Yêu Thần Lục

Chương 658: Thành Hôn




...

Nến đèn le lói, thoáng chốc hai tiếng đồng hồ trôi qua.

"Đừng làm loạn, ta còn rất mệt..!"

Lại Tinh Tinh gương mặt vẫn còn ửng hồng, tuy nhiên trong ánh mắt có đôi phần mệt mỏi.

Rất dễ hiểu thôi, ai mới lần đầu tiên trải qua chuyện này, cũng liền sẽ có phản ứng như thế.

Huống gì tên khốn Trần Vân Thanh này còn hành hạ nàng suốt hai tiếng đồng hồ không nghỉ, sức trâu bò như thế, không phải có tu hành tại thân, nàng đã ngất xỉu đi từ lâu rồi.

"Tinh Tinh tỷ.! Sao chị lại làm như vậy..?"

Trần Vân Thanh không quan tâm đến lời cảnh cáo của Lại Tinh Tinh, vẫn là nhẹ nhàng vuốt ve nàng, có điều lần này hắn là vuốt ve gương mặt ửng hồng của Lại Tinh Tinh, cũng không có đi xâm phạm những nơi khác, thêm vài đó, lời nói hiện tại của hắn còn là chứa vô tận yêu thương.

Hôm nay hắn nghĩ mình cũng như mọi khi mà thôi, làm qua đi một chút, Lại Tinh Tinh giúp mình một chút giải tỏa dục hỏa là được rồi.

Ai có thể nghĩ đến, Lại Tinh Tinh lại để cho hắn làm chuyện kia.

Nếu trước đây hai người quan hệ là vợ chồng nhưng còn chưa phải chân chính vợ chồng, thì đêm hôm nay, qua chuyện vừa rồi, hai người đã chính thức trở thành vợ chồng rồi, nói thật hắn cũng không nghĩ đến mình lại có thu hoạch lớn đến như thế này.

"Không có gì..! Tôi là muốn làm người nữ nhân đầu tiên của cậu..!"

Lại Tinh Tinh đưa ánh mắt nhìn lên, kề trong gang tấc đối diện với Trần Vân Thanh mỉm cười.

Nàng hiểu được Trần Vân Thanh là một đại thiên tài, cũng rất hoa tâm, cô gái đi theo Trần Vân Thanh sau này sẽ rất là nhiều, muốn y chỉ yêu một mình nàng, cũng chỉ thuộc về một mình nàng là điều khó có thể xảy ra.

Tuy vậy, nàng là muốn mình mới là người con gái đầu tiên trao thân cho y, nàng phải vượt qua những người con gái đi theo Trần Vân Thanh về điểm này mới được.

"Cái này..! Đương nhiên rồi..!"

Trần Vân Thanh mỉm cười, nụ cười tràn đầy chân thành, không hề có một chút giả dối gì bên trong.

Hóa ra là vì chuyện này mà hơn thua, con gái ý nghĩ trong lòng thật khó hiểu quá đi mất.

Có điều chuyện này đối với Trần Vân Thanh hắn có lợi không có hại, như cô gái nào của hắn cũng có ý chí tranh hơn thua về chuyện này như Lại Tinh Tinh thế này thì hay biết mấy.

'Ấy..! Chết..!' Lại Tinh Tinh nói đến chuyện người con gái đầu tiên cùng hắn chính thức ân ái hắn mới nhớ.

Thật tế thì tại nơi thế giới này, người mà cùng hắn có quan hệ chính thức vợ chồng không phải là Lại Tinh Tinh, mà là cô gái có tu vi Yêu Tông kia.

Với cô gái Yêu Tông kia cũng không có qua bao nhiêu thời gian đâu, có thể giờ đây cô nàng đó tìm hắn khắp nơi để truy sát cũng không biết chừng.

Chuyện này phải dấu kỹ Lại Tinh Tinh một chút mới được, nếu mà cô gái này biết mình không phải là người đầu tiên của hắn, e là hắn đây cũng mất nữa cái mạng chứ không phải chuyện đùa đâu.

"Vân Thanh..! Từ nay cậu đừng có kêu tôi là tỷ tỷ nữa..!"

"Không gọi là chị, vậy gọi là gì..?"

Trần Vân Thanh nghĩ lại cũng phải, hai người bọn họ đã đi đến bước này, đã chính thức là vợ chồng, nếu còn gọi Lại Tinh Tinh là chị, có vẻ không hợp đạo lý cho lắm, thế gian này có người chồng nào gọi vợ mình là chị bao giờ đâu.

"Gọi là Tinh nhi đi..! Cha của em cũng thường gọi em như vậy..!"

"Tinh nhi..! Tinh nhi..!"

Tên cũng rất là hay đó chứ, vừa thân thiết lại có cảm giác an toàn.

"Vân Thanh..! Em muốn xin anh một chuyện được không..?"

"Nói đi..! Em muốn anh làm bất kỳ chuyện gì cũng được, anh sẽ cố gắng hoàn thành..!"

Quan hệ của hai người bọn họ hiện tại đâu cần nói cầu xin cái gì, chỉ cần trong khả năng của hắn có thể làm được, chuyện gì hắn cũng có thể làm cho Lại Tinh Tinh.

"Em muốn cùng anh mặt hỷ phục thành hôn một lần, anh thấy thế nào..?"

Lại Tinh Tinh đưa đôi mắt trong veo nhìn Trần Vân Thanh, mong muốn hắn đáp ứng yêu cầu này.

"Tinh nhi..! Nơi đây không có lễ phục thành hôn..!"

Trần Vân Thanh vốn nghĩ Lại Tinh Tinh đưa ra yêu cầu sẽ nhẹ nhàng, ai nghĩ đến nó lại làm ra một nan đề cho hắn đây.

Lấy đi trinh tiết của Lại Tinh Tinh, trong lòng của hắn cũng yêu Lại Tinh Tinh, cô ấy đưa ra yêu cầu này cũng là điều đương nhiên, hắn cũng đâu thể trốn tránh trách nhiệm được.

Có điều đi vào thực hiện lại rất khó khăn, bên kia Ngô Tiểu Diễm hắn chưa tìm được, Dương Tư Tư cùng Lăng Tĩnh Y mà biết hắn thành hôn với lại Lại Tinh Tinh, hai người đó không đem hắn nghiền ra tro mới là chuyện lạ.

Nên vào thời điểm này hắn chỉ còn con đường là kéo dài thời gian cùng trốn tránh vấn đề, vì chuyện này mà Lại Tinh Tinh trách hắn là cặn bã thì hắn cũng đành chịu.

"Không sao..! Nơi đây em đã có chuẩn bị sẵn..!"

Lại Tinh Tinh híp mắt mỉm cười khá là đắc ý. Giống như đã biết trước thế nào Trần Vân Thanh cũng sẽ nói như vậy một dạng.

Theo sau nàng là lấy bên trong Túi Không Gian ra một đống đồ vật, tất cả đều là màu đỏ, bất kỳ người nào sinh sống tại thế giới này đều có thể nhận ra được, những món đồ này đều là đồ vật chuẩn bị cho cưới hỏi a.

"Cái này..! Cái này..!"

Trần Vân Thanh có chút ngơ ngác, nến đỏ, hỷ phục đều có đủ cả, hắn có ngốc đến mấy cũng có thể nhìn ra được Lại Tinh Tinh đã chuẩn bị những cái này từ lâu lắm.

Hắn nghĩ mình dường như đã rơi vào bẫy của Lại Tinh Tinh mất rồi, cô nàng này hôm nay làm ra một loạt hành động dễ dãi như thế kia, mục đích chính cũng là chờ giây phút này mà thôi.

"Tinh nhi..! Thành hôn chúng ta cần có cha mẹ làm chủ lễ..!"

Trần Vân Thanh trong lòng âm thầm kêu khổ, hắn là dùng hết tế bào não mới nghĩ ra được cái biện pháp kéo dài thời gian này, phải nghĩ cách làm sao qua được kiếp nạn này mới được.

Lần đầu tiên trong đời, hắn là cảm thấy hối hận vì chuyện phong lưu của mình, như vừa rồi mà hắn kiềm chế một chút, cũng là sẽ không bị rơi xuống tình cảnh khí xử như bây giờ.

"Không có chuyện gì..! Chúng ta là người của Tu Luyện Giới, không nhất thiết phải rập khuôn theo lễ nghi của dân chúng bình thường, chỉ cần tế bái trời đất là được rồi, sau này sẽ hồi bẩm lại với trưởng bối sau cũng không có muộn ..!"

Lại Tinh Tinh một bên đem hỷ phục mặc lên cho mình cùng Trần Vân Thanh, một bên cùng hắn trò chuyện, thái độ của nàng là rất kiên quyết, nhất định hôm nay phải cùng Trần Vân Thanh thành hôn thì mới được a.

"Chỉ là..!"

"Vân Thanh.! Không lẽ anh không có yêu em..? Anh chỉ xem em như một món đồ chơi của anh thôi có phải không..?"

Lại Tinh Tinh dừng lại công việc mặc hỷ phục cho Trần Vân Thanh trên tay, nàng nhìn hắn, một đôi mắc bi thương hết sức nồng đậm lên tiếng hỏi.


"Không phải..! Đương nhiên là không phải..!"

Làm sao có chuyện đó, hắn thật là có tình cảm với lại Lại Tinh Tinh mà, nếu không cũng đâu có cùng nàng ta đi đến một bước này. Trần Vân Thanh hắn đúng là có chút háo sắc thật.

Nhưng không phải ai hắn cũng yêu, ai hắn cũng làm chuyện xằng bậy cho được, hắn có nguyên tắc rất rõ ràng dành cho mình a.

"Được.! Chúng ta thành thân.! Bây giờ liền thành thân..!"

Trần Vân Thanh bại lui, hắn là thấy bại toàn tập rồi. Loại ánh mắt tuyệt vọng này của Lại Tinh Tinh, Trần Vân Thanh hắn biết, bây giờ nếu mà hắn bước ra khỏi căn phòng này một bước, từ nay về sau sẽ chẳng còn có cơ hội gặp được Lại Tinh Tinh thêm một lần nào nữa.

"Một bái trời đất...!"

Câu nói của Trần Vân Thanh làm cho Lại Tinh Tinh hết sức là vui mừng, nụ cười trên môi giống như muôn hoa đua nở, nó khác biệt quá xa so với lại tình cảnh muốn sống muốn chết khi nãy, cứ như hai người một dạng.

Trần Vân Thanh cũng là hoa mắt chóng mặt, thật sự hắn cũng là không biết vừa mới rồi là Lại Tinh muốn chết thật hay chỉ là đóng kịch lừa hắn nữa đây.

Nhưng thôi, hắn không có dám thử, nếu mà kình phán đoán sai, cô gái này thật sự ra đi, khi đó hắn có hối hận cũng muộn màng mất rồi.

"Vân Thanh..! Kể từ bây giờ em là vợ chính thức của anh..!"

Nghi lễ cũng đã kết thúc rồi, giờ phút này Lại Tinh Tinh nàng là vợ của Trần Vân Thanh, là người vợ đầu tiên nha.

Theo quy tắc, nàng chính là chính thất rồi, dù sau này Trần Vân Thanh có lấy ai đi chăng nữa, nàng cũng là chị cả, điều này không thể nào thay đổi được.

Đây là mục đích chính yếu của nàng khi cùng Trần Vân Thanh thành thân. Là nữ nhi mà, nàng cũng liền phải lo nghĩ cho bản thân mình con đường về sau một chút chứ.

"Phải..! Em là vợ của anh..!"

Trần Vân Thanh gật đầu, hắn là đã qua bao lần nghĩ, khi mình thành hôn sẽ có cái quang cảnh hoành tráng như thế nào, người người chúc mừng ra sao.

Có nằm mơ hắn cũng là hiểu nghĩ đến, hôn lễ của mình lại sơ sài đến cái trình độ này, ngay cả người giám hôn cũng chẳng có.


Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.