Yêu Thần Lục

Chương 342: Yêu Sĩ Ngũ Trọng



Mới đầu biết Trần Vân Thanh chỉ là một tên Yêu Sĩ, hắn rất ngạc nhiên, ý nghĩ đầu tiên là chuyện này không thể nào xảy ra cho được.

Sau khi đi sâu vào tìm hiểu, hắn càng là ngạc nhà gấp đôi. Không thể nghĩ đến chỉ vài tháng trước tên Trần Vân Thanh này chỉ có Yêu Giả lục trọng, còn thức tỉnh đi ra Yêu Hồn cũng chỉ là Hoàng Giai nhị phẩm, thế nhưng chỉ mất vài tháng ngắn ngủi, lại vọt lên làm Yêu Sĩ tứ trọng, tốc độ tu luyện như vậy, nghĩ tới thôi hắn cũng cảm thấy da đầu tê dại.

Dù là mọi người nói Trần Vân Thanh sở dĩ thay da đổi thịt, đó là vì cơ duyên có được môn Yêu Quyết Đại Hành Huyền Khí Kinh, nhưng hắn xem qua quyển Yêu Quyết đó, nó quá bình thường so với lại trấn tộc công pháp của gia tộc hắn, mà lấy tư chất tu luyện cực tốt của Trần Tú, tu hành Yêu Quyết gia tộc bọn họ, vẫn không thể chỉ vài tháng đột phá nhiều cảnh giới như thế này được.

Trần Vân Thanh trên người có bí mật, còn là bí mật rất lớn, thế cho nên hắn quyết định phải điêu tra Trần Vân Thanh một phen, đây là lần đầu tiên, cũng là lần duy nhất trong đời, hắn làm trái lại mệnh lệnh của chủ nhân nhà mình.

Đáng tiếc, ông trời không có cho hắn được như ý muốn, ngay lần đầu tiên vào Trần Phủ giám sát Trần Vân Thanh, hắn đã gặp phải trở ngại, có một cổ hơi thở cực kỳ cường đại đem toàn bộ thân thể của hắn khóa lại, cổ hơi thở kia khủng bố đến nỗi, hắn có cảm giác, nếu như mình giám tiếp tục điều tra về Trần Vân Thanh, mình chắc chắn phải chết không thể nào nghi ngời cho được.

Đó là lần đầu tiên trong cuộc đời sống hơn hai trăm năm của hắn, hắn cảm giác được tử vong lại tiến gần bên cạnh của mình đến như vậy.

Hắn không dám làm trái ý của vị cường giả kia, thành ra hắn đành âm thầm lùi bước, cũng kể từ đó, hắn trong lòng không dám nảy sinh ra cái ý nghĩ muốn đi tìm hiểu bí mật của Trần Vân Thanh nữa.

"Thiếu gia nếu đi theo một người như Trần Vân Thanh, nghĩ lại cũng không phải chuyện xấu..!" Phúc Lão nhìn bóng lưng của Trần Tú rời đi, trên miệng hơi khẽ cười một chút.

Trần Vân Thanh tên này có cường giả khủng bố như vậy đi theo âm thầm bảo hộ, điều đó chứng minh được thân phận của tên Trần Vân Thanh này sẽ không hề đơn giản như hắn từng điều tra được là con cháu Trần gia trên Cổ Loa Thành, thân phận thật sự của y có thể đáng sợ hơn nhiều lắm, nếu không cũng sẽ không có một cường giả kinh khủng như vậy đi theo âm thầm bảo vệ.

Đi theo một người như vậy, sau này thiếu gia hắn sẽ không có chịu thiệt, cũng không làm mất thân phận của thiếu gia nhà hắn.

...

Lạc Hoàng Miếu bên trong..!

"Ong...! Rắc..!"

"Yêu Sĩ ngũ trọng sơ kỳ..?"

Trần Vân Thanh từ bên trong trạng thái tu luyện mở mắt ra, cảm nhận được bên trong cơ thể đầu thứ năm Sĩ Mạch đã được khai thông một phần, hân không khỏi gật đầu, đây là tiêu chí xác nhận mình đã đột phá Yêu Sĩ ngũ trọng cảnh giới, mà không còn là Yêu Sĩ tứ trọng hậu kỳ như trước đây.

Bây giờ chỉ tính riêng tu vi cảnh giới, hắn đã sánh ngang ngửa với lại Trần Tuyết Tùng, nhưng nếu đôi bên đánh nhau mà nói, e là mười tên như Trần Tuyết Tùng cũng không phải là đối thủ của Trần Vân Thanh hắn đây, trong hàn Trần gia trấn bốn anh hào, Trần Vân Thanh hắn đã lấy lại vị trí đại ca...

Đương nhiên đó là khi Trần Kim Tiền thằng khốn kia không dùng toàn lực.

"Kỳ lạ, đáng lẽ ra thực lực của ta không phải chỉ tăng lên nhiêu đây mới phải chứ..!" Trần Vân Thanh đứng lên, nhìn xung quanh toàn là tro cốt, hắn khẽ nhíu mày, khó hiểu không thôi.

Hắn đến đây, đã đem Trận Pháp bày ra, đem hơn năm trăm tên đệ tử của Cái Bố Tông giam lại rồi giết đi.

Không có sai, trong vòng vài tiếng đồng hồ, hắn chính là đã đem gần năm trăm người giết đi, sau đó vận dụng Dung Thiên Quyết đem toàn bộ tinh hoa của gần năm trăm người nơi này thôn phệ luyện hóa.

Năm trăm người bên trong, có không dưới ba mươi tên Yêu Sĩ thất trọng, mấy trăm tên Yêu Sĩ lục trọng đổ xuống, cổ năng lượng này, theo hắn tính toán, không thể giúp hắn đột phá Yêu Sĩ thất trọng, chí ít cũng là Yêu Sĩ lục trọng mới hợp lý, nhưng bây giờ xem lại, ngay cả Yêu Sĩ ngũ trọng hậu kỳ hắn còn không có đạt được, lấy đâu ra Yêu Sĩ bảy trọng, đây thật sự là nằm mơ giữa ban ngày mà.

"Chí ít..! Ta cũng biết được, đường Nội Mạch thứ mười kia thật sự có thể cất chứa được rất nhiều năng lượng..!" Trần Vân Thanh lấy tay ve cằm.

Đem gần năm trăm người tinh hoa năng lượng cắn nuốt, không thể làm cho hắn có được thực lực của tất cả bọn chúng tổng hợp lại với nhau, nhưng cũng không thể chỉ giúp hắn đột phá một chút cảnh giới như vậy được, hắn biết nguồn năng lượng hiện tại bên trong cơ thể của hắn là rất lớn, chỉ là vì nó bị cái đường Nội Mạch thứ mười lấy hết đi. Thành ra thực lực của hắn không có thể được tăng nhanh chóng mặt như kỳ vọng, có điều đường Nội Mạch thứ mười kia sẽ không nuốt đi hết đồ vật của hắn, từ từ nó cũng nôn ra lại giúp hắn tăng trưởng tu vi mà thôi, đây chỉ là chuyện sớm hay muộn.

"Trần Kim Tiền..! Không bao lâu nữa..! Trần Vân Thanh tao sẽ lại đạp mày xuống dưới chân..!" Trần Vân Thanh trên miệng không khỏi nỡ một nụ cười đắc ý.

Đem toàn bộ người của Cái Bố Tông giết hết, ngoài chuyện có thể trả thù bọn họ đem tin tức của Trần Vân Thanh hắn bán ra ngoài cho người khác ra, hắn trong lòng còn có một cái kế hoạch lớn, đó là lợi dụng công năng nghịch thiên tích trữ năng lượng của đường Nội Mạch thứ mười, giúp hắn tăng cao tu vi.

Đáng lẽ hắn cũng không dám đi con đường này một cách nhanh chóng như vậy đâu, mà sẽ từng bước dò đường xem lợi hại thế nào, nhưng thực lực của Trần Kim Tiền tên khốn nạn kia cứ ám ảnh hắn mãi, nếu không sớm ngày vượt qua tên đó, hắn là ăn không ngon, ngủ cũng không có yên.

Nên hân quyết định liều mạng một lần, kết quả như ai cũng biết, hắn đã thành công ngoài mong đợi, bây giờ hắn liền đã có một con đường tắc để đi, con đường này có thể nhanh chóng đưa hắn đến đỉnh cao của thế giới này, thử hỏi sao hắn không vui mừng cho được...

"Ong..!"

"Thật là vô dụng..! Ăn nhiều như vậy Yêu Hồn, cũng chỉ tăng lên có hai cấp, mày có cái gì đáng tự hào để khoe mẽ chứ..!" Nhìn trên đầu mình con Yêu Hồn Tiểu Xà đang giễu võ dương oai, Trần Vân Thanh không khỏi có chút buồn bực, cất tiếng mắng chửi.

Hắn đem gần năm trăm người cắn nuốt, điều đó cũng đồng nghĩa với lại con tiểu xà này cũng ăn được năm trăm cái Yêu Hồn.

Như bình thường Yêu Hồn khác, ăn nhiều đến vậy Yêu Hồn, đã tăng cấp lên Hoàng giai cửu phẩm, hay Huyền giai Yêu Hồn từ lâu rồi, có đâu như con Yêu Hồn Tiểu Xà của hắn, chỉ tăng có hai cấp, từ cấp bốn lên cấp sáu, quá tệ hại đi mà, đã như vậy, còn không biết nhục chạy đi, còn đi ra khoe khoang trước mặt hắn nữa, thật sự là hết nói nỗi mà.

"Ong..!"

Yêu Hồn Tiểu Xà như là nghe hiểu Trần Vân Thanh mắng nó, nó cũng không dám ở lại nơi đây lâu chọc Trần Vân Thanh tức giận, sau này không còn cho nó ăn Yêu Hồn nữa, thành ra khi lời nói của Trần Vân Thanh vừa dứt, nó cũng là chạy đi vào thân thể của Trần Vân Thanh mất tăm, không dám ló mặt đi ra nữa.

"Trời cũng đã sáng, mình cũng nên đi về thôi..!"

Chuyến đi lần này đối với lại Trần Vân Thanh hắn đã quá mức thành công, bây giờ ân oán của hắn với lại Cái Bố Tông nơi này xem như đã kết thúc, hắn cũng nên đi về, Trần Vân Thanh còn chưa có quên, hôm nay là ngày mình cùng với lại Trần Hàn Xương hẹn nhau đi hái Khí Nguyên Quả, cũng không thể nào để cho đối phương chờ quá lâu được, như vậy thật không có tốt lắm.

"Ân..! Tên kia sao mình lại cảm thấy có chút quen quen vậy nhỉ..?"

Đang chuẩn bị đem Trận Kỳ nơi đây thu vào Túi Không Gian, dọn dẹp tất cả dấu vết trước khi rời khỏi nơi đây, trong lúc vô tình Trần Vân Thanh cảm ứng được có người chạy lạc vào bên trong Trận Pháp của mình nhìn đối phương hắn có cảm giác quen quen, giống như là mình đã từng gặp đối phương ở nơi nào rồi thì phải.

"A..! Tô Trục Lưu..! Thì ra là tên này..!"

Nhìn kỹ lại đối phương đôi chút, Trần Vân Thanh liền nhận ra đây là cái tên Tô Trục Lưu, người từng cùng với hắn hợp tác một đoạn thời gian đây mà.

Sở dĩ không thể nào nhận ra Tô Trục Lưu sớm hơn, chuyện này cũng không thể trách Trần Vân Thanh hắn được, ai bảo bây giờ Tô Trục Lưu trông rất là thảm, người giống như một tên ăn mày vậy, chút nữa Trần Vân Thanh còn cho Tô Trục Lưu là người của Cái Bố Tông, chuẩn bị ra tay đem tên này cắn nuốt luôn một lần ấy chứ.

...

"Vân Thanh...Vân Thanh sư huynh..! Sao anh lại ở đây..?" Tô Trục Lưu nhìn thấy trước mắt mình đây là Trần Vân Thanh, không khỏi tuyệt vọng trong lòng.

Tô Trục Lưu hắn vì để trốn sự đuổi giết của Tô Hòa, đã dùng hết mọi thủ đoạn trong tay của mình rồi, người của hắn bây giờ bị thương nhiều chỗ, lần này may mắn chạy thoát Tô Hòa đi vào Lạc Hoàng Miếu trốn.

Tưởng đâu mình sẽ được an toàn một thời gian, không ngờ lại gặp phải tên Trần Vân Thanh này, đây có thể nói là xui tận mạng mà.

Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.