Xuyên Việt Chủng Điền Chi Mãn Đường Xuân (Đường Xuân Xuyên Qua Làm Ruộng)

Chương 9: Quyển sách



Lý Chính ở thôn Bình Sơn từ trước đến giờ đều rất có uy tín, nếu nói hiện tại Triệu gia là hộ thượng đẳng, thì nhà Lý Chính chính là đứng trên mọi người. Bản thân Lý Chính làm việc công chính, cũng không dựa dẫm vào Lý đại gia tộc cậy thế ức hiếp người, tuy nói một chén nước khó tránh khỏi có chỗ không công bằng, nhưng hầu hết thời điểm mọi ngươi vẫn cảm thấy rất tin cậy.

Tuy nói hai tiểu tử nhà Lý Chính vẫn chưa thi được công danh, không bằng danh hiệu đồng sinh của Triệu bình Xuyên, nhưng người nào lại không biết,, hai tiểu tử nhà hắn đều đọc sách ở trên thị trấn, quy cách của học đường ở thị trấn đương nhiên cao hơn một bậc so với trấn trên.

Hai tiểu tử nhà Lý Chính còn được lòng người hơn Triệu Bình Xuyên, người ta đối với người khác đều là khách khách khí khí, nào giống như Triệu lão tam nhà người ta hận không thể đẻ cho tất cả mọi người đều biết hắn là người đọc sách nhất định phải bày ra thư thái

Trong nhà Lý Chính còn có một ca nhi gả lên trấn trên, hán tử đương gia chính là bộ khoái ăn lương ở trong nha môn, ai nhìn thấy cũng đều phải khách khí.

Từ xa Lý Chính liền nghe được cái gì bán với không bán người, lang phu mấy ngày nay cũng ghé tai hắn nói chuyện mà Triệu a ma làm ra, Lý Chính nghe thấy một bụng hỏa, hiện tại mọi người trải qua càng ngày càng tốt, thôn Bình Sơn cũng càng thêm thịnh vượng, hiện tại lại có chuyện muốn bán người đi, Triệu gia cũng không phải là không sống được, thực sự mất mặt, Triệu tam thúc công đi cùng trên mặt cũng đầy khó nhìn, cùng nhìn chằm chằm Triệu a ma cùng Triệu Bình Xuyên, đương nhiên Đường Xuân Minh gặp phải chuyện này cũng nhận đến ánh mắt không tốt.

Triệu lão ma vốn cảm thấy con trai nhỏ không thấy được lòng tốt, hắn nhọc lòng kiếm bạc ra còn không phải là vì hắn, lại nói tên tiện nhân kia, tiện nhân kia quả nhiên là sao chổi, tuyệt đối không thể ở lại Triệu gia, hắn hiện tại cũng không hiểu được tại sao Triệu lão tam lại ngăn cản hắn. Hiện tại vừa nhìn thấy Lý Chính người liền rụt lại, hắn có thể bắt bí con trai của chính mình, hắn có thể giở trò ngang ngược với ca nhi trong thôn, chỉ là không dám tùy ý chửi bậy với những hán tử, dù sao hán tử mới là chủ nhà.

“Cầu Lý Chính đại thúc cùng các vị trưởng lão làm chủ cho ta.” Trong lòng Đường Xuân Minh không cảm thấy sợ hãi, hắn chờ chính là cơ hội này, nói xong liền quỳ xuống, trong lòng âm thầm mắng, đời trước hắn chỉ quỳ cha, ngay hôm nay bút này chỉ có thể ghi trên người Triệu gia, trừ phi Triệu lão tam thi được công danh, bằng không bút này nhất định phải đòi lại.(

Đường Xuân Minh căn bản không cho người khác có cơ hội mở miệng, há miệng liền đem mọi chuyện kể lại một lần, nói nguyên nhân Đại Hổ chết không rõ ràng, chuyện Triệu Bình Xuyên đi thi cần bạc nên bán ca sao chất tử, mặc dù biết những chuyện này tuyệt đối không thiếu bàn tay sau lưng của Vương Xuân Hoa, nhưng hiện tại Đường Xuân Minh không muốn truy cứu trách nhiệm thuộc về ai, hắn chỉ đẩy toàn bộ lên đầy Triệu Bình Xuyên, ai bảo ở Triệu gia cũng chỉ có hắn mới có thể quản chế được Triệu lão ma.

Trương Tú cũng không lạc hậu, thẳng thắn sảng khoái đem chuyện hai nhà kia nói ra, ngoại trừ cái hán tử chân thọt kia, gia đình Triệu lão ma muốn đem Lâm ca nhi đem tặng cũng bị hắn tìm tới, ai bảo Vương Xuân Hoa suốt ngày lảm nhảm trong thôn, cho là Triệu lão ma ra tay không chuyện gì không thành, liền đắc ý liền khoe khoang, lúc này mới để cho Trương Tú tóm được nhược điểm. Gia đình kia chính là muốn tìm đồng phu lang cho hán tử ngu si nhà mình, tên tiểu hán tử kia không chỉ si ngốc ngơ ngác, lại còn nổi điên, điên lên sẽ đánh người, cũng chỉ có người mất đi nhân tính tâm địa đen tối mới đem tiểu ca nhi đưa đến nhà như vậy.

Đường Xuân Minh ô ô khóc, sắc mặt trắng đến kinh người, thân thể gầy yếu không thể tả, thật giống như sẽ ngất ngay lập tức: “Lý Chính đại thúc, ta cùng A Lâm không cầu được hưởng phúc của tiểu thúc, chỉ cầu tiểu thúc thả ta cùng A Lâm một con đường sống, nếu như thật sự bị bán tới nhà như vậy, ta cùng A Lâm còn có đường sống sao? Còn không bằng nắm lấy mấy sợi dây thừng lớn treo trước cửa,  sớm muộn cũng là một chữ “chết”, không bằng chết sớm sớm sạch sẽ, ta cùng A Lâm xuống dưới đất đoàn tụ với Đại Hổ đi.”

“Hồ đồ! Hồ đồ!” Triệu tam thúc công tức giận đến râu mép đều vểnh lên, liên tiếp mắng mấy tiếng hồ đồ, “Triệu Bình Xuyên, ca sao ngươi nói có phải thật hay không? Các ngươi thực sự là tính toán như vậy?” Nói cho cùng hắn cũng là họ Triệu, nếu như thật sự để cho Đường Xuân Minh cùng tiểu ca nhi cùng nhau treo cổ trước cửa nhà, không chỉ có Triệu gia đen đủi, Triệu gia bọn họ cũng vô cùng mất thể diện, bức tử ca nhi sau này làm gì còn ai dám tiến vào Triệu gia?

“Tam thúc công, ” Triệu Bình Xuyên đau buồn kêu một tiếng, “Ngài cũng biết sắp có viện thí, Bình Xuyên ôn tập cả ngày còn sợ không đủ thời gian, làm gì còn có thời gian làm ra chuyện này… Chuyện ô danh.”

“Vậy chuyện a mẫu ngươi làm ngươi đều không biết? Triệu gia bây giờ cần nhờ bán người mới có thể đủ bạc cho ngươi thi?” Lý Chính chen miệng nói, ý tứ của Triệu lão tam chính là muốn đẩy chuyện này lên người người khác?

“A Mẫu…” Triệu Bình Xuyên quay đầu nhìn về phía Triệu lão ma, trong mắt có bi thương, lần thứ hai nói, “Đều là Bình Xuyên bất hiếu, có thể là do a mẫu làm cũng không được tốt, một mảnh từ mẫu tâm Bình Xuyên cũng không đành lòng chỉ trích.”

Chà chà, nhìn xem trình độ nói chyện của người đọc sách này, một cái từ mẫu một cái không đành lòng liền có thể đem tất cả mọi chuyện đều biến mất? Hơn nữa trong lời này từ trong ra ngoài đều có ý tứ là chuyện này đều do a mẫu làm ra, hắn là vô lực ngăn cản, lập tức đem trách nhiệm đều bỏ xuống hết.

Triệu lão ma cũng nhân cơ hội ôm ngực kêu khóc: “Đương gia, tại sao ngươi lại chết sớm như vậy, tại sao ngươi không dẫn ta đi cùng a a, đương gia, ngươi để lại cho ta một gia đình thế này ta biết làm sao a a? Một chyện không chu toàn đều đổ hết tội lên người lão ma này, đương gia…”

Mấy lão nhân này đều lộ ra vẻ không đành lòng, mấy năm nay Triệu lão ma không có công lao cũng có khổ lao, huống hồ còn nuôi ra được một học trò.

Đường Xuân Minh cười gằn trong lòng, một đại gia đình kia còn không phải là dựa vào Triệu Đại Hổ nuôi, động một chút là nói với Triệu Đại Hổ a mẫu không dễ dàng thế nào, trong nhà vừa không có mỡ, đệ đệ lại gầy, trong lòng lại đau, mỗi lần cũng làm cho Triệu Đại Hổ ngoan ngoãn chịu thua, trong nhà có gì đều muốn hiếu kính lão mẫu trước tiên.

Đường Xuân Minh móc ra một cuốn sổ ghi chép từ trong túi áo ra, nói: “Tiểu thúc, ngươi dám nói Đại Hổ bất hiếu a mẫu sao? Tiểu thúc, ngươi dám nói Triệu gia bây giờ thật khó khăn đến mức cần bán hai mẹ con chúng ta mới có thể sống được sao? Lý Chính đại thúc, tam thúc công, các ngươi cũng biết cha ta từ nhỏ đã dạy ta biết chữ, trong nhà làm gì không ghi lại liền không được, chỗ nào cần tiêu chỗ nào không cần tiêu đều ghi lại rõ rõ ràng ràng, tháng ngày rõ ràng cẩn thận, vì lẽ đó ta đều ghi lại những khoản chi tiêu trong nhà, hiện tại liền để Lý Chính đại thúc cùng tam thúc công một mảnh hiểu tâm của Đại Hổ nhà ta đi, đỡ phải cho Đại Hổ chết rồi còn gánh lấy tội danh bất hiếu, ô ô  ô…Không thể để Đại Hổ chết cũng không nhắm mắt.”

Rất nhiều người đều sửng sốt, liền Triệu Bình Xuyên cũng vậy, nhất thời tê cả da đầu.

Trương Tú cũng không nghĩ tới, nhưng mà hắn phản ứng nhanh nhất, ngay lúc Triệu lão ma còn không khi phản ứng tiến lên một bước tiến lên đoạt lấy trước rồi đưa đến tay Lý Chính, có bản ghi chép này liền không thể tốt hơn, hắn hiểu được một nhà Triệu Đại Hổ hiếu kính Triệu lão ma chỉ nhiều hơn chứ không có ít hơn so với những gì hắn biết, hiện tại để cho mọi người nhìn xem một đại gia đình Triệu gia là nhờ ai nuôi sống.

Vương Anh cũng chậm nửa nhịp mới đem miệng đóng lại, chiêu này của con riêng đủ độc, nhưng hắn thật đúng là không tưởng tượng ra được con riêng sẽ nghĩ như vậy.

Vương Anh đoán đúng, Minh ca nhi nguyên bản không có phần tâm tư này, nhưng Đường Xuân Minh là ai, muốn ra chiến trường đương nhiên phải có chuẩn bị tốt. Cũng may lúc hắn vừa mới xuyên qua đã tiếp nhận toàn bộ kí ức của Minh ca nhi, từng hình ảnh như một cuộn phim chiếu qua trước mắt hắn, đặc biệt là ký ức mấy năm qua, vô cùng sống động, ngay cả những chuyện Minh ca nhi trước kia cũng không nhớ rõ được Đường Xuân Minh cũng nhìn ra rõ rõ ràng ràng, bởi vì những thứ kia đối với Đường Xuân Minh cũng chỉ là những chuyện xảy ra từ mấy ngày trước, vì vậy, mấy ngày nay hắn vắt óc tìm mưu kế làm ra những quyển sách này, lại cố ý đem quyển sách này  làm cho cũ đi một chút, khiến người ta lầm tưởng quyển sách  này đã có từ trước kia.

Không gian là vạn năng, hắn còn có lực lượng tinh thần làm máy nói dối.

Lý Chính cũng không khỏi đánh giá cao Đường Xuân Minh  một chút, không nghĩ tới Minh ca nhi tính tình luôn luôn thành thật cũng có tâm tư đến mức này, lòng cảnh giác cao hơn, những việc Minh ca nhi làm hôm nay khiến hắn không thể tiếp tục coi thường ca nhi này. Nhưng mà nghĩ lại, nếu như không bị bức bách đến không còn đường thoát, chỉ sợ cũng không có lấy ra, trong lòng ai thán một tiếng, lật quyển sách trong tay lên, càng xem sức mặt càng khó coi.
Từng chuyện từng chuyện này, nếu như nói Đại hổ không hiếu kính a mẫu, trên đời còn có ai là hiếu tử?

“Tam thúc, ngươi cũng xem một chút đi.” Lý Chính xem xong quyển sách liền giao cho Triệu tam thúc công, đối với chuyện của Triệu gia, tam thúc công có quyền lên tiếng. Tam thúc công không biết chữ, nhưng mà tiểu bối Triệu gia đỡ hắn ở bên cạnh lại biết một vài mặt chữ, liền nhỏ giọng đọc cho tam thúc công nghe, mỗi người đều dựng thẳng lỗ tai lên nghe,  xem bên trong quyển sách này đến cùng là ghi chép cái gì.

Lý Chính cũng không quan tâm những chuyện đó, nhưng ánh mắt phức tạp liếc qua Đường Xuân Minh đang thương tâm, hắn không biết Đường Xuân Minh đánh chủ ý gì, nhưng nếu hắn muốn làm, hắn là Lý Chính liền giúp hắn một tay đi, bằng không thật sự có thể đem người bức chết. Nhưng qua ngày hôm nay, Đường Xuân Minh muốn tái giá sẽ càng khó khăn, danh tiếng khôn khéo tính toán này lan truyền nhanh chóng, nhìn những ma ma trong thôn nay, ai sẽ đồng ý cho con trai mình cưới một phu lang như vậy trở về, chỉ lo một ngày nào đó khắc nghiệt với hắn hắn lại đem những thứ này ra.

Triệu gia có ô danh này, danh tiếng của Đường Xuân Minh này cũng không coi là tốt được, thậm chí cũng có ảnh hưởng với tiểu ca nhi của hắn. Nhưng mà suy nghĩ kĩ một chút, nếu như hôm nay hắn không lấy ra, chỉ sợ không thoát khỏi Triệu a ma bức bách, sau ngày hôm nay, khẳng định Triệu a ma càng hận Đường Xuân Minh, vì vậy hắn cũng chỉ có thể dứt khoát ra ngoài đi.

Lại nhìn tiểu hán tử ôm Triệu Lâm tiểu ca nhi, rõ ràng không phải người trong thôn, trong lòng Lý Chính khẽ xoay chuyển vài vòng, lộ ra vẻ bừng tỉnh, lần này Triệu a ma tính toán nhất định phải thất bại, tiểu hán tử này nhất định là người họ Đường đi, từ trước Triệu lão ma ỷ vào Đường Xuân Minh không có chỗ dựa là nhà mẹ đẻ mới dám làm càn như vậy. Giờ thì hay rồi, cũng nên để hắn nhận chút giao huấn, đỡ cho suốt ngày quấy nhiễu an bình của thôn Bình Sơn, có người nhà họ Đường đứng ra, tam thúc công xử lý mọi chuyện cũng không thể chỉ bận tâm Triệu gia.

Từng khoản từng khoản, những người xung quanh nghe được kinh ngạc không thôi, có chút khoản, ngay cả Triệu lão ma cùng Vương Xuân Hoa đều không nhớ rõ, từ trước đến giờ bọn họ đều là đưa tay ra lấy không quan tâm, làm gì nhớ đã cầm bao nhiêu tiền từ chỗ Triệu Đại Hổ, xưa nay đều ngại ít.

“Hóa ra Triệu a ma thực sự là giỏi tính toán, đã đem con thứ hai phân ra rồi mà vẫn còn muốn nó phải nuôi cả một đại gia đình Triệu gia đi.”

“Hóa ra nhìn ba gian nhà lớn của Minh ca nhi tưởng rằng những ngày tháng trải qua rất tốt, làm sao biết được chỉ là bề ngoài đẹp đẽ, nói thêm lúc trước Triệu gia tách ra ở riêng cũng chỉ cho hai mẫu ruộng không còn thứ gì khác, ta nhớ ba gian nhà lớn này đều là dùng của hồi môn của Minh ca nhi để làm lên, chà chà, cả nhà Triệu gia thật là thông minh.”

Triệu Bình Xuyên hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào, bởi vì rất nhiều chỗ Đường Xuân Minh đều viết cả cớ mà Triệu lão ma dùng để muốn bạc, cái gì mà thân thể tam đệ không tốt, cái gì mà tam đệ không mua được giấy bút và mực, cái gì mà tam đệ muốn tạo dựng quan hệ với đồng học… Chẳng trách thấy Triệu Đại Hổ ngoại trừ ngày mùa  còn những lúc rảnh đều chạy vào trong núi, hầu như không có thời gian nghỉ ngơi, hóa ra là vội vàng kiếm tiền nuôi sống cả nhà hấp huyết trùng kia.

Từ khi ở riêng, những khoản này cộng vào, sơ sơ cũng phải hơn năm mươi lượng bạc, nếu là những gia đình bình thường thì có thể sống được cuộc sống rất tốt, nhưng nhìn hai mẹ con Đường Xuân Minh, còn có thể nói cái gì đây.

“Hồ đồ! Lão ma hồ đồ!” Tam thúc công tức giận ngón tay run run chỉ về phía Triệu lão ma cùng Triệu Bình Xuyên, “Đây chính là con bất hiếu cùng không hiếu kính lão nhân đúng không? Nếu như Minh ca nhi không hiếu thuận lão nhân thì sao lại không ngừng đem đồ chuyển tới nhà các ngươi? Còn nói Đại Hổ là bị Minh ca nhi bức tử, đây rõ ràng… Rõ ràng…” Tam thúc công tức giận đến lời cũng không nói hết được, cũng không thể nói a, nếu nói chuyện Triệu lão ma bức tử con trai của chính mình là sự thật, cái này cũng có thể khiến cho Triệu lão ma bị trục xuất khỏi thôn Bình Sơn.

Tiểu bối bên cạnh liền vội vàng đem sách trả lại Lý Chính, cẩn thận mà thuận khí cho tam thúc công, khuyên bảo.

Triệu lão ma hắng giọng chuẩn bị muốn khóc, tam thúc công quát một tiếng liền đem tiếng nói của hắn nghẹn lại cổ họng: “Làm sao? Ngươi còn có oan ức nào có thể nói? Hay là đứa nhỏ này nói lầm? Coi chúng ta là người hồ đồ không nhớ được, trên này còn ghi rõ cả ngày tháng, làm sao, thấy những lão nhân chúng ta không dám đem ngươi trục xuất khỏi thôn?”

Triệu lão ma sợ đến run cầm cập, gấp đến mức không ngừng vỗ ngực, lần này thực sự là đau trong lòng.

“Ngươi thực sự là hồ đồ a, Triệu Đại Hổ không phải con trai của ngươi? Ngươi chỉ có một người con trai là Triệu Bình Xuyên hay sao? Ngươi cũng thật là càng già càng hồ đồ, ngươi cho rằng làm như vậy là tốt cho lão tam? Ngươi có biết hay không làm như vậy chỉ có thể làm lỡ tiền đồ của lão tam, ngươi đi ra ngoài nghe một chút, làm gì có người đọc sách nào không cần danh tiếng, ngươi phá huỷ Đại Hổ không đủ, còn muốn phá huỷ lão tam?” Làm người nhà họ Triệu, hắn cũng hi vọng Triệu Bình Xuyên có thể thi được công danh, như vậy Triệu gia không chỉ càng thêm vững chắc ở thôn Bình Sơn, mà những thôn khác nhắc đến Triệu gia ở thôn Bình Sơn cũng phải nể mặt, có nhưng lão ma vô tri này đã làm gì a.

Đường Xuân Minh cúi đầu khinh thường liếc nhìn, nếu như hắn không nắm lấy Triệu lão tam đem mọi chuyện đều đẩy về phía hắn, ngày hôm nay bị nói hồ đồ chắc chắn không phải là Triệu lão ma, mà Đường Xuân Minh hắn chắc chắn sẽ trở thành đối tượng bị khiển trách, bại hoại danh tiếng của Triệu gia. Nghe giọng điệu này, chính là coi trọng Triệu lão tam a.

“Cái này không thể nào!” Triệu lão ma rốt cục thở ra một hơi, sợ sệt hét ầm lêm, vội vã quay đầu hướng về con trai nhỏ tìm chứng cớ, hoảng loạn  nói: “Bình Xuyên, a mẫu không nghĩ tới, đúng, đều là tiện nhân Đường Xuân Minh kia nói sai, bằng không những chuyện này ai lại biết, phu lang nhà ai lại đem chuyện trong nhà nói ra ngoài? Bình Xuyên, sẽ không có ảnh hưởng với ngươi đúng hay không?”

“A Mẫu, ” Triệu Bình Xuyên vô lực cúi đầu, “Ta đều nói ngươi phân một nhà nhị ca ra liền để hắn có cuộc sống của chính mình, nhưng mà ngươi…” Hắn quay đầu đi, hành động này rơi vào trong mắt người khác đều là tất cả những hành động này đều là do một mình Triệu lão ma tự mình làm, Triệu Bình Xuyên xưa nay không nghĩ tới chuyện cầm một đồng của Triệu Đại Hổ.

Quả nhiên là người đọc sách, bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu đều muốn khoác một tấm da cho mình, trong mắt Đường Xuân Minh, Triệu lão ma là vô tri, nhưng Triệu Bình Xuyên chính là bỏ mặc Triệu lão ma làm như vậy, bởi vì được lợi ích thực sự chính là Triệu Bình Xuyên hắn, nhưng đứng ở đằng trước chính là Triệu lão ma, nếu không phải Đường Xuân Minh nháo trò, ai sẽ chuyển hướng về phía Triệu Bình Xuyên hắn, đến lúc đó hắn chỉ cần nói thêm vài câu thì Triệu Bình Xuyên hắn chính là một người vô cùng tốt, lợi ích thực tế có danh tiếng cũng có.

Hết chương 9