Cố Sự

Chương 160: Sở Tích Nguyệt - Sở Tích Nguyệt VS Thiên Đế (2).



Chương 160: Sở Tích Nguyệt - Sở Tích Nguyệt VS Thiên Đế (2).

"Không nên làm ta thất vọng, nhưng chút thực lực này của ngươi chưa đủ! Chưa đủ! Chưa đủ!".

Đôi mắt Thiên Đế đỏ thẫm, sát khí của hắn không tỏa ra cực kỳ đáng sợ.

Hắn hét lớn một tiếng, ông, thân kiếm run rẩy hóa thành một đạo lưu quang, thanh kiếm là Tiên Thiên Linh Bảo bộc phát hỗn độn chi khí đỏ thẫm như huyết trì.

Kiếm khí chém qua, trên người Sở Tích Nguyệt xuất hiện thương tích.

May mắn nàng chỉ rách da chứ không sâu tận xương.

Thứ cứng nhất trên người nảng chính là xương cốt, nó đã đạt tới độ cứng của Chuẩn Địa Chí Tôn, làn da huyết nhục vô cùng biến thái. Khả năng một kiếm phá vỡ làn da của Sở Tích Nguyệt, một kiếm này có uy lực cực lớn.

"Ngươi cho rằng ta chỉ tu luyện sát lục quy tắc?" Thiên Đế cười lạnh.

"Ngươi chỉ có bây nhiêu sức mạnh, mà cũng dám nói tu luyện sát lục chi đạo, đúng là buồn cười" Sở Tích Nguyệt cười lớn, sát khí của Thiên Đế đúng là kinh khủng, nhưng so với nàng thì đúng là còn kém xa 1 ngàn 800 dặm.

"Nhiều lời vô ích, chết cho ta!" Thiên Đế nở nụ cười lạnh buốt, hắn cầm trường kiếm nhắm thẳng Sở Tích Nguyệt mà tấn công.

"Cút!".

Sở Tích Nguyệt gào thét, nàng huy kiếm đón đỡ, lôi đình chi quang rối loạn, hỏa diễm thiêu đốt hừng hực, nàng cũng vận chuyển Tiên Ma Thai của mình, vận dụng Hồng Liên Nghiệp Hỏa uy lực.

Nàng vẫn có cảm giác, Thiên Đế không sử dụng toàn lực, bởi vậy nàng vẫn chỉ vận dụng lôi đình quy tắc so chiêu với đối phương.

Bây giờ đối phương đã vận dụng át chủ bài, nàng cũng bắt đầu phóng thích chiến lực chính thức của bản thân.

Oanh!

Song kiếm giao phong, một đạo hào quang từ mũi kiếm bắn ra ngoài, một ít quang diễm nhanh chóng hóa thành biển lửa, sau đó hóa thành vụ nổ khủng bố bạo phát ra chung quanh.

Ầm ầm ầm ầm, tiếng nổ rất mạnh, sát lục chi đạo của Thiên Đế cùng Hồng Liên Nghiệp Hỏa của Sở Tích Nguyệt ngăn cản lẫn nhau bạo phát xung kích văng ra ngoài tứ tung.

Dù là như thế, thần hồn của Phó Vạn Sinh cùng Thập Nhị Thần Tướng bên dưới bị thương không nhẹ, bọn họ thất thần, bộ dạng thất hồn lạc phách.

Quá mạnh mẽ, quá cường đại!

Đây là thực lực thực sự của cường giả Chí Tôn Cảnh chân chính sao?.

Càng thêm kinh khủng là, Sở Tích Nguyệt đã lấy lại thế cần bằng không còn rơi vào thế hạ phong nữa rồi, toàn thân nàng có hỏa diễm bốc lên hừng hực giống như thái dương, ánh sáng chói mắt, Hồng Liên Nghiệp Hỏa đúng là kinh thiên động địa.

Thiên Đế cũng không bởi vì Sở Tích Nguyệt cường thế phản kích mà khiếp sợ, ngược lại hắn càng vui mừng, Sở Tích Nguyệt đầy đủ cường đại mới có thể kích phát võ dạo tâm của hắn, giúp hắn đột phá Địa Chí Tôn.

"Chết!".

Hắn cười to như điên, trường kiếm chém ra hàng tỉ đạo kiếm quang che phủ cả bầu trời.

Đây là lĩnh vực kiếm khí của hắn.

Tất cả kiếm khí chém tới một lượt, muốn chém Sở Tích Nguyệt thành tổ ong vò vẽ.

XIU....XIU... XÍU...UU!

Kiếm khí rơi xuống hình thành kiếm cầu cực lớn vây khốn Sở Tích Nguyệt vào bên trong.

Oanh!

Chỉ thấy một đạo hỏa diễm từ kiếm cầu bốc cháy hừng hực, kiếm cầu tan rã, Sở Tích Nguyệt ngạo nghễ đứng đó không tổn thương gì.

"Trảm Ngã Minh Đạo Kiếm: Hồng Ô Huyết Vũ".

Ngàn kiếm đối vạn kiếm, tuy kiếm khí của Thiên Đế rất cường đại, nhưng Hồng Ô Huyết Vũ của Sở Tích Nguyệt không tầm thường, Hồng Ô Huyết Vũ mang theo Nghiệp Hỏa quấn thân thiêu đốt hết thảy thế gian này vạn vật.

Thiên Đế cười to như điên, thân thể lao tới, huy kiếm trảm mạnh, sát lục chi tâm đang thiêu đốt, Sở Tích Nguyệt cường đại làm sát ý của hắn sôi trào tới cực điểm, hiện tại hắn chờ thời khắc đánh chết Sở Tích Nguyệt, khi đó hắn sẽ hoàn thành bước vào Địa Chí Tôn.

Sở Tích Nguyệt hét lớn một tiếng, Hồng Huyền Táng chém xuống, nàng không chút do dự ngạnh kháng với Thiên Đế.

Hai cường giả hàng đầu chiến đấu thỏa thích, thỏa thích phóng xuất hào quang chói lọi của mình, đánh ra truyền kỳ bất hủ, muôn đời bất diệt.

Sở Tích Nguyệt đánh đến điên cuồng , nàng vận dụng đại thần thông Tử Cực Huyết Ma Đồng và đôi mắt hóa thành vạn tượng sâu không thấy đáy.

"Hừ, giả thần giả quỷ!".

Thiên Đế hừ lạnh một tiếng, hắn nắm giữ rất nhiều tiên thuật. Thân thể của hắn ngay lập tức biến lớn gấp mười lần, một cước đạp mạnh về phía Sở Tích Nguyệt.

Một cước này giống như một ngọn núi bằng thanh đồng giáng xuống, càng kinh người là, dưới lòng bàn chân có vô số ký hợp đại đạo chớp động, đó mới là trí mạng nhất.

"Vậy sao?".

Sở Tích Nguyệt cười lạnh, nàng chém một kiếm về phía trước!

"Trảm Ngã Minh Đại Kiếm: Táng Kiếm".

Đột nhiên thân thể khổng lồ của Thiên Đế biến mất ngay lập tức.

Cho dù chỉ trong nháy mắt nhưng sau đó lại nhìn thấy bàn chân khổng lồ xé rách hư không hiện ra, sau đó chính là Thiên Đế thân ảnh rõ ràng chỉ có cao năm sáu trượng , nhưng thật giống như có thể đỉnh thiên lập địa.

Hô, nàng chém một kiếm vào người Thiên Đế, Táng Kiếm có thể phá hủy hết thảy mọi vật mà nó đi ngang qua, cho dù là thân thể khổng lồ của Thiên Đế cũng chẳng thể chống đỡ nổi.

"Hừ!"

Thiên Đế không hốt hoảng chút nào, mái tóc đen tung bay và hóa thành một thanh lợi kiếm đâm vào mắt trái của Sở Tích Nguyệt.

Ngươi chém ta một kiếm, ta trả cho ngươi một kiếm.

Sở Tích Nguyệt không né tránh hoặc thu kiếm, một kiếm chém đánh thẳng về phía trước.

Ầm!

Song kiếm va chạm với nhau.

Lần đầu tiên Thiên Đế bị Sở Tích Nguyệt đánh trúng, dưới một kiếm cuồng bạo, hắn lập tức lui lại vài bước, mỗi khi lui một bước liền in dấu chân thật sâu trên mặt đất, bởi vì khu vực này có trận pháp bảo hộ cho nên mặt đất dưới chân nhanh chóng khôi phục như cũ.

Trên mặt Thiên Đế xuất hiện dấu kiếm ấn như một cái vết chém nhỏ, quỷ dị là không rách da, càng không chảy máu, giống như đánh thẳng vào một khối kim loại, từ đó đánh lõm vào trong, từ khi vận dụng sát lục chi đạo đến nay đây là lần đầu tiên hắn bị thương, không tính trước đó Sở Tích Nguyệt cuồng bạo dùng Bất Diệt Thiên Công tăng thực lực lên Chuẩn Địa Chí Tôn.

Kiếm của Thiên Đế đâm vào mặt Sở Tích Nguyệt nhưng không đâm trúng, chỉ có thể quét ngang qua mà thôi, chỉ lưu lại vết máu trên mặt Sở Tích Nguyệt, từ khóe mắt trái kéo dài xuống khóe miệng.

Sở Tích Nguyệt lau qua vết máu, ngón tay có chút máu, nàng vận chuyển Bất Diệt Thiên Công, vết máu trên mặt nhạt dần và khôi phục.

Một kích vừa rồi không ai chiếm thượng phong.

"Ta công nhận ngươi có tư cách làm đối thủ của ta".

Thiên Đế nói ra, cái vết chém nhỏ trên mặt dần dần khôi phục lại như ban đầu, cho dù như vậy vẫn lưu lại một vết xước nhỏ.

Sở Tích Nguyệt hít sâu một hơi, đánh đến bây giờ, nàng không thể không thừa nhận đối phương chính là đối thủ mạnh nhất nàng gặp được từ khi bước ra khỏi Ma Thiên Sơn, đổi lại nàng lúc trước khi chưa được Hồng Liên Nghiệp Hỏa của Minh Hà Lão Tổ rèn luyện, chỉ dựa vào thực lực của nàng, ai thắng ai thua còn khó nói.

"Nhiều lời vô ít, tiếp tục chiến đấu".

Chiến ý của Sở Tích Nguyệt như sôi lên, nàng giống như điên cuồng, là loại hình càng đánh càng mạnh, hơn nữa có thể hấp thu linh cảm trong chiến đấu để đột phá.

Sau khi đánh xong trận này, nàng tin tưởng, chiến ý nhất định sẽ thăng hoa tới độ cao mới, bươc vào Địa Chí Tôn không thể nghi ngờ.

"Tiễn ngươi lên đường!".

Thiên Đế cười lạnh, hắn vung tay lên.

"Sát Ảnh!".

Trong lòng bàn tay hắn xuất hiện vô số đạo sát khí hóa thành từng thân ảnh, mỗi thân ảnh này giống Thiên Đế như đúc, ngay cả khí tức tỏa ra cũng vô cùng giống nhau.

Tiên Giới đều nói Thiên Đế vô địch, tuyệt đối không phải câu nói ngoa, quả nhiên có thực lực thực sự.

Ánh mắt Sở Tích Nguyệt đảo qua, Tử Cực Huyết Ma Đồng hoàn toàn không nhìn ra những thân ảnh sát khí này có gì khác với bản thể. Nàng cũng không để ý, bởi vì nàng tin tưởng vững chắc bản thân mình có thể thắng được Thiên Đế.

Đến!

Thiên Đế diễn hóa thành chín mươi chín phân thân, tăng thêm bản thể là vừa tròn một trăm. Hắn cười ha ha và chỉ kiếm vào Sở Tích Nguyệt, chín mươi chín phân thân cũng làm như thế.

"Tuyệt Trảm!".

Thiên Đế lao tới Sở Tích Nguyệt, sát ảnh tỏa ra ánh sáng kinh sợ tuyên cổ vạn trượng.

Một kích này phối hợp sát lục chi đạo một cách hoàn mỹ đến đáng sợ.

Sở Tích Nguyệt cười nhạt, nàng chén ra một kiếm, keng, ngay sau đó hàn ý sinh sôi, nàng phát ra Tiên Ma Chi Lực, đó chính là sức mạnh của Tiên Ma Đồng Tu.

"Trảm Ngã Minh Đạo Kiếm: Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm"

Bên trái Ma Lực, Bên phải Tiên Lực, sau lưng xuất hiện ánh trăng hàn khí cực kỳ lạnh lẽo, trước mặt lại nóng như lửa đốt, âm dương cách biệt hợp lại làm một kiếm.

Hàn ý quá kinh khủng, nó tràn ra làm trận pháp phòng hộ bị kích thích, trận văn kết xuất băng hỏa, ai có thể ngờ Sở Tích Nguyệt sử dụng Tiên Ma Lực đã chuyển hóa thành Chí Tôn Lực lại mạnh mẽ đến như thế này.

Sở Tích Nguyệt chém một kiếm chém lui Thiên Đế, 99 đạo ảnh sát cũng bị hủy diệt không thấy một chút tăm hơi.

Sở Tích Nguyệt quát lớn một tiếng, phát động Tiên Ma Lực trong cơ thể có ba con chiến thú xuất hiện.

Hồng Liên Nghiệp Hỏa hóa thành Chu Tước, Ma Lực hóa thành Chúc Long, Tiên Lực hóa thành Thanh Long, đều là tiên thú trong tiên thú.

Tương đối mà nói, Chúc Long nhỏ hơn nhiều, không có biện pháp, Ma Lực không có tư cách so sánh với Hồng Liên Nghiệp Hỏa, Tiên Lực của nàng, đơn giản vì Ma Lực nàng tu luyện ít nhất, nên bản thân nó cũng là yếu nhất.

Cuối cùng Thiên Đế cũng lộ ra thần thái ngưng trọng, hắn cũng phát hiện ba con chiến thú cường đại.

Nhưng hàn ý không làm hắn sinh ra sợ hãi, ngược lại hắn còn vô cùng hưng phấn, hắn điên cuồng chỉ muốn giết người, mặc kệ giết người khác hay người mình. Đương nhiên, hắn sống đến bây giờ cho nên hắn chỉ toàn giết người khác.

"Ha ha ha ha!"

Hắn cười to như điên, toàn thân sinh ra ký hiệu đại đạo, chiến ý hóa thành thực chất xông thẳng lên trời.

"Ngưng!"

Hắn rống một tiếng, chín mươi chín sát ảnh lại hóa thành sát khí lần nữa, sau đó ngưng tụ thành hình người cực lớn.

"Giết!".

Hắn lao thẳng về phía Sở Tích Nguyệt, sát ảnh hình người đấu với ba đầu chiến thú.

Oanh! Oanh! Oanh!

Hiện tại chiến đấu phân hai khu vực, Sở Tích Nguyệt chiến Thiên Đế, ba đầu chiến thú đấu với đám sát ảnh hình người.

Hai bên chiến đấu vô cùng kịch liệt.

Máu tươi bay như bão tố, cho dù khí lực của Sở Tích Nguyệt vô cùng cường đại, da cũng sẽ bị cắt đứt nhưng Tiên Ma cốt cứng cỏi cho nên cũng chỉ bị thương nhẹ. Thiên Đế không tốt hơn chỗ nào, thanh đồng thể phòng ngự cũng có cực hạn, vượt qua cực hạn này vẫn bị thương như thường.

Hai đại cường giả tuyệt thế đánh nhau thương thế chồng chất, bọn họ thật sự kỳ phùng địch thủ, là lương tài hiếm gặp, bản thân có thể buông tay buông chân đánh bại đối thủ.

Thiên thu, vạn cổ, sách ghi tên.
Triệu hoán kỳ tài, vượt giới lên.
Nhiệt huyết dâng trào, Thiên Mệnh Chiến.
Quần long hội tụ, mấy ai quên?