Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút

Chương 332: Nữ diễn viên tai tiếng (52)



Thân thủ Lương Triều cũng không kém, dù sao anh cũng rất thích vận động mạnh.

Hai người tìm cơ hội, đầu tiên là lấy đá ném đối phương, nhân lúc đối phương chưa kịp phản ứng đã vọt vào trong đám người.

Bọn chúng là sát thủ bắn tỉa, bị công kích gần chỉ có thể lựa chọn đánh tay đôi.

Nếu là người khác chắc chắn sẽ không đỡ nổi hai mươi đòn.

Nhưng hai người này, một người thích vận động mạnh từ nhỏ, còn học Taekwondo.

Người còn lại đã đi qua vô số thế giới, bao nhiêu cách vật lộn với công pháp cái nào cũng có, gặp phải cô khác gì tìm chết đâu?

Mười lăm phút sau, hai mươi mấy sát thủ bị ném vào trong đầm lầy.

Bọn chúng gϊếŧ người chủ yếu dựa vào vũ khí nóng, tuy có thân thủ nhưng đối mặt với đầm lầy vẫn vô cùng khủng hoảng.

Súng ống của bọn chúng bị hai người cướp, ném sang một bên.
Hai mươi mấy người trong đầm lầy không dám nhúc nhích tí gì.

Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, người xem không kịp phản ứng lại thì đã thấy sát thủ bị Đường Quả và Lương Triều vây trong đầm lầy, ngay lập tức trợn mắt há mồm.

Editor: Phong Nguyệt

Chỉ đăng trên w-a---ttpad _phongnguyetnguyet_

"Đường nhà ta trâu bò."

"Triều nhà ta cũng không tồi."

"Đường Đường sau này đi quay phim võ hiệp đi, xong rồi minh tinh võ hiệp sẽ là cô."

"A a a, ngầu quá. Đường Quả nhà ta công quá, a a a, muốn gả."

"Woooo, tôi cũng muốn gả. Dù tôi là con trai nhưng tôi vẫn muốn gả."

Đường Quả đánh giá những người này, đều là người nước ngoài.

"Ai phái chúng mày tới?" Cô dùng tiếng Anh hỏi. Lưu loát đến mức lại tăng thêm một đống fan.

"Chúng mày đang chìm xuống đấy."

Bọn sát thủ biến sắc. Vì đang chìm nên chúng không dám động đậy, nhưng vẫn không nói là ai phái đến.
Thật ra bọn chúng cũng không biết người thuê bọn chúng là ai. Bọn chúng là sát thủ quốc tế, gϊếŧ người xem tiền.

Đường Quả cũng đoán trước được điểm này. Cô quay người đi đến chỗ súng ống bên cạnh, cầm từng cái một hủy đi.

Âm thanh răng rắc vang lên, vũ khí nguy hiểm tan thành mảnh nhỏ. Trong mắt người xem, đám sát thủ còn lộ ra vẻ mặt đau lòng.

Cuối cùng Đường Quả còn lôi cả bao đạn ra ném vào trong đầm lầy.

Tiện tay ném luôn đống vũ khí.

"A a a, Đường Đường chị không cần phí phạm của trời, mấy khẩu súng đó rất quý đấy."

"Giờ khắc này tôi chỉ muốn nói một câu: quỳ."

Đường Quả vẫn để lại một khẩu súng. Bọn họ cứ nghĩ là cô muốn uy hϊếp đám sát thủ bên trong đầm lầy, không nghĩ đến cô lại giơ súng lên bắn một phát, rồi một con chim rơi xuống.
"Nói là phải bảo vệ động vật cơ mà?"

Chờ Lương Triều tung ta tung tăng nhặt chim về, có xem người phổ cập khoa học, "Chim này không trong sách đỏ, có thể ăn."

Bọn họ nhìn Đường Quả một phát súng bắt trúng cả con chim đang bay, hóa đá.

Thân thủ tốt, khả năng dùng súng cũng tốt.

Đối với chuyện này, bọn họ cũng không quá nghi ngờ.

Hiện giờ đóng phim nhiều khi vì nhân vật nào đó mà phải thực sự đi học mấy thứ này.

Chỉ là học tốt như vậy vẫn khiến người ta kinh ngạc.

Ngay cả quân đội bên kia cũng có quan lớn động tâm, "Cô bé này hình như chọn sai nghề rồi."

"Đúng vậy, đây là hạt giống tốt. Nếu vào bộ đội của chúng ta, chắc chắn sẽ rất có tương lai."

"Chờ cô ấy đi ra thì hỏi thử xem có muốn vào quân ngũ hay không, rồi phúc lợi các thứ."

"Thôi đi ông già, người ta quay một bộ phim đã vài nghìn vạn, ông cấp nổi không?"
Kiều Nghiệt xuất hiện, Đường Quả với Lương Triều đang nướng chim, ăn đến ngon lành.