Yêu Thần Lục

Chương 607: Diễn Võ Đài




Yêu Kỹ Các được xem là một trong số những cấm địa bật nhất của Mân Việt Học Viện.

Nơi đây quy tắc nghiêm ngặt, ai vi phạm liền sẽ bị xử tội rất là nặng, một trong số đó là không được phép gây chuyện bên trong Yêu Kỹ Các, cấm tuyệt đối ra tay đánh nhau, vi phạm mà nói nhẹ thì bị phế tu vi đuổi ra khỏi Mân Việt Học Viện, nặng có thể trực tiếp xử tử.

Vừa rồi nếu như không phải Vu Hình ngăn cản hắn, hắn liền đã phạm phải sai lầm không thể nào cứu vãn được, ân tình này hắn là khắc ghi tại trong lòng, nhất định sẽ báo đáp lại cho y.

"Chỉ là chuyện nhỏ, Mãnh Quyền học trưởng không cần khách khí..!" Vu Hình nhàn nhạt lắc đầu.

Hắn nào có ý định trợ giúp Ngô Mãnh Quyền hồi nào, lên tiếng ngăn cản là muốn giúp đỡ Trần Vân Thanh một tay mà thôi.

Ai cũng hiểu nếu ra tay đánh nhau, phần lớn người chịu thiệt sẽ là Ngô Mãnh Quyền, nhiều khả năng tên này sẽ có nguy hiểm đến tính mạng nữa.

Một khi chuyện này xảy ra, Trần Vân Thanh sẽ không thể vô can, y là người trực tiếp ra tay, sẽ phải chịu chế tài của Mân Việt Học Viện, dù có Phát Chính Nam đứng ra bảo kê, phạt nặng cũng là khó tránh khỏi.

Thế nên hắn mới đi ngăn cản chuyện này mà thôi.

"Tiểu tử..! Tao muốn tại Diễn Võ Đài khiêu chiến mày..!"

Không thể động thủ tại Yêu Kỹ Các, nhưng Ngô Mãnh Quyền cũng không có nuốt trôi cơn giận này, muốn hắn buông tha cho Trần Vân Thanh, đó là chuyện không có khả năng.

Diễn Võ Trường, đó là nơi duy nhất tại Mân Việt Học Viện này các đệ tử ra tay đánh nhau mà không bị Học Viện chế tài, thậm chí dù là có giết đi đối phương, cũng hoàn toàn vô can.

Đây là nơi giao lưu võ đạo, cũng là nơi giải quyết ân oán cá nhân, như đôi bên có ân oán gì không thể nào dùng ngoại giao để hóa giải, vậy Diễn Võ Đài chính là phương pháp lựa chọn tốt nhất để giải quyết ân oán.

Trên đó chỉ lấy thực lực làm chủ, có bị người khác giết đi, cũng chỉ trách mình học nghệ không tinh, thực lực không bằng người khác mà thôi.

"Không có hứng thú..!"

Trần Vân Thanh nhàn nhạt để lại một câu, tiếp tục đi xuống bên dưới.

Trần Vân Thanh hắn còn bao nhiêu là việc phải làm, đang nắm được hai bộ Tam Giai Trung Phẩm Yêu Kỹ trong tay, cũng phải trở về để tu luyện nữa.

Còn có chuyện của Dương Tư Tư mất tích một dạng, làm hắn càng thêm lo lắng cùng đau đầu, thời gian đâu đi cùng với lại mấy con tôm tép này chơi đùa.

"Không phải mày muốn có một triệu điểm cống hiến hay sao..?"

Ngô Mãnh Quyền nhàn nhạt lên tiếng.

"Ý của mày là gì..?"

Trần Vân Thanh thả chậm lại bước chân. Điểm cống hiến công dụng ra sao thì vừa rồi hắn đã nghiệm chứng qua, nó đối với hắn hiện tại khá là quan trọng, hơn nữa nơi lại là một triệu điểm cống hiến, tài nguyên tích lũy một tuần săn giết Yêu Lang của hắn cũng chỉ có nhiêu đó mà thôi, số điểm cống hiến lớn như thế, thực sự làm cho hắn động lòng thật.

"Xẹt..!"

"Nơi đây lệnh bài của tao có hơn một triệu điểm cống hiến, nếu như mày có thể tại Diễn Võ Đài đánh thắng tao, số điểm cống hiến này tao sẽ chuyển hết cho mày..!"

Lấy trong Túi Không Gian ra một cái lệnh bài chứng minh thân phận, quăng đến cho Trần Vân Thanh, Ngô Mãnh Quyền âm hàn lên tiếng.

"Được thôi..! Tao tiếp thu khiêu chiến của mày..!"

Một triệu điểm cống hiến đúng thật sự làm cho Trần Vân Thanh hắn động lòng, dùng thần niệm quét qua lệnh bài của Ngô Mãnh Quyền không có sai con số mà nói, Trần Vân Thanh liền gật đầu đồng ý, quăng nó trả lại cho Ngô Mãnh Quyền.

Không ai nhìn thấy, sau khi quăng trở lại lệnh bài cho Ngô Mãnh Quyền, bên trong ánh mắt của Trần Vân Thanh xuất hiện một tia đắc ý.

Như bây giờ Ngô Mãnh Quyền kiểm tra lại lệnh bài của mình, chắc chắn là sẽ phát hiện ra, điểm cống hiến tích lũy bên trong bấy lâu nay của hắn đã không còn lại chút gì cả.

Có thể vì quá tự tin, cũng có thể là do tin tưởng thái quá về Trận Văn bảo mật bên trong Lệnh Bài, không có thần niệm của chính chủ, không có người nào có thể lấy đi tin tức hay điểm cống hiến bên trong lệnh bài của mình, thế nên Ngô Mãnh Quyền cũng lười kiểm tra lại, đem nó đặt lại bên trong Túi Không Gian.

"Tiểu tử..! Mày sẽ phải hối hận..!"

Ngô Mãnh Quyền cười gằn một cái cất bước đi theo Trần Vân Thanh.

Tên Trần Vân Thanh này nhìn qua cũng chỉ là Yêu Sư nhất trọng sơ kỳ giống như hắn, không sai mà nói tên này cũng như hắn, tại Ngoại Viện đệ tử khu vực mới đột phá Yêu Sư tấn thăng làm Nội Viện đệ tử cách đây không lâu mà thôi.

Cùng là người mới đột phá Yêu Sư cảnh như nhau, nhưng hắn có lợi thế rất lớn là dòng chính của Ngô gia, một đại gia tộc bá chủ tại Mân Việt Quận Thành nơi đây, Yêu Kỹ cũng như thủ đoạn của mình là vượt qua những tên bình thường Yêu Sư khác.

Tên tiểu tử này không tự lượng sức của mình, nghĩ có thể từ trong tay của hắn lấy đi một triệu điểm cống hiến, đúng là nằm mơ giữa ban ngày mà.

'Đúng vậy..! Chiến đi..! Đánh cho người chết ta sống mới tốt..!' Trần Bá Vương cúi đầu, không ai phát hiện ra được ánh mắt của hắn bây giờ đang rất là đắc ý.

Còn là âm độc, cứ như âm mưu mới thực hiện được một dạng.

Đi theo Ngô Mãnh Quyền làm người hầu, nhưng đối với lại chuyện bên ngoài không phải là hắn không biết gì cả.

Em gái của hắn báo tin cho hắn biết, cha mình đã chết trong tay Trần Vân Thanh, cả Trần gia của mình đã tồn tại mấy trăm năm, cũng là bị hủy trong tay của tên Trần Vân Thanh này.

Có cả hình ảnh cụ thể, nên chỉ vừa gặp Trần Vân Thanh là hắn nhận ra ngay lập tức.

Cùng với đó kế hoạch lợi dụng Ngô Mãnh Quyền cùng Ngô gia năng lượng đối phó với lại Trần Vân Thanh, hắn cũng đã nghĩ kỹ, sau trận chiến này, dù Ngô Mãnh Quyền bị thua hay bị giết, Ngô Minh tại Mân Việt Học Viện này cùng Trần Vân Thanh cũng sẽ không chết không thôi, hắn chỉ cần ở một bên chờ cơ hội báo thù là được rồi.

...


Diễn Võ Trường một cái khu vực Lôi Đài..

"Khoa học trưởng..! Đây là năm ngàn điểm cống hiến, tôi muốn mua Mãnh Quyền học trưởng thắng trận..!"

Lãnh Thịnh như một cơn gió chạy đến, trực tiếp chuyển năm ngàn điểm cống hiến mà mình làm nhiệm vụ mấy tháng nay mới có được qua lệnh bài của Tinh Khoa, một bộ gấp không chờ được muốn lấy giấy biên nhận từ trong tay của Tinh Khoa người này.

Đặt một có thể ăn một trăm, nghĩa là chỉ cần mình đặt một điểm cống hiến vào Ngô Mãnh Quyền chiến thắng trong trận so găng với lại Trần Vân Thanh, như vậy mình sẽ có được một trăm điểm cống hiến.

Hắn vừa rồi là đặt cược năm ngàn, không có bất ngờ gì xảy ra, không bao lâu nữa hắn liền sẽ có năm trăm ngàn điểm cống hiến.

Nghĩ đến trong tay có nhiều như vậy điểm cống hiến, hắn trong lòng không khỏi run rẩy một cái, đây là số điểm mà chỉ sợ mình làm từ đây cho đến khi bị đuổi ra khỏi Mân Việt Học Viện, cũng không có khả năng kiếm được nhiều như thế này, có nó không chừng mình có thể đổi lấy tài nguyên, đột phá Yêu Sư cảnh giới cũng nên.

Đây có thể nói là cơ hội phát tài từ trên trời rơi xuống mà, chắc phải cả trăm năm mới có một lần.

"Giấy biên nhận của học đệ đây..!"


Tinh Khoa mỉm cười hết sức là thân thiện, không có một chút chần chừ nào ghi lấy phiếu biên nhận cùng đóng dấu tên tuổi của mình lên đưa cho Lãnh Thịnh, hành động quá sức nhanh chóng, làm cho Lãnh Thịnh có một cảm giác như Tinh Khoa sợ hắn đổi ý một dạng, điều này làm cho Lãnh Thịnh trong lòng có một tia bất an a.

'Không..! Sẽ không đâu..!' Trận chiến giữa Trần Vân Thanh cùng Ngô Mãnh Quyền, hắn chắc chắn Ngô Mãnh Quyền sẽ dành chiến thắng.

Nguyên nhân ư, Ngô Mãnh Quyền trước đây mấy hôm khi còn tại Ngoại Viện khu vực, được mọi người công nhận là Ngoại Viện Đệ nhất cường giả, từng cùng Yêu Sư Nhất trọng sơ kỳ cường giả giao thủ qua ba chiêu mà không bại, còn là dòng chính đệ tử của Ngô gia, danh tiếng vô cùng lớn.

Còn Trần Vân Thanh tên này là một cái tên lạ hoắc lạ hơ, hắn chưa hề nghe đến tên này bao giờ, chỉ loáng thoáng nghe qua số ít người nói Trần Vân Thanh là tân đệ tử của Mân Việt Học Viện, xuất thân còn không phải là tại Mân Việt Quận Thành, mà tại những tòa thành trì nhỏ bé bên dưới kia.

Cơ may tại trong Phong Lang Sơn thí luyện, đạt được cơ duyên lớn lao nên mới đột phá Yêu Sư, người như vậy, sao có thể là đối thủ của Ngô Mãnh Quyền cho được.

"Tinh Khoa học trưởng..! Tôi muốn đặt mười ngàn cống hiến điểm, mua Vân Thanh học trưởng chiến thắng..!"

Nhân lúc Tinh Khoa còn chưa có dẹp bàn cá cược, Nhất Hiện lao nhanh như một cơn gió chạy đến, tốc độ của hắn so với lại Lãnh Thịnh vừa rồi phải nhanh hơn mấy lần.

Đao trong tay trảm đạo, diệt sinh, xé mở chân trời.

Kiếm trong tay bát phương vân động, hỏi thiên hạ quần hùng ai dám tranh phong!

Chỉ có tại