Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai

Chương 205: Gian thương hạng nhất (66)



Editor: Tieen

Tô Mộc ngước mắt nhìn Lăng Hạo, cả người anh đều là vết máu, không phân biệt ra là của anh hay của người khác.

Đôi mắt nhìn cô đầy âm u, hung ác xông tới muốn xé nát cô.

Trên người thiếu niên trước mặt phát ra hơi thở vô cùng nguy hiểm.

Tô Mộc lại dường như không phát hiện điều gì.

Vươn tay.

"Về nhà." Cảnh tượng nơi này, trong mắt cô không có chỗ nào khác thường.

Lăng Hạo nhìn cô vươn tay tới, trắng nõn, thon dài, anh nhéo nhẹ nhàng sẽ vỡ nát, nếu lấy khớp xương cô làm sáo thì đẹp biết bao...

Đột nhiên, ánh sáng chói mắt chiếu đến, khiến mắt anh híp lại.

Là ánh sáng từ điện thoại của Tô Mộc bắn thẳng đến đôi mắt của anh, khi ánh sáng hạ xuống, Tô Mộc đến bên cạnh anh, vươn tay...

Nhặt chiếc túi mua hàng mà Lăng Hạo đánh rơi trên mặt đất.


"Về nhà." Giọng cô nhàn nhạt, xoay người đưa lưng về phía anh đi về phía đầu hẻm nhỏ, chỉ cần anh muốn, thì có thể gϊếŧ cô bất cứ lúc nào.

Mà cô, lại đem mình bại lộ dưới nguy hiểm...

Nên nói cô tự đại, hay là tự tin?

Tóm lại không phải tín nhiệm đối với anh.

[ Truyện chỉ được đăng tải tại watt.pad/tieen2804 ]

Cửu Thiên Tuế nhận thấy được nguy hiểm liền online, nhưng khi kiểm tra phát hiện nguy hiểm dày đặc khác thường, dứt khoát rụt trở về.

Khi Tô Mộc ra khỏi hẻm nhỏ, ánh đèn không ngừng rọi trên người cô, sự âm u nguy hiểm đã giảm bớt phân nửa, Cửu Thiên Tuế mới hơi hơi ngoi đầu lên, nhỏ giọng nói.

【 Ký chủ, Lăng Hạo gϊếŧ người. 】

Không nghĩ tới, Lăng Hạo ngày thường như thiếu niên tỏa sáng ánh mặt trời, vậy mà sẽ gϊếŧ người! Thủ đoạn... Ặc... Thật tàn nhẫn, một chiêu mất mạng, cắt đứt động mạch chủ, máu chảy không ngừng...


"Tự vệ mà thôi." Không phải bọn họ chết, chính là Lăng Hạo chết, cho dù ở thế giới nào, cá lớn nuốt cá bé là quy luật tự nhiên.

【 Ký chủ, nếu Lăng Hạo bị phát hiện, cho dù là tự vệ, nhưng không có chứng cứ chứng minh hắn tự vệ, mà hiện trường còn có hung khí sót lại dấu vết của Lăng Hạo, đến lúc đó, Lăng Hạo trốn không qua một kiếp này. 】

Không cần biết kết cục của Lăng Hạo tốt hay xấu, nhưng trên lưng hắn  gánh một tội danh như vậy, tương lai xem như bị huỷ hoại, nhiệm vụ chi nhánh 2 của ký chủ, sẽ tuyên bố thất bại.

"Chính hắn sẽ xử lý." Tô Mộc nói.

Nếu hắn có thể làm, đương nhiên biết xử lý như thế nào.

Đến việc hắn đột nhiên biến thành bộ dáng này...

Nước sông không phạm nước giếng, chỉ cần không liên quan đến lợi ích nhiệm vụ chủ tuyến của cô, cô coi như hắn nổi điên.


Nếu không...

Tô Mộc xách theo đồ ăn vặt trở về nhà, không bao lâu, liền nghe được tiếng mở cửa, không có gì bất ngờ xảy ra, là Lăng Hạo đã trở lại.

-

Vào lúc này, hai ngươi bị tầng mây che chắn giữa không trung: "..."

Sao lại kết thúc bình yên như vậy!?

Không bình thường!

Quá không bình thường!

Là hôm nay bọn họ ra cửa không mang thuốc? Hay là vị kia đã quên uống thuốc ra cửa!?

"Ta, ta không nhìn lầm phải không?" Đôi mắt nam nhân tấc đầu trừng đến tròn trịa, không thể tin tưởng nói.

"Khụ, nếu ta không mù, ngươi cũng không mù, chúng ta đều không có nhìn lầm." Đại hán gãi gãi đầu, mang theo một trận điện lưu "xẹt xẹt xẹt..." vang lên.

"Vị nhiệm vụ giả này, ừm, thật đặc biệt, vậy mà hai lần gặp phải, đều không có chuyện gì, nếu không phải một lần kia ngươi sai lầm đánh chết cô ấy, cũng không biết có thể sống đến cuối cùng hay không, thật mong chờ." Nam nhân tấc đầu từ trong khiếp sợ định thần lại, sờ cằm tỏ vẻ thật mong  chờ.
Đại hán: "..."

"Nếu không chúng ta thử chờ xem, ở thế giới này không gϊếŧ vị kia?"

Như vậy, có thể tạm thời khiến hắn quên đi nhiệm vụ gian khổ, chính là tìm chết.

"Ý tưởng này khá hay, chỉ là... Không thực tế." Nam nhân tấc đầu nhướng mày, "Nhiệm vụ của chúng ta chính là bảo đảm vị kia không phá hủy các thế giới còn lại, nếu một thế giới bị phá hủy, chúng ta phải gánh một tội danh, ngươi chọn đi, xem hay gϊếŧ?"

Đại hán: "..."

Làm thế nào mà vòng tới vòng lui, lại về tới trên người hắn!?

☆☆☆☆☆

30/1/2022