Yêu Thần Lục

Chương 309: Viên Mãn Yêu Kỹ



"Tiểu Diễm cô nương..! Vân Thanh sư huynh là đang dùng Trần Kim Tiền đến để rèn luyện Yêu Kỹ, như hiện tại cô tiến lên, sẽ làm hỏng hết những tính toán trong lòng của Vân Thanh sư huynh!" Trần Tú lên tiếng giải thích một cái, cũng là đã buông tay ra khỏi vai của Ngô Tiểu Diễm.

Ban đầu hắn cũng khá là ngạc nhiên, không hiểu một người bình thường rất là cơ trí như Trần Vân Thanh, sao lại đi làm chuyện vô não như thế.

Rõ ràng là biết không có khả năng đánh thắng Trần Kim Tiền, nhưng mà vẫn một hai muốn tiến lên tìm chết.

Nhưng sau đó, hắn nhìn ra được, chiêu thức kiếm pháp mà Trần Vân Thanh sử dụng để công kích Trần Kim Tiền ngày một tự nhiên nhuần nhuyễn, cứ mỗi lần bị thương xong, khi quay trở lại vòng chiến, chiêu thức của Trần Vân Thanh lại lợi hại hơn một phần, đến bây giờ hắn có cảm giác Trần Vân Thanh đã chạm đến viên mãn của môn kiếm pháp này, hắn liền đã hiểu ra mọi chuyện.

"Nhưng mà..Nhưng mà thiếu gia làm như vậy sẽ không còn đủ máu để nôn a...!"

Nghe lời giải thích của Trần Tú, Ngô Tiểu Diễm cũng là hiểu biết được mục đích của thiếu gia nhà mình.

Có điều biết quy biết, nhưng nàng cũng là cực kỳ lo lắng a, Trần Vân Thanh cứ một lần bị đánh bay lại phải thổ huyết thế kia, dù thân thể thiếu gia có cả biển máu cũng sẽ phải nôn hết, khi đó tính mạng của thiếu gia liền sẽ không còn.

Chỉ luyện tập Yêu Kỹ thôi mà, đâu có cần gì phải liều mạng như thế kia chứ? Tên khốn kiếp Trần Kim Tiền kia cũng là, tên kia cũng hiểu là thiếu gia không có ý giết y, làm gì mà ra tay nặng đến như thế kia chứ...

"Tiểu Diễm cô nương..! Đây là con đường do Vân Thanh sư huynh lựa chọn..!" Trần Tú nhàn nhạt lên tiếng.

Cường giả đều có tôn nghiêm của mình, nhất là những cái thiên kiêu cường giả như vị Trần Kim Tiền kia.

Người khác muốn lợi dụng y làm đá mài đao căn bản là không thể, nói không chừng chỉ qua một chiêu đã bị Trần Kim Tiền diệt sát đi mất rồi.

Cũng chỉ có vị Trần Vân Thanh này y có hảo cảm, xem như huynh đệ, mới cam tâm giúp đỡ cho Trần Vân Thanh luyện tập Yêu Kỹ, nhưng cũng là nên bỏ ra một cái giá mới được.

Hắn hiểu Trần Kim Tiền sẽ không dễ dàng cho Trần Vân Thanh toại nguyện, nhưng cũng sẽ không có hạ sát thủ với Trần Vân Thanh đâu, tính mạng của Trần Vân Thanh có thể nói là không cần phải lo lắng.

"Heo mập..! Nếu thiếu gia có chuyện gì, tôi sẽ không bỏ qua cho anh!" Ngô Tiểu Diễm nắm lại tay ngọc, nhỏ giọng lên tiếng nói.

Nàng không cần biết thiếu gia cùng Trần Kim Tiền đang chơi trò gì, nhưng trên hết Trần Kim Tiền không được đã thương thiếu gia nhà mình quá nặng mới được, nếu không dù đánh không lại, nàng cũng sẽ liều mạng với y.

"Xoẹt..Xoẹt..!"

"Chân Khí ngoại phóng..! Xem ra Vân Thanh sư huynh đã đem bộ Nhị Giai Trung Phẩm Yêu Kỹ Kiếm Pháp đến cảnh giới viên mãn rồi..!" Trần Tú kinh hỷ đan xen.

Lần này Trần Vân Thanh công kích Trần Kim Tiền, kiếm khí liền đã phát ra phạm vi mấy mét, công kích địch nhân, loại này công kích cũng chỉ có Yêu Sĩ thất trọng cường giả trở lên mới có thể làm được.

Đối với tu luyện một đạo hiểu thông thấu, Trần Tú hắn đương nhiên là biết điều này xó ý nghĩa gì. Trần Vân Thanh không phải là Yêu Sĩ thất trọng, như thế cũng chỉ đưa một môn Nhị Giai Trung Phẩm Yêu Kỹ đạt đến cảnh giới viên mãn mới có thể làm được mà thôi.

Không nghĩ đến thiên phú về Yêu Kỹ của Trần Vân Thanh lại Yêu nghiệt đến như thế này, chỉ thông qua một trận chiến, có thể tu luyện thành công hoàn mỹ một môn Yêu Kỹ, truyền ra chắc chắn sẽ làm kinh động thế nhân.

Chỉ là khi nhìn qua Trần Kim Tiền bên kia, Trần Tú không khỏi lắc đầu một cái, mười sáu mười bảy tuổi Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ, đây mới là thiên kiêu yêu nghiệt chính cống, so sánh với lại Trần Kim Tiền, vị sư huynh Trần Vân Thanh này của hắn là thua kém không hề ít đâu.

"Rầm rầm..Phốc..!".

"Thế nào..! Có còn muốn chiến nữa hay không..?"

Trần Vân Thanh lần này không có tiến lên công kích hắn nữa, hắn cũng không cần phí tay chân làm cái gì, động thủ theo cách này thật là không hề có chút thú vị gì đáng nói.

"Không..! Không cần thiết nữa..!"

Trần Vân Thanh một bên dùng Dung Thiên Thần Ngọc đem năng lượng quán chú trị thương, một bên lắc đầu đối với lại Trần Kim Tiền lên tiếng.

Đấu làm cái quái gì nữa, hắn vừa rồi xuất ra chiêu Giao Long Hoán Vũ kia chính là dùng cảnh giới viên mãn ý cảnh thêm vào, cộng thêm Lam Hình Lục Ảnh đại thành, lực sát thương không hề kém gì cho một cái Yêu Sĩ thất trọng trung kỳ công kích.

Nhưng ngay cả khi như thế, hắn cũng không đụng vào nỗi một góc áo của Trần Kim Tiền, tiếp tục đánh nữa thì có cái ý nghĩa gì đâu chứ, hai bên thực lực chênh lệch là không thể nào san lấp, tiếp tục chỉ có thể là hắn phải ốm đòn.

Hơn nữa mục đích của hắn cũng đã đạt thành, có đánh tiếp cũng không có ý nghĩa.

"Thiếu gia..! Anh không có chuyện gì chứ..?"

Cuối cùng cũng là đã kết thúc xong cái trận chiến làm cho nàng hết sức là đau tim này, không hề chậm chạp một bước, nàng liền là chạy nhanh đến, xem xét thương thế của Trần Vân Thanh thế nào rồi.

"Trần Trư Trư..! Anh có phải là người hay không? Vì cái gì hại thiếu gia của ta thê thảm như vậy!"

Quan sát được Trần Vân Thanh không có vấn đề gì, Ngô Tiểu Diễm không khỏi thở dài một hơi, ngay sau đó, như nghĩ đến chuyện gì, nàng đứng phắt dậy chạy đến mắng nhiếc Trần Kim Tiền một cách hết sức là thậm tệ.

Tên khốn kiếp này trong lòng là biết quá rõ, thiếu gia nhà nàng không có làm gì được y, chỉ muốn nhờ y giúp đỡ diễn luyện Yêu Kỹ một chút mà thôi, có cần phải ra tay nặng như thế này hay là không kia chứ.

'Ta nếu ra tay nặng tên khốn Trần Vân Thanh kia đã chết mất xác từ lâu..!' Trần Kim Tiền trong lòng chửi chó má.

Lấy hắn hiện tại thực lực, như muốn mà nói, không cần ra chiêu thứ hai, chỉ dùng một chiêu duy nhất cũng có thể đánh cho Trần Vân Thanh đi đời nhà ma.

Nữa tiếng đồng hồ vừa rồi, hắn một bên nương tay, một bên chỉnh sửa động tác chiêu thức sai lệch cho Trần Vân Thanh, để tên này có thể nhanh chóng nắm bắt được tinh túy của bộ Yêu Kỹ thấp kém này.

Hắn làm bao nhiêu chuyện tốt như thế, Ngô Tiểu Diễm không những không cảm ơn, còn là mắng chửi hắn thậm tệ, đúng là không có thiên lý mà, hai chủ tớ nhà này, tính cách giống nhau đến kỳ lạ, thật như một khuôn đúc ra không khác.

"Tiểu Diễm..!Ta đây là muốn giúp Trần Vân Thanh nhanh chóng lĩnh ngộ Yêu Kỹ, nên mới phải dùng một chút lực, tuyệt đối không có ý làm hại Trần Vân Thanh..!"

Lời mắng hắn cũng chỉ dám để trong lòng, thế gian này, người nào dám mắng hắn, đều là phải chết hết, duy nhất chỉ có một người là ngoại lệ, hắn không thể làm gì đối phương, chính là cô gái trước mắt này đây.

Vì cô gái này, hắn là chịu bao nhiêu đau khổ trong vòng hai ngày để làm cho mình trở nên tuấn tú như thế, cũng vì tạo hảo cảm với cô ta, hắn là không quản ngại cái hành động hắn rất không thích là anh hùng cứu mỹ nhân, còn rất nhiều điều khó nói mà hắn cũng không thể nói nên lời...

"Thật sao..?" Ngô Tiểu Diễm hơi nghi hoặc...

"Đương nhiên, nếu như không tin, cô có thể hỏi Trần Vân Thanh..!" Trần Kim Tiền khá là cảm khái, Ngô Tiểu Diễm này dùng tình với lại Trần Vân Thanh cũng là quá sâu đậm một chút.

Cách đây không lâu, cô ta còn tránh hắn như là tránh tà, nhưng chỉ vì lo lắng cho Trần Vân Thanh, tất cả nỗi niềm sợ hãi trong lòng cô ta đối với hắn đều tan biến, ngay cả mắng hắn cô ta cũng dám, xem ra muốn từ trong tay của Trần Vân Thanh đem cô gái này đạt đến, hắn là còn một thời gian rất dài để đi.

"Trần Kim Tiền..! Sau này chú có dự tính gì..?"

Trần Kim Tiền không hề có ý làm tổn thương Trần Vân Thanh, nên thương thế của Trần Vân Thanh không nặng, dựa vào Dung Thiên Thần Ngọc năng lượng quán chú, hắn đã khôi phục lại được sáu thành, không bao lâu nữa liền sẽ khỏi hẳn, đứng lên nói chuyện đối với hắn hiện tại không có vấn đề gì lớn cả.

Hắn quan tâm tương lai của Trần Kim Tiền một phần là muốn biết hướng đí của tên này, theo như hắn suy đoán, sau khi thể hiện thực lực cường đại như thế này, Chấn Nam Thành nơi đây là không thể nào có thể giữ chân được Trần Kim Tiền cả. Có khi hắn phải chia tay người huynh đệ này cũng nên.

"Ta vẫn sẽ ở lại đây, cho đến khi Tân Niên Hội Võ kết thúc, ta còn muốn cạnh tranh một cái danh ngạch đi Mân Việt Học Viện tu hành!"

Nhắc đến Tân Niên Hội Võ, Trần Kim Tiền nắm chặt nắm tay, tỏ ra mình cực kỳ quyết tâm, lần này nói thế nào hắn cũng phải dành được một cái danh ngạch một dạng.

"Chúc mừng chú có thể đạt thành ước muốn..!" Trần Vân Thanh gương mặt hơi là co giật một chút.

Với tu vi hiện tại của tên khốn kiếp này, đừng nói là các thiên tài bên trong Chấn Nam Thành này, chỉ sợ mấy tên gia chủ của những thế lực lớn nhất cũng không phải là đối thủ của y, đi cùng với lại đám Yêu Sĩ sơ kỳ, Yêu Sĩ trung kỳ như Trần Vân Thanh hắn đây tranh đanh danh ngạch, đúng là quá ức hiếp người mà.

'Như vậy cũng tốt..!' Trần Vân Thanh nhìn qua Ngô Tiểu Diễm một cái, trong lòng âm thầm gật đầu.

Hắn hiểu với tu tu hiện tại mà Trần Kim Tiền thể hiện ra, đi đến Mân Việt Học Viện là không cần nắm trong tay cái danh ngạch gì ráo, cũng có thể được đặt cách gia nhập Mân Việt Học Viện.

Y ở lại nơi này, không gì khác ngoài mục đích theo đuổi Ngô Tiểu Diễm mà thôi.

Chuyện này hắn cũng không có phản cảm, ngược lại là thấy an tâm hơn không ít, bên cạnh Ngô Tiểu Diễm có cường giả như Trần Kim Tiền đi theo bảo hộ, hắn có đi ra bên ngoài làm cái gì, cũng là an tâm hơn không ít.

"Thiếu gia..!"

Ngô Tiểu Diễm kéo tay áo của Trần Vân Thanh đi ra cách Trần Kim Tiền xa mổ chút, biểu hiện sự bất mãn của chính mình.

Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.