Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang

Chương 3464: Chính trị viên!



Một bên là một hàng binh lính của đại đội bốn của đại đội trinh sát, một bên còn lại là một nhóm cựu binh áo giáp đen.

Nhóm binh lính trinh sát được trang bị đầy đủ vũ khí, dường như đã sẵn sàng xuất phát nhưng lại bị bao vây bởi các cựu binh áo giáp đen.

Một đám binh lính đang tranh cãi cái gì đó.

Đại Tráng cưỡi ngựa tiến đến bên cạnh đám người, quát lớn: "Các người đang làm gì vậy?"

"Đại đội trưởng, ngài đến rất đúng lúc!"

Một cựu binh áo giáp đen nói: "Nhiệm vụ mà Hầu Tử nói là thật ư?”

Đại Tráng còn chưa kịp trả lời, một cựu binh khác đã lên tiếng: "Đại đội trưởng, ngài cũng là người của chiến đội áo giáp đen, sao khuỷu tay của ngài có thể hướng ra ngoài thế chứ?

Đây là nhiệm vụ đầu tiên sau khi chiến đội áo giáp đen được thành lập lại, sao ngài lại giao nó cho những thằng nhóc này mà không giao cho chúng ta? Hay là Hầu Tử lạm dụng quyền lực?"

"Hầu Tử, mặc dù ngươi là tiểu đoàn trưởng của tiểu đoàn trinh sát, nhưng cũng đừng quên bạn là ngươi đến từ đâu!"

Còn có cựu binh chỉ trích Hầu Tử.

Nghe được lời nói của ba người, sắc mặt của Đại Tráng càng trở nên khó coi hơn.

Thấy các cựu binh khác còn muốn nói chuyện, anh ta trực tiếp lấy roi cưỡi ngựa ra quất vào người cựu binh nói chuyện đầu tiên kia!

Mùa hè nóng bức, cựu binh này chỉ mặc một chiếc áo lót trong quá trình huấn luyện, một roi này của Đại Tráng đã quất thẳng xuyên qua áo lót, khiến cho lưng của cựu binh này bị rách toạc ra.

Máu loãng rỉ ra để lại một vết roi trên lưng của áo lót màu trắng.

Tính cách của Đại Tráng rất chững chạc, gần như chưa từng nổi giận ở nơi công cộng, chứ đừng nói đến việc ra tay đánh người.

Lần này anh ta thực sự rất tức giận.

Khung cảnh đột nhiên trở nên yên tĩnh.

"Ông đây bảo ngươi quay về dẫn người, đây là việc ngươi làm à?" Đại Tráng quay đầu lại và quát to với Hầu Tử.

Hầu Tử cũng biết mình sai nên cúi đầu nhỏ giọng nói: "Có một vài huynh đệ không phục thôi..."

"Đây là việc gấp, ngươi xem là chuyện trẻ con chơi đồ hàng à?"

Đại Tráng ngồi trên lưng ngựa quát lớn: "Điều thứ nhất trong sổ tay binh lính của tiêu cục Trấn Viễn chính là binh lính phải có trách nhiệm tuân theo mệnh lệnh, chiến đội áo giáp đen là đội chiến đấu đầu tiên mà tiên sinh muốn thành lập,

không phải là sở hữu riêng của các ngươi, muốn làm gì thì làm!"

Các cựu binh xung quanh nhìn thấy Đại Tráng thực sự tức giận thì tất cả đều cúi đầu.

"Chính trị viên!"

Đại Tráng hét về phía sau.

"Có!"

Chính trị viên đứng ở cửa doanh trại nhanh chóng chạy chậm đến. "Đưa tất cả những người này vào phòng tạm giam cho ông!"

Đại Tráng chỉ vào những cựu binh có mặt ở đây, nói với chính trị viên: "Ngươi cũng tự giam mình lại cho ông!"

Nhiệm vụ của người chính trị viên là chịu trách nhiệm giáo dục tư tưởng và kỷ luật, bây giờ xảy ra chuyện như thế này cũng chứng tỏ rằng chính trị viên chưa làm tròn nhiệm vụ.

Mặc dù có rất nhiều nguyên nhân khách quan, nhưng chính trị viên cũng không dám bào chữa cho mình, thẳng lưng hành lễ với Đại Tráng: "Vâng!"

Sau đó mới áp tải các cựu binh đến phòng tạm giam.

"Còn ngươi nữa, bình thường cho dù hi hi ha ha, nhưng lúc này còn không rõ ràng nữa, chờ đến khi về ta sẽ xử lý ngươi như thế nào!”

Đại Tráng lại chỉ vào Hầu Tử.

Hầu Tử đau khổ rụt cổ lại, cũng không bào chữa.

Quen Đại Tráng lâu như thế rồi, anh ta hiểu rất rõ Đại Tráng, có thể nhận ra được là Đại Tráng thực sự rất tức giận, sau khi trở về, có lẽ không thể thoát khỏi chuyện bị cấm túc một phần cơm.

"Mọi người, chạy bộ, đi!"