Xuyên Không Thành Minh Tinh Trà Xanh Bị Người Người Ghét Bỏ

Chương 26: Tôi phải bảo vệ sự trong sạch của Tiếu Tiếu





Đây là lần đầu tiên Triệu Chi Ý ăn lẩu. Lớp dầu nóng đỏ sôi sùng sục trong nồi, những lát thịt bò đã tẩm ướp gia vị được nhúng xuống đảo qua đảo lại mấy lần. Sau khi chín, gói chúng bằng rau thơm và su hào. Nhai trong miệng cay cay giòn giòn. Ngon đến mức cô có thể ăn món này liên tục mười ngày mười đêm không ngừng nghỉ! Không chỉ có mỗi thịt bò ngon, mà cả tôm nõn, lòng bò, cá bò, thịt nguội và cuống họng cũng ngon lắm!

Triệu Chi Ý giờ đây chỉ muốn ở lại nhà hàng lẩu này ngay và luôn, không rời đi nữa, cô tình nguyện chết già ở đây luôn.

Đáng tiếc, cô mới ăn xong một vòng, đang định gọi thêm món lên thì Tiểu Anh tàn nhẫn phá tan mộng đẹp của cô:

- “Không được ăn nữa! Hôm nay chị đã uống một ly trà sữa, ăn một cây kem, lượng ca-lo nạp vào đã vượt quá mức cho phép rồi, đấy là em còn chưa tính đến chuyện chị lén lút giấu sô-cô-la nữa đấy. Chị Chi Chi, chị cũng không muốn trong từ điển mắng chị của cộng đồng mạng lại có thêm một cụm “vừa béo vừa xấu” nhỉ?”

Triệu Chi Ý kinh ngạc:

- “Hả? Chắc là không đâu, mắt của cộng đồng mạng không mù như thế chứ?”

Tiểu Anh: “……”

Cô mặt không chút thay đổi:

- “Phục vụ! Thanh toán.”

…… Thật là quá bất hiếu! Nếu không phải thấy con nhỏ này vẫn trung thành với mình, cô đã cho nó biết cái gì gọi là thú vui của hôn quân. Chậc, cũng do mình thâm minh đại nghĩa.

Hai người quay về khách sạn. Trời đã tối hẳn, dưới lầu có rất nhiều fan hâm mộ của Vân Triết, cầm mấy tấm biển XPS cầu nguyện anh iu bình an vô sự, nhìn trông vô cùng náo nhiệt.

Tiểu Anh sợ chị Triệu của mình vừa xuống xe sẽ bị những fans này nuốt trọn nên kêu tài xế chạy xuống hầm, một đường lén lút trở về phòng khách sạn. Tiểu Anh bây giờ nhìn chị Triệu của mình cũng thấy phiền, đưa chị về phòng dặn dò vài câu “không được ra ngoài” rồi bỏ đi.

Triệu Chi Ý cũng thấy khó chịu với Tiểu Anh. Vị đồng chí này vừa có chủ kiến lại vừa dám phạm thượng, nếu về thời cổ đại thì chắc chắn sẽ khởi nghĩa cướp vị trí chủ nhân của mình.

Cô vào phòng, vừa lấy mấy viên đậu đen trong túi bỏ vào miệng ăn, vừa lấy điện thoại ra bấm bấm. Cô phát hiện ra mấy người bạn mới vừa mới kết bạn đang bàn tán về một số chuyện ma quỷ thần bí mà người già chỗ bọn họ từng nghe được, nói chán chê rồi lại run bần bật, xong quay sang nói đến chuyện đi mua phù trú.

—— Tiểu Trần: Ở quê tôi có một đạo sĩ rất lợi hại, tôi định cuối tuần này về nhờ ông ấy xem cho tôi một quẻ, với cả xin hai lá bùa bình an. Mọi người có cần không tôi lấy hộ cho?

—— Mọi người đều tỏ vẻ: Cần cần cần!

—— Tiểu Trương: Tôi cũng đã cùng mẹ đến chùa Bạch Vân, xin thêm vài lá bùa bình an để xua đuổi yêu ma, đã được làm phép, nếu mọi người cần thì tôi sẽ gửi qua cho!

—— Tiểu Vương: Cần, cần, chắc chắn cần! Tôi thường gặp ác mộng, nhưng sau khi đến chùa xin một lá bùa bình an thì cảm thấy khá hơn nhiều.

—— Tiểu Lưu: @Thiên hạ đệ nhất lợi hại Ông cần không nè? Ông từng tiếp xúc trực tiếp với lệ quỷ đó, có thể ông đã bị lây dính vận đen rồi. Tôi cảm thấy ông cũng nên đi chùa miếu trừ tà cho bản thân mình đi!

—— Thiên hạ đệ nhất lợi hại: Tôi không cần, trên người tôi có chính khí hạo nhiên, tà ma không làm gì được tôi hết.

Trong nhóm không ai nói nữa, bầu không khí hâm mộ và ghen ghét xuất hiện. Triệu Chi Ý vui vẻ gửi yêu cầu xin tiếp năng lượng vào trong nhóm nhưng không ai thèm đếm xỉa tới.

Sau đó, cái nhóm này bị chị Triệu block, dù sao tính chị cũng ưa được bợ đít, giữ lại thứ vô dụng cũng thấy chướng mắt.

Triệu Chi Ý nằm trên sô pha vọc điện thoại một lát, chợt nhớ ra ban nãy đang combat dở vì Hạ Tiếu Tiếu mà phải bỏ đi ăn lẩu, thật là xấu hổ. Cô cầm sữa chua hút hút, lục tung blog seeding trên Weibo, sau đó phát hiện bình luận của mình bị xóa? Còn bị chủ blog chặn nữa? Bây giờ có muốn bình luận gì thì cũng không được?!

Được, mấy người này còn thẹn quá thành giận, quá đáng, cùng lắm thì đổi chỗ combat thôi.

—— Lẩu ăn ngon lắm: Mấy người vừa vừa phải phải thôi. Không có gì giữa Tiếu Tiếu và Vân Triết hết, bọn họ trong sạch. Các người đừng bịa chuyện làm hỏng thanh danh của Tiếu Tiếu! Cái gì? Đương nhiên là tôi tận mắt nhìn thấy, Tiếu Tiếu đi đâu ư? Tiếu Tiếu rất thông minh, ngay từ đầu cô ấy đã chạy tới khoang phổ thông rồi phát triển lực lượng quân đội, cuối cùng còn thuyết phục được bốn khách nam tới khoang thương gia hỗ trợ!

Mấy cư dân mạng này thật là, dám nói Hạ Tiếu Tiếu và Vân Triết yêu đến chết đi sống đã thề nguyền chung thân. Tuy rằng người hiện đại không chú trọng danh tiết như thời xưa, nhưng cũng không thể để bị bôi nhọ như vậy.

Hơn nữa bên cạnh Tiếu Tiếu còn có bạn nhỏ Tần Chinh, nếu tiếp tục lan truyền tin giả này thì Tiếu Tiếu chắc chắn sẽ bị nói là lả lơi ong bướm!

—— Lẩu ăn ngon lắm: Lúc ấy Vân Triết bị bóp cho suýt chết, rất nhiều người nhìn thấy. Sao hai người bọn họ có thể liếc mắt đưa tình, thương lượng đối sách rồi lại còn hứa hẹn chung thân???

—— Lẩu ăn ngon lắm: …… Tôi hỏi mấy người nè, chạy tới khoang phổ thông phát triển quân đội sao có thể gọi là hèn nhát chạy trốn được? Đây rõ ràng là bảo toàn sức mạnh, có gan có mưu!

Triệu Chi Ý rất tức giận, cái gọi là đạo bất đồng khó lòng hợp tác, cô lười tranh luận với đám người này rồi.

Quả nhiên, chỉ có Hạ Tiếu Tiếu mới có thể thần giao cách cảm với mình.

Triệu Chi Ý suýt chút gây ra một cuộc cãi vã trên mạng, chủ blog xóa bình luận của cô cũng nhanh, nhưng thật không may đã bị những người dùng mạng khác chụp màn hình lại.

Triệu Chi Ý bực bội, chơi hai ván game, mãi đến khi Tiểu Anh gửi tin nhắn đe dọa mới không tình nguyện buông di động, tắm rửa rồi đi ngủ —— Trong tay Tiểu Anh có năm lượt tặng năng lượng!!!

Nhưng con nhỏ này vốn không sợ cô uy hiếp, đáng giận nữa là mấy bạn tốt trên WeChat đa phần là bạc tình, không có mấy người tình nguyện tặng năng lượng cho cô!