Chàng Rể Trường Sinh

Chương 104: “Hỏng rồi”



Thời gian cứ thế dần trôi, tâm trạng Đinh Dũng dần dần thoải mái hơn. Mọi suy nghĩ của anh như xuyên không về rất lâu trước đây. Tông môn đầu tiên mà anh bái có một cụ già hiền từ đầu tóc bạc phơ dạy anh câu vè trong Trúc Cơ: “Đan điền khí túc, đốc nhậm tính hành. Phòng uy lự hiểm, y mạch vận hành. Châu thiên tuần hoàn, thông hoà thân dung. Khí quy đan điền, thành công pháp minh”.  

Giọng nói già nua vang vọng bên tai khiến Đinh Dũng chợt cảm khái. Nếu như không có vị ân sư đưa anh nhập môn thì e rằng anh cũng không có được trường sinh thiên tôn đã từng làm rung chuyển trời đất được.  

Theo như sự vận chuyển của Pháp Quyết, linh khí toàn thân bắt đầu lưu thông toàn thân thông qua hai mạch nhâm đốc, cuối cùng lưu thông bên trong cách kinh mạch của, từ từ thâm nhập vào vùng đan điền, tạo thành vùng linh khí, hội tụ thành một khe nhỏ.  

Advertisement

Khe nhỏ này cứ chốc chốc lại phát ra luồng linh khí dày đặc. Những linh khí này như lớp sương mù chảy về hai mạch nhâm đốc, cứ thế tuần hoàn trong cơ thể liên tục không ngừng. Mỗi lần lưu thông bên trong cơ thể, toàn thân Đinh Dũng lại càng trở nên dồi dào sinh lực hơn.  

Luồng linh khí lưu thông khiến cho vô số linh khí của trời đất rời rạc bắt đầu chầm chậm hội tụ về phía Đinh Dũng, ngấm vào trong xương cốt anh.  

Advertisement

Mọi thứ vốn dĩ đang diễn ra hết sức bình thường. Hơn năm nghìn năm nay, Đinh Dũng không biết đã Trúc Cơ bao nhiêu lần. Đối với cách Trúc Cơ, Đinh Dũng đã dày công tôi luyện từ bao lâu, chỉ cần không có vấn đề ngoài ý muốn thì có lẽ sẽ nhanh chóng Trúc Cơ thành công.  

Thế nhưng đúng lúc này, sức mạnh linh hồn bên trong cơ thể đã khống chế không biết bao nhiêu điểm đen đột nhiên thay đổi.  

Khi khe nhỏ bên trong vùng đan điền hội tụ xong thì độc tố kia như bị k1ch thích, cứ thế điên cuồng di chuyển, hoá thành luồng khí đen, thông qua kinh mạch, phát tán ra ngoài từ vùng đan điền.  

“Hỏng rồi”, Đinh Dũng cuống lên, đột nhiên cảm giác như khí huyết dâng lên, cổ họng anh nghẹn lại, máu tươi phun ra từ cổ họng.  

Còn không kịp lau máu tươi nơi khoé miệng, Đinh Dũng bắt đầu kiểm soát ổn định lại khí huyết bên trong cơ thể, sau đó điều tiết linh lực. Lúc này linh lực của anh đã mạnh hơn rất nhiều so với trước đó, cũng không biết có thể ngăn lại độc tố màu đen kia không.  

Rất nhanh chóng, linh lực đã đuổi kịp độc tố màu đen kia và bắt đầu ngăn độc tố lại. Nhưng độc tố màu đen kia không biết rốt cục là thứ gì mà linh lực lại không có tác dụng quá nhiều với nó, chỉ có thể bao quanh nhưng không thể diệt trừ.  

“Lẽ nào chỉ có sức của Thần Thánh mới có thể diệt trừ?”, Đinh Dũng khẽ cau mày. Anh vốn cho rằng độc tố màu đen này không thể bị kiểm soát là do linh lực bên trong cơ thể suy yếu nhưng hiện giờ xem ra sức sát thương của linh lực không đủ để diệt trừ độc tố.  

Cũng có thể nói kể cả có thêm linh lực thì cũng rất khó để diệt trừ toàn bộ độc tố màu đen. Nghĩ tới sức mạnh linh hồn trước đó có thể dễ dàng xử lý sạch chỗ độc tố màu đen này, Đinh Dũng suy đoán đó chính là sức mạnh của thần thánh.  

Linh hồn của anh trong hơn năm nghìn năm nay đã kinh qua tam tai cửu nạn cho nên cũng đã có được sức mạnh thần thánh mà trời đất ban tặng, có khả năng khắc chế bất cứ tai hoạ nào xảy ra.  

Cũng có thể nói những độc tố này không hẳn là độc tố mà là thứ gì đó giống như hiểm hoạ, nếu không thì không thể xảy ra chuyện linh lực không thể diệt trừ được và sức mạnh linh hồn chứa đựng bên trong khả năng thần thánh lại có thể dễ dàng bị diệt trừ như vậy.  

“Kỳ lạ”, Đinh Dũng cố kìm nén nghi hoặc, không vận hành khả năng linh hồn mà dùng đến linh lực đuổi theo những độc tố đen kia.  

Những độc tố đen như bèo trôi, sau khi linh lực của Đinh Dũng ngày càng lớn mạnh, chúng không còn là đối thủ của anh nữa. Cuối cùng bị đuổi dồn lại với nhau và bị ép ra khỏi cơ thể.  

Đinh Dũng rạch một vết thương trên cánh tay để những độc tố này trôi theo cùng máu, dưới sức ép của linh lực mà bị ép ra ngoài.  

Nói ra cũng thấy lạ, những độc tố đen này di chuyển liên tục bên trong cơ thể Đinh Dũng nhưng một khi ra bên ngoài thì lại như mất đi sức sống, lập tức lụi tàn.  

“Phù…cuối cùng cũng bị ép ra ngoài rồi”, Đinh Dũng hít vào một hơi thật sâu, cảm thấy tốt hơn rất nhiều.  

Linh lực càng lúc càng hùng hậu, vô số linh khí của trời đất hội tụ tới, nếu có người có thể trông thấy những linh khí vô hình này thì nhất định sẽ giật mình ngỡ ngàng.  

Vì lúc này những linh khí vô hình trên trán Đinh Dũng giống như cái phễu vô cùng lớn nhanh chóng thâm nhập vào cơ thể anh, cuối cùng tạo thành một dòng suối nhỏ hội tụ tại vùng đan điền.  

Cả quá trình diễn ra rất lâu, mãi tới khi Đinh Dũng mở mắt ra thì linh khí xung quanh đã mỏng manh đến mức về cơ bản không thể nào cảm nhận nổi nữa rồi.  

“Linh khí của trời đất ngày càng suy kiệt, chỉ đủ để có thể đạt được thời gian Trúc Cơ”, Đinh Dũng lắc đầu. Hiện giờ linh khí trên trái đất ngày càng suy kiệt, trong địa giới mười dặm chỉ vì anh bước vào Trúc Cơ nên suýt chút nữa thì linh lực bị đứt đoạn.