Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang

Chương 304: "Vị trí của khu đất rất tốt".



"Anh rể, để em làm chuyện này có quá qua loa đại khái không?"

"Hay là anh nghĩ lại đi?"

Hứa Hạo Nhiên thích hóng drama, chỗ nào có drama chỗ đó có cậu ta.

Thường thì khi có mấy chuyện vui như vậy, cậu ta phải là người đăng ký đầu tiên.

Nhưng bây giờ, vì nó liên quan đến lợi ích của tập đoàn.

Cậu ta biết sức mình thế nào, nên lúc này có vẻ rất do dự.

Ngay cả khi Hứa Mộc Tình biết được rằng em trai của cô sẽ đua với tên cậu ấm đáng ghét vừa rồi.

Cô cũng là người đầu tiên lên tiếng phản đối.

"Đúng đấy! Đua xe không phải chuyện đùa".

"Trên đường núi hiểm trở như vậy, đi tới đi lui".

"Nếu không cẩn thận, có thể bị rơi khỏi vách đá".

Hứa Mộc Tình quay lại nhìn Hứa Hạo Nhiên.

"Đối với kỹ năng lái xe của Hạo Nhiên, như mẹ đã nói, buộc cái xương vào tay lái nó còn lái tốt hơn đấy".

Lý Phong lúc này mỉm cười.

Anh lấy điện thoại ra kiểm tra thời gian.

Sau đó, anh nói với Hứa Hạo Nhiên.

"Dù sao, vẫn còn ba ngày trước trận đấu".

"Trong mấy ngày này, anh sẽ sai người đưa em đi trau dồi kỹ năng lái xe".

"Chỉ là thứ em lái không phải là xe ô tô".

Hứa Mộc Tình và Hứa Hạo Nhiên đồng thanh hỏi.

"Thế là gì?"

Lý Phong cười gằn.

"Xe tăng".

...

Ba ngày trôi qua trong nháy mắt.

Trong ba ngày này, Hứa Hạo Nhiên cũng mất dạng.

Chưa kể những người ngoài như Viên Lịch Hành và Nhâm Vũ Hoàn.

Ngay cả Hứa Hiếu Dương, Liễu Ngọc Phân và Hứa Mộc Tình cũng không biết Hứa Hạo Nhiên đã đi đâu.

Họ chỉ biết rằng chiếc trực thăng hạng nặng mà Lý Phong dán bằng keo 502 đã đưa Hứa Hạo Nhiên đi.

Đêm đó.

Hứa Mộc Tình, Hứa Hiếu Dương và Liễu Ngọc Phân ngồi trong phòng khách sạn.

Có một chiếc TV lớn đặt trước mặt họ.

Lúc này, màn hình của TV có màu đen.

Hứa Hiếu Dương là chủ gia đình.

Nửa tiếng trước ông ấy cũng vừa mới biết chuyện con trai mình sẽ đua xe với một cậu chủ giàu có ở thủ đô.

Hơn nữa, đua xe còn là trên con đường núi rất nguy hiểm.

Hứa Hiếu Dương có chút lo lắng.

Mặc dù bình thường chả thèm để ý nhưng dù sao cậu ta cũng là con ruột của ông ấy.

"Bùm bùm bùm bùm bùm bùm bụp bụp bụp bụp".

Chân Hứa Hiếu Dương rung liên hồi, điều này cho thấy ông ấy đang rất căng thẳng.

Liễu Ngọc Phân nhìn thấy, không khỏi đưa tay lên vai chồng, vỗ về rồi cười nói.

"Đừng run, nếu còn run, đất sẽ sập mất".

Hứa Hiếu Dương ngượng ngùng cười một tiếng.

"Anh chỉ đang lo lắng thôi".

"Hạo Nhiên là do hai chúng ta sinh ra".

"Nó có tài cán gì, hai người chúng ta còn không rõ sao?"

"Đang yên đang lành sao lại đi đua xe với người ta cơ chứ?"

Mặc dù Hứa Mộc Tình có chút lo lắng, nhưng cô tin tưởng vào Lý Phong.

Cô giải thích cho Liễu Ngọc Phân và Hứa Hiếu Dương.

"Lý Phong thích một mảnh đất, ngay phía Tây thành phố".

"Vị trí của khu đất rất tốt".

"Chúng con dự định xây dựng cao ốc sân vườn thứ hai của tập đoàn Lăng Tiêu ở đó".

"Các thông số kỹ thuật của tòa nhà sẽ cao hơn của Thượng Hải".

"Và chúng con sẽ xây một khu biệt thự bên cạnh cao ốc sân vườn".

"Đó sẽ là nhà của chúng ta ở thủ đô".

"Lý Phong đã nhờ Raven tìm một nhà thiết kế giỏi".

"Qua đêm nay thì sẽ khởi công vào ngày mai luôn".