về phía bốn phương tám hướng. Sau đó lại là một đợt sóng. Tiếp đó lại là một đợt sóng khác. Chí ít có chừng trăm đợt sóng xung kích lấy hình thức ánh sáng chói lòa khuếch tán ra bốn phía, có thể nói là vô cùng hoành tráng.

Thiên Đế và Thiên Hậu đều biến sắc.

Thiên Đế chấn động kinh sợ. Sở Tích Nguyệt lúc này tùy ý chém ra một kiếm lại có thể ngăn cản được công kích của hắn. Hơn nữa, vẫn là hắn bị đánh lui một chút, bị chấn động bay ra ngoài. Mặc dù không có bị thương, nhưng chỗ chiến lực thua kém lại rất rõ ràng.

Mà Thiên Hậu thì sao? Nàng biết rất rõ, con rắn bạc quấn người Sở Tích Nguyệt khủng khiếp tới mức nào. Nhưng vừa rồi Sở Tích Nguyệt lại dễ dàng thoát ra được. Giống như đó không phải là con rắn ảo ảnh, mà chỉ là một sợi dây trói không chặt.

Sắc mặt của hai người lại khó coi hơn rất nhiều.

Bởi vì Sở Tích Nguyệt đang đồng thời đối đầu với hai người bọn họ. Nàng lấy một đấu với hai, vẫn thoải mái. Thậm chí còn chiếm thượng phong. Điều này bảo bọn họ tiếp nhận thế nào?

"Tăng thêm một cái Ngụy Chí Tôn nghĩ có thể thắng được ta sao? Thương thế của ngươi khôi phục thì thế nào, ta giết được ngươi một lần, liền giết ngươi lần thứ hai" Sở Tích Nguyệt thản nhiên nói.

"Thế giới to lớn, cường giả như mây. Các ngươi tự cho mình đã trở thành Chí Tôn Cảnh, tưởng có thể là vô địch sao?".

"Ngươi làm sao có thể mạnh lên nhanh chóng như vậy, vừa rồi ngươi không phải cùng ta ngang sức sao?" Thiên Đế không thể tin nổi vào mắt mình, làm sao có thể trong chớp mắt sức mạnh nàng tăng lên nhiều như vậy, chẳng lẽ nàng lại dùng đến sức mạnh biến thái như lúc ban đầu cả hai giao chiến.

Sở Tích Nguyệt lúc này Bất Diệt Thiên Công đã vận chuyển đến cực hạn, năng lượng của mười vạn Thiên Binh, Thiên Tướng cũng thực sự bộc phát ra uy lực vốn có của nó, Chí Tôn Lực trong cơ thể của nàng đã hoàn toàn chuyển hóa, giờ khắc này nàng mạnh hơn bao giờ hết.

Siêu Phẩm truyện Bóng Đá Việt Nam. Main lý trí, chịu khó. Hack không quá bá, cần rèn luyện mới có thể thành tài. Main hiện chuẩn bị sang Bundesliga. Cam đoan chất lượng nhảy hố. Mời bạn đón đọc