Yêu Thần Lục

Chương 491: Trong Lòng Lạnh Run




"Di Hình Kiếm Pháp..! Giết.!"

Mạo Hanh ra tay, dùng hết thực lực của mình vào trong bộ kiếm pháp này, quyết chí một mất một còn với Trần Vân Thanh.

Hắn không thể nào chờ đợi lâu thêm được nữa, hắn vừa rồi đã bị ý nghĩ của mình dọa sợ mất mật, nếu như còn không ra tay, hắn sợ mình không còn có dũng khí để ra tay nữa rồi.

"Xẹt..! Rầm..! Phốc..!"

"Mười chín người này thực lực đều không có kém, hy vọng có thể giúp mình khôi phục thêm nhiều thực lực..!"

Phong Hình Bộ di chuyển, Trần Vân Thanh rất nhanh đem Mạo Hanh đánh cho không còn sức hoàn thủ, nhìn xung quanh đám người bị hắn dùng Định Thân Thủ Pháp khống chế cả lại này, ánh mắt của hắn liền có chút phát sáng lên.

"Vân Thanh sư huynh...! Tha mạng..! Là do Tù gia uy hiếp tôi đến nơi này giết anh, tôi hoàn toàn không có ý mạo phạm anh... ! Xin anh tha mạng a..!"

Mạo Hanh bây giờ thật sự sợ, trong lòng hắn hết sức khủng hoảng khi nhìn thấy ánh mắt yêu ma quỷ quái muốn ăn thịt người của Trần Vân Thanh.

Hắn khủng hoảng vì suy đoán của mình hoàn toàn là sự thật, những người anh em của hắn không phải không muốn nghe theo lời của hắn, mà kỳ thật bọn họ không thể nào cử động được, tất cả đều đã bị Trần Vân Thanh khống cả lại mất rồi.

Chỉ trong vòng có một tích tắc ngắn ngủi thôi, vừa có thể thoát được chiêu thức đánh lén của hắn, lại còn có thể cùng lúc đem mười tám cao thủ khống chế lại, ngay cả hắn cũng là không có hề hay biết Trần Vân Thanh đã ra tay từ khi nào.

Thực lực kia quá mức đáng sợ, hắn không hiểu một tồn tại khủng bố như Trần Vân Thanh, sao còn bị đám người Trần gia đuổi giết như chó nhà có tang, còn phải vào đến tận nơi đây để mà lánh nạn nữa, hại hắn quá mức là thê thảm đi mà.

"Hai trăm mười hai người vào nơi đây giết ta trước khi chết bọn chúng cũng nói những lời không khác gì mày cho lắm..!"

Trần Vân Thanh cười nhạt, hắn còn tính rất chuẩn xác trước khi mười chín người Mạo Hanh này vào đây giết hắn có tổng cộng là bao nhiêu người nữa kìa.

Những người đó sau khi thất bại, đều nêu ra lý do y hệt như vậy, bọn chúng nói cho hắn nghe tường tận những thế lực thuê bọn chúng đến đây giết hắn, tính ra cũng trên dưới hai mươi cái thế lực gì đó, số tiền ra cũng càng ngày càng cao.

Nhưng đặt biệt lần này phá lệ nhiều hơn.

Trần Vân Thanh hắn nghĩ lại cũng không có sai, phía trước hắn đã có một số lượng người khá lớn một đi không trở lại rồi, những người như Mạo Hanh này cũng có suy đoán thực lực của hắn không tầm thường, nếu mà ra giá quá thấp sẽ không có ai mạo hiểm tính mạng của mình đi làm công việc này cả.

"Vân..Thanh..!"

"Xẹt..!"

"A...!"

"Vì công cuộc khôi phục thực lực của tao, mày nên đi chết đi..!"

Trần Vân Thanh ánh mắt thâm trầm, cũng không có cho Mạo Hanh nói thêm.bất kỳ lời nói cầu xin nào nữa, tay phải đưa ra, đặt lên đỉnh đầu của Mạo Hanh, dùng Dung Thiên Quyết đem một thân tinh khí thần của đối phương hấp thụ sạch sẽ, gia tăng việc khôi phục thương thế cũng như thực lực của bản thân mình.

'Hắn... Hắn là yêu ma..!' Mười tám người Cái Răng Liệp Yêu Đoàn nhìn thấy một màn này, bọn họ trong lòng là khiếp đảm.

Có người còn sợ đến nỗi tè dầm cả ra, nếu như không phải bị Trần Vân Thanh phong bế luôn âm thanh, tất cả đều sẽ cố sức gào thét cầu mong có người đến cứu mình, hay chí ít cũng là để cho mọi người đều biết con người thật sự của Trần Vân Thanh, biết tên này là đang tu hành loại tà công đáng sợ đến như thế nào.

Đáng tiếc hiện tại không có người nào có thể cử động, cũng như chẳng có người nào phát hiện ra được chuyện đang xảy ra tại nơi này cả.

"Ong..!"

"Yêu Sĩ thất trọng sơ kỳ..! Cũng không có tệ lắm..!" Đem tất cả mười tám người còn lại cắn nuốt sạch sẽ, Trần Vân Thanh cảm nhận lại thực lực của mình, không khỏi gật đầu một cái.

Trong cơ thể của hắn hiện tại thương thế đã biến mất không còn chút gì, đường Chân Mạch thứ bảy cũng đã thông lại một phần ba, như vậy hiện tại hắn đã khôi phục lại cảnh giới Yêu Sĩ thất trọng, cách Yêu Sĩ cửu trọng cũng không còn xa nữa.

Đường Nội Mạch thứ mười trong cơ thể đã không còn chỉ nuốt mà không thả như trước, bây giờ nó đã bắt đầu buông ra với số lượng lớn kết hợp với năng lượng mà hắn thôn phệ được của hơn hai trăm người vừa rồi, giúp đỡ cho hắn càng nhanh chóng khôi phục thực lực.

Hắn có cảm giác, lần này đường Nội Mạch thứ mười thả ra năng lượng, không chỉ giúp hắn khôi phục thực lực đơn giản như vậy đâu, còn có điều kinh hỷ mà hắn cũng không ngờ đến đang chờ đợi mình phía trước.

"Lần này đến nơi đây là một quyết định quá đúng rồi..!"

Ngẫm nghĩ lại chuyện xảy ra trong buổi tối hôm nay, Trần Vân Thanh khá là hài lòng với quyết định rời bỏ Tạ Thủy Cư của Lại Tinh Tinh đi đến nơi đây, giả sử hắn không đến nơi đây. Có nhiều người cam lòng nguyện ý dâng lên năng lượng của bản thân cho hắn cắn nuốt. Làm sao hắn có thể khôi phục thực lực nhanh đến như thế này đây, có khi bây giờ hắn đã bị đám người Trần gia phát hiện, vây giết nơi đó rồi cũng nên đó chứ.

"Nếu như đi ra bên ngoài, đem thêm một đám Tán Tu nữa cắn nuốt, như vậy thực lực của mình có thể khôi phục nhanh hơn..!"

Trần Vân Thanh ve cằm một cái, bắt đầu đánh chủ ý với lại những Tán Tu xung quanh.

Qua chuyện Cái Răng Liệp Yêu Đoàn lần này, mấy nhóm Tán Tu chắc đã bị dọa cho phá gan, sẽ không có dám đến nơi đây tìm hắn để giết lấy phần thưởng nữa đâu.

Nhưng mà bọn chúng không đến tìm mình, không có nghĩa là mình không thể đi tìm bọn chúng.

Đem thêm một đám người nữa giết đi, nghĩ đến cũng không ảnh hưởng gì đại cục tiêu diệt Chấn Nam Đạo của Phủ Thành Chủ.

Với lại bọn chúng nhiều người là đánh chủ ý lên người của hắn, bọn chúng có chết cũng không oan uổng gì.

"Bỏ đi...! Chờ một cái cơ hội khác vậy..."

Suy nghĩ lại một chút, Trần Vân Thanh liền là lắc đầu, từ bỏ đi ý định tìm những người Tán Tu bên ngoài đó diệt sát.

Hắn tuy không phải người tốt lành gì. Nhưng làm bất kỳ chuyện gì vẫn luôn thủ vững nguyên tắc người không phạm ta, ta không phạm người.

Đám người ngoài kia tuy trong bụng có ý nghĩ muốn giết hắn, chỉ là bọn họ không có ra tay, không có trắng trợn như đám người Mạo Hanh này, không có cớ đi giết bọn chúng, làm trái nguyên tắc của bản thân, vậy hắn có khác gì đám người bất chấp thủ đoạn Chấn Nam Đạo kia đâu.

Nên thôi, bọn chúng không có hành động, mình cũng không nhất thiết đuổi cùng giết tận làm gì, cơ hội khôi phục thực lực của mình còn nhiều mà. Kiên nhẫn một chút là được rồi.

"Tại hạ Kỷ Hàn..! Tại hạ Tiều Thang..! Xin được gặp qua Vân Thanh công tử..!"


"Ân..! Lại có thêm hai con mồi nữa đến nạp mạng..!"

Trần Vân Thanh đang muốn tắt đi ngọn đèn tiếp tục dưỡng thần chờ ngày mai tiếp tục hành động thì nghe đến âm thanh bên ngoài của hai người truyền đến, nghe âm thanh này, hắn thiệt là vui mừng quá xá rồi.

Những tưởng sau khi mình đem một cổ thế lực rất mạnh là Cái Răng Liệp Yêu Đoàn diệt đi, đám Tán Tu này sẽ rùng mình khiếp sợ, không còn dám đánh chủ ý lên người của mình nữa.

Nhưng hắn có chút đánh giá thấp sự can đảm hay nói đúng hơn là sự tham lam vô bờ của đám người này, dù biết thực lực của hắn không có tầm thường nhưng vẫn chui đầu vào chịu chết, đã như vậy hắn nên thành toàn cho đối phương mới phải.

"Vào đi..!"

"Cảm ơn Vân Thanh công tử..!"

Kỷ Hàn cùng Tiều Thang trong lòng vui mừng, cảm tạ Trần Vân Thanh một cái, nhanh chóng đi vào bên trong..

"Xẹt..!"

"Khục..! Vân...! Vân Thanh công tử...! Chúng tôi đến đây không phải muốn.. Muốn giết ngài..!"

Cổ họng bị Trần Vân Thanh nắm giữ, Kỷ Hàn cũng như Tiều Thang phải khó khăn lắm mới có thể nói ra những lời như vừa rồi.

"Rầm..! Vậy hai đứa tụi mày đến đây để làm gì..?" Trần Vân Thanh đem tên Kỷ Hàn cùng Tiều Thang này quăng qua một bên, lạnh nhạt lên tiếng hỏi.

Đối phương thực lực quá kém, một người là Yêu Sĩ tam trọng hậu kỳ cảnh giới, một người còn lại khá hơn chút, Yêu Sĩ tứ trọng sơ kỳ.

Lấy loại thực lực này mà muốn đến đây giết hắn thì đúng thật có chút không hợp tình hợp lý thật.

Hắn cũng muốn biết xem, hai tên này đến đây là có mục đích gì. Nếu hai tên này trả lời không thông, hắn không ngại đem đối phương nuốt luôn, dù gì muỗi nhỏ cũng là thịt, bỏ qua cũng có chút phí.


'Đáng sợ thật.!' Kỷ Hàn cũng Tiều Thang trong lòng lạnh run liếc nhìn nhau một cái.

Đến bây giờ thì bọn hắn đã hoàn toàn tin tưởng, những cao thủ hàng đầu như Mạo Hanh là do Trần Vân Thanh chính tay giết, mà không phải là dựa vài một vài thủ đoạn âm tàn như nhiều người đang đồn thổi bên ngoài.

Từ trên thân thể của Trần Vân Thanh, hai người bọn họ cảm nhận được một loại khí tức hết sức cường đại, không hề thua kém Tộc Trưởng của mình bao nhiêu cả, chỉ e là cường đại hơn.


Thật sự là không biết tên Trần Vân Thanh này tu luyện như thế nào nữa, nhìn tuổi tác còn kém hơn hai người mình khá lớn, nhưng tu vi thì cao hơn hai người mình không biết bao nhiêu mà lần.


Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.