Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút

Chương 240: Thế Giới 4



Hai ngày của kỳ thi cuối kỳ nhanh chóng trôi qua, Đường Quả thi rất tốt, cứ sau mỗi khi thi xong một môn, vừa bước ra khỏi phòng cô đều nhìn thấy Ngụy Việt đứng bên ngoài đợi cô.

Điều này đương nhiên thu hút sự chú ý của rất nhiều giáo viên, họ đặc biệt kiểm tra bài thi của Đường Quả, và sau đó ... họ chọn cách phớt lờ hai người đang lắc lư bên ngoài.

Mà Kỷ Tiểu Tư cũng cũng làm bài khá tốt, bởi vì có đan dược "thông minh tuyệt đỉnh", trước mỗi môn thi cô ta sẽ dùng một viên, tốc độ làm bài của cô ta không nhanh, cho nên mỗi lần đều chọn làm mấy câu khó trước.

Tuy nhiên, khi làm bài thi khoa học tự nhiên, thực sự có quá nhiều câu khó, cô ta đành phải lén dùng viên đan dược cuối cùng mới có thể làm bài tiếp.

“Thông minh tuyệt đỉnh” không có nghĩa là con người trở nên thông suốt mọi sự, chỉ là khi đó con người trở nên cực kỳ thông minh, có thể học một biết mười, nếu dùng một viên đan dược như vậy rồi học tiếp thì sẽ làm ít mà ăn nhiều.

Dùng để làm bài thi, lỡ gặp phải bài không biết làm thì sẽ vẫn không biết làm, không có khả năng không học mà biết được.

Đường Quả quá hiểu Kỷ Tiểu Tư nên đã cho cô ta năm viên đan dược, cô biết Kỷ Tiểu Tư sẽ chỉ dùng năm viên thuốc này để đi thi, mà là không phải bình tâm lại để học bài.

Nếu Kỷ Tiểu Tư dùng đan dược với mục đích để ôn lại từng môn thì điểm kiểm tra cuối kỳ của cô ta chắc chắn sẽ nằm trong top năm.

Thật đáng tiếc,dùng sai chỗ.

Sau khi thi xong, Kỷ Tiểu Tư cảm thấy hơi lo lắng, bởi vì những câu mà cô cả gặp đều là những câu mà cô ta không biết làm, sau đó cô ta nhìn thoáng qua một chút thì quả nhiên đầu óc liền lập tức rõ ràng,

Cho nên cô ta cũng không nghi ngờ tác dụng của loại đan dược này, cô ta còn đối chiếu đáp án với Phó Trác Thứ, phát hiện chỉ cần là loại bài mà cô ta đã từng thấy thì cô ta đều làm đúng, nhưng trong lòng vẫn là lo lắng.

“Môn nào cậu ấy cũng nộp bài trước à?” Kỷ Tiểu Tư thầm thở phào nhẹ nhõm, cô ta thật sự hơi vui sướng khi biết được điều này từ miệng Phó Trác Thư.

Đề thi cuối kỳ lần này rất khó, dù có đan dược “thông minh tuyệt đỉnh” thì cô ta cũng cảm thấy hơi vất vả.

"Ừm."

Phó Trác Thư không để ý đến vẻ mặt của Kỷ Tiểu Tư, trong lòng đang nghĩ về Đường Quả.



Vài ngày sau, kết quả kỳ thi cuối cùng cũng có.

Kỷ Tiểu Tư ngồi trong lớp học vẫn vô cùng thấp thỏm không yên, nhưng lần này cô ta rất thoải mái, vẫn thỉnh thoảng vẫn chú ý phía Đường Quả, muốn phân tích điều gì đó từ trên vẻ mặt của cô ấy.

Đường Quả hơi nhíu mày, "Cô ta đang mong đợi cái gì vậy?"

[Mong kí chủ thi rớt] Hệ thống nói vô cùng ngay thẳng.

Đường Quả mỉm cười, Ngụy Việt không còn nằm sấp ngủ nữa, thỉnh thoảng lại lén lút nhìn Đường Quả, đây là thói quen mới hình thành gần đây của cô. Mỗi nụ cười mỗi cái nhăn mày của cô, cậu không thể dời mắt.

"Thi rớt cũng không sao," Ma sui quỷ khiến sao Ngụy Việt lại nói một câu, "Dù sao cũng có tớ ở hạng chót rồi."

Đường Quả cười phốc: "Bạn trai, trông cậu thật lo lắng, yên tâm đi, vị trí thứ nhất chắc chắn là của tớ."

Lúc này, giáo viên chủ nhiệm bước lên.

Ông nở nụ cười, rất vui vẻ nói: “Lần này, các bạn lớp chúng ta tiến bộ rất nhiều, trong đó có hai em rất đáng khen.”

"Bạn học Kỷ Tiểu Tư, so với giữa kỳ, đã tăng 20 bậc, lần này đứng thứ 11 cả kì này và đứng thứ 19 trong cả năm, có thể nói em ấy đã tiến bộ rất nhiều."

Kỷ Tiểu Tư nở một nụ cười ngượng ngùng, lúc này mới được thở phào nhẹ nhõm.

Thứ 11 của kì này, thứ mười chín của cả năm, là điều mà cô ta chưa bao giờ dám nghĩ tới.

"Người còn là bạn học Đường Quả của chúng ta," Thầy chủ nhiệm đẩy kính, "Ban đầu, ở kì trước bạn học Đường Quả đứng thứ ba, xếp thứ hai cả kì. Chúc mừng bạn Đường Quả đã giành được vị trí thứ nhất trong cả năm."

Lời vừa nói xong, tất cả mọi người đều vô cùng kinh sợ.