Yêu Thần Lục

Chương 629: Toi Rồi




"Công tử..! Như lần này vị hoa khôi của chúng tôi không có làm cho ngài hài lòng, tôi nguyện đem chiếc đầu trên cổ của mình chém xuống cho công tử làm cầu đá..!"

"Ân..! Bà không lừa ta đi..!"

"Công tử..! Tôi có ăn gan hùm mật gấu cũng không dám lừa ngài..!"

Lý Hiểu Mai đưa ra lời hứa cam đoan, thành thật đến nổi chỉ thiếu chút nữa là thề thốt với trời nữa mà thôi.

Lần này nàng có niềm tin cực kỳ mảnh liệt, nàng duyệt qua rất nhiều cô gái, nhưng mà xinh đẹp như người con gái mà mình vừa nhặt về đây thì thật sự chưa thấy, cũng không tin không lọt được vào mắt của tên tiểu tử khó tính này.

"Được..! Ta tin bà thêm một lần nữa,.đưa cô gái đó đến gặp ta đi..!"

Trần Vân Thanh đúng thật sự quay lại, người ta ngay cả cái mạng của mình cũng đưa ra làm đảm bảo, sao hắn không thể cho đối phương một cơ hội.

Thêm một chút thời gian nữa cũng không có sao, hắn cũng là rất muốn biết người con gái mà bà già này giới thiệu tiếp theo sẽ như thế nào, có giống như những gì bà ta quảng cáo hay không.

"Công tử..! Vị hoa khôi này của chúng tôi có một quy tắc là chỉ tiếp khách tại gian phòng của mình, không rời khỏi nơi đó một bước, thế nên..!"

Lý Hiểu Mai hiện tại thần sắc là có chút khó xử, đây là khó xử thật mà không phải giả đâu.

Tình hình thực tế không phải là cô gái kia không chịu đi ra tiếp khách, căn bản là cô ta không thể đi được, đến bây giờ đã tỉnh táo lại hay chưa nói thật Lý Hiểu Mai nàng cũng không có được biết.

"Vậy bà dẫn đường đi..!"

Trần Vân Thanh cảm thấy khá là thú vị, danh kỹ không ra khỏi phòng đón tiếp khách nhân là một chuyện hiếm thấy, nếu như bà già này nói không sai, cô gái này cũng là người có cá tính, hắn liền có hứng thú muốn gặp cô ta rồi.

"Công tử..! Chuyện đó..!"

"Đây là một ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch, chắc cũng đã đủ rồi chứ..!"

Không cần Lý Hiểu Mai nói hết câu, Trần Vân Thanh hắn cũng có thể đoán được bà già này muốn nói là cái gì.

Một ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch cho một lần qua đêm với danh kỹ là một con số không tưởng tại những tòa thanh lâu không có mấy danh tiếng như Phong Hoa Lâu này, trả giá cao như vậy, đó là vì hắn xem ở mặt mũi cũng như cá tính của vị hoa khôi sắp tiếp đón mình mà thôi.

"Công tử..! Không phải, tôi là muốn một vạn viên Hạ Phẩm Linh Thạch..!"

"Gì..!"

"Đầu óc của bà không có bị làm sao đó chứ..?"

Trần Vân Thanh nhíu mày thật sâu, con mụ đàn bà này có phải là muốn Hạ Phẩm Linh Thạch đến phát điên rồi hay là không đây?

Mười ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch, bà ta cũng có thể mở miệng được, hắn là không hiểu trong đầu bà già này đang nghĩ cái gì.

Một trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch liền có thể cùng hoa khôi đẹp nhất của bất kỳ kỹ viện nào tại Mân Việt Quận Thành này qua đêm.

Hắn trả cho bà già này một ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch liền đã cao hơn giá thị trường gấp mười lần rồi, số tiền kia chuộc thân cho bất kỳ hoa khôi nào cũng còn được.

Thế mà mụ già này mở miệng hét mười ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch, có ảo tưởng cũng không phải nên ảo tưởng quá lố như vậy kia chứ, đem mười ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch kia mua lại căn Phong Hoa Lâu tồi tàn này còn đủ mà.

Trần Vân Thanh hắn không phải là tiếc một vài viên Hạ Phẩm Linh Thạch, thân gia của hắn hiện tại đó chỉ là số lẽ, nhưng hắn là không muốn người ta xem hắn như là dê béo đến đối đãi, muốn thịt sao cũng được.

"Công tử bớt giận..! Hoa khôi của chúng tôi là hoàn bích chi thân, còn xinh đẹp tuyệt thế..! Như ngài gặp được hoa khôi của chúng tôi, nếu không hài lòng, tôi sẽ hoàn lại gấp mười số tiền cho ngài, ngay cả cái mạng của tôi cũng liền cho ngài cả.!"

Lý Hiểu Mai hết sức tự tin, tại bên trong giới này lăn lộn mấy chục năm, nàng quá hiểu giá trị của của người con gái mà nàng mang về là như thế nào.

Toàn bộ Mân Việt Quận Thành nơi đây, tìm ra được một người như cô ấy, đó là còn khó hơn mò kim đáy biển nữa.

Nói thật nếu không phải muốn mượn danh tiếng của Trần Vân Thanh để làm truyền thông, mười ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch nàng sẽ không có đồng ý, chí ít cũng phải một trăm ngàn Hạ Phẩm Linh Thạch, thậm chí một triệu viên Hạ Phẩm Linh Thạch cũng có người ra giá đó.

"Tốt..! Tốt..! Ta đưa cho bà..!"

Trần Vân Thanh nhìn thật kỹ bà già này một chút sau, không phát hiện ra được bất kỳ chút không bình thường nào, hắn là gật đầu vui vẻ, không có một chút ướt át bẩn thỉu đưa tiếp mười ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch đi ra cho Lý Hiểu Mai.

Hiện tại Lý Hiểu Mai có đuổi Trần Vân Thanh hắn hắn cũng sẽ không có đi.

Một danh kỹ định giá lên đến mười ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch cho một lần tiếp khách, hắn cũng rất muốn biết rõ, người con gái này có cái gì đặc biệt hơn người đây.

...

"Đây là nơi đâu..?"

Nguyễn Thư Dung từ từ mở mắt ra trong trạng thái vẫn còn khá mệt mỏi, nhìn lại hoàn cảnh nơi mình đang ở một chút, nàng không khỏi nghi hoặc.

Trận chiến với lại Đao Bạch Mã bên trong Trường Sa Sơn Mạch kia bây giờ nàng vẫn còn nhớ kỹ, người cuối cùng dành được chiến thắng là nàng, tuy nhiên nàng không nghĩ đến đường đường là một Yêu Tông cường giả tôn sư như Đao Bạch Mã lại sử dụng thủ đoạn hạ lưu đánh lén, làm nàng có chút trở tay không kịp phải trúng chiêu của đối phương.

Nàng nhớ lại nhờ có nhiều thủ đoạn trong người, nàng mới có có thể rời khỏi sự đuổi giết của Đao Bạch Mã.

Sau liền chạy trở lại Mân Việt Quận Thành, thần trí không rõ cứ nhắm hướng Mân Việt Học Viện mà đi thôi, đến khi không thể đi được nữa liền đã ngất xỉu, chuyện sau đó xảy ra những gì, nàng không có được rõ ràng cho lắm.

"Là có người cứu mình đem về nơi đây..!"

Nơi này không phải là Mân Việt Học Viện, nàng có thể khẳng định như vậy, nói cách khác nàng còn chưa trở lại được Mân Việt Học Viện.

Thêm nữa người mà cứu mạng của nàng cũng không phải là đệ tử của Mân Việt Học Viện, thần trí mơ hồ nhưng nàng vẫn loáng thoáng nghe thấy, đó là hai người phụ nữ đưa nàng rời đi, giống như đó là một cặp mẹ con thì phải.

Ân, sau khi bình phục, sẽ cảm tạ đôi mẹ con kia thật nhiều mới được, Nguyễn Thư Dung khẽ gật đầu một cái, thầm cảm kích người đã cứu mạng của nàng.

Không có hai mẹ con kia, nhiều khả năng mình là đã chết trong tay của Đao Bạch Mã rồi, tệ hơn nữa danh tiếc cũng không thể nào bảo đảm.

"Nguy rồi ..! Liệt Nữ Tán tái phát..!"

Toàn thân nóng ran, nghĩ đến danh tiết một chuyện, Nguyễn Thư Dung gương mặt tái nhợt hẳn lại.

Liệt Nữ Tán, đây là loại xuân dược độc ác cùng bá đạo thuộc hàng tốp đầu nơi Nam Hoang Chi Địa nơi đây, nó còn khủng bố khó chơi hơn Xuân Thu Phấn quá nhiều, người trúng phải Liệt Nữ Tán, dù cho là liệt nữ đi chăng nữa, cũng sẽ biến thành dâm phụ.

Đáng sợ hơn, trong vòng mười hai tiếng đồng hồ, nếu như không cùng nam nhân khác giới làm chuyện kia, như vậy nàng liền nắm chắc cái chết trong tay.

Trước đó vì là nàng sử dụng nhiều giải độc Đan Dược, thêm vào dùng toàn bộ tu vi của mình đem Liệt Nữ Tán trấn áp, hy vọng có thể trở lại Mân Việt Học Viện, tìm nơi đó giải dược tạm thời áp chế, sau liền lên kinh thành nghĩ cách sau.

Không nghĩ đến còn chưa đến được Mân Việt Học Viện, nàng đã liền ngất xỉu mất rồi.

"Hộc..! Hộc..!"

"Không được..! Phải nhanh chóng trở lại Mân Việt Học Viện, nếu không ta không thể nào chống đỡ được nữa.!"

Nguyễn Thư Dung gương mặt cùng toàn thân đỏ ửng muốn phát sốt, hơi thở dồn dập đến đáng sợ, đây là giấu hiệu Liệt Nữ Tán sắp bộc phát duyên cớ, lần này nó bộc phát, như không có giải dược bên kia Mân Việt Học Viện tạm thời trấn áp, nàng sẽ không chịu nỗi, sẽ điên loạn hay hủy diệt bản thân khả năng.

"Rầm..!".

"Tại sao..! Tại sao lại như vậy..?"

Chỉ mới rời giường đứng lên một chút, Nguyễn Thư Dung liền là ngã xuống lại bên dưới, va chạm làm cho nàng có chút đau.

"Hộc..! Hộc..! Hộc..!".

"Nhuyễn Cân Tán sao..? Là ai dùng thủ đoạn này hại ta..?"

Nguyễn Thư Dung một bộ không thể tin nỗi, nàng quá hiểu bản thân mình, Yêu Tông trung kỳ cường giả, dù Chân Nguyên toàn bộ dùng để trấn áp Liệt Nữ Tán, với thể phách của một Yêu Tông cường giả như nàng, vẫn có thể sánh được với một Yêu Sĩ cửu trọng cường giả, đi đứng là không có chuyện gì khó khăn.

Không có chuyện mình ngay cả cử động cũng liền khó nhăn như thế này được.

Tứ chi bủn rủn tay chân, người không có một chút sức lực, đây là biểu hiện trúng phải Nhuyễn Cân Tán, cái này Nhuyễn Cân Tán cấp bậc chỉ là Tam Giai Dược Phẩm, trước đây muốn đem loại cấp thấp Dược Phẩm này hại nàng, đó là chuyện không thể nào.

Nhưng giờ đây mọi chuyện hoàn toàn lại khác, nàng đã dùng toàn bộ Chân Nguyên trấn áp Liệt Nữ Tán trong cơ thể, muốn chống lại loại Nhuyễn Cân Tán này tác động đó là chuyện không thể nào.


Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.