Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác - Kim Phi

Chương 4093: Vậy cũng đúng



"Quận Tế Thủy ở đâu?" Ngụy Vô Nhai không quan tâm đến chuyện chính trị và quân sự, cũng không biết vị trí của quận Tế Thủy ở đâu.





"Ở chỗ này." Kim Phi đi đến bức tường, chỉ vào vị trí của quận Tế Thủy trên bản đồ và lại nói với Ngụy Vô Nhai về môi trường tự nhiên của quận Tế Thủy.



"Theo lời tiên sinh nói, quận Tế Thủy thực sự rất thích hợp để trồng khoai tây, nhưng khoảng cách ở chỗ này có phải là quá xa Xuyên Thục rồi không, ngộ nhỡ các quyền quý Trung Nguyên biết được lợi ích của khoai tây, phái quân đi cướp về thì làm như thế nào?" Ngụy Vô Nhai lo lắng hỏi.





"Ngụy tiên sinh yên tâm đi, nếu như tiên sinh đã đặt khu vực trồng trọt ở quận Tế Thủy, vậy thì chắc chắn đã nắm chắc chắn rồi, năm ngoái Lưu Thiết đã đến quận Tế Thủy rồi, bây giờ đã biến quận Tế Thủy thành căn cứ của chúng ta ở Trung Nguyên!" Thiết Thế Hâm mỉm cười nói.



Các mỏ than đá ở bên bờ Hoàng Hà đã tạo cơ sở để Lưu Thiết có được chỗ đứng ở quận Tế Thủy, sau vài tháng phát triển, tiêu cục Trấn Viễn đã hoàn toàn kiểm soát được toàn bộ khu vực quận Tế Thủy, vốn tưởng rằng sẽ gặp phải sự phản công của quyền quý xung quanh, nhưng những quyền quý đó đều không đoàn kết, đều muốn nhìn người khác đi đến cứng rắn với tiêu cục Trấn Viễn, ai cũng không muốn là người dẫn đầu, ngược lại có không ít quyền quý đã bí mật tìm đến Lưu Thiết, đầu hàng với tiêu cục Trấn Viễn.







Hai tháng trước, khóa học viên đầu tiên lớp huấn luyện đánh cường hào chia ruộng đất đã tốt nghiệp, Kim Phi lập tức chia những học viên này thành nhiều nhóm đi đến các vùng khác nhau để chủ trì công việc đánh cường hào chia ruộng đất.



Một trong số nhóm đó đã đến quận Tế Thủy, giờ đây công việc đánh cường hào chia ruộng đất ở quận Tế Thủy đã kết thúc, dưới sự tuyên truyền của đoàn ca múa, người dân đều hiểu rằng muốn giữ lại thành quả thắng lợi, phải theo Kim Phi cầm vũ khí lên và thành lập lực lượng vũ trang của riêng mình.



Vì vậy, Kim Phi đã ủy quyền cho Lưu Thiết thành lập một đội quân Giáp Đảng ở quận Tế Thủy, do các nhân viên hộ tống đảm nhiệm chỉ huy chiến binh các cấp, bao vây và trấn áp thổ phỉ ở khắp nơi của quận Tế Thủy.



Thực chiến là cách huấn luyện binh lính nhanh nhất, trải qua hoạt động trấn áp thổ phỉ cường độ cao, đội quân mới này đã có hiệu quả chiến đấu nhất định, mặc dù còn kém xa tiêu cục Trấn Viễn, nhưng cố thủ quận Tế Thủy vẫn không thành vấn đề.



Nếu như quận Tế Thủy thực sự xảy ra vấn đề, thành Du Quan và Đông Hải đều có thể nhanh chóng phái quân tới hỗ trợ, cho nên Kim Phi hoàn toàn không lo lắng về sự an toàn của quận Tế Thủy.



"Nếu tiên sinh định đưa khoai tây tới quận Tế Thủy, vậy còn cho người đào hầm sao?" Ngụy Vô Nhai hỏi.



Hôm qua sau khi hỏi về cách bảo quản khoai tây, Ngụy Vô Nhai đã sắp xếp người tìm nơi khô ráo để đào hầm, nhưng nghe Kim Phi và Thiết Thế Hâm nói, có vẻ như là không cần thiết.

"Đương nhiên là phải đào rồi," Kim Phi nói: "Mấy giống khoai tây này đều khác nhau, lứa đầu tiên sẽ được dùng làm hạt giống đợi khi năng suất đủ cao, sẽ bắt đầu chọn giống và trồng thêm những giống tốt hơn. Cơ sở gây giống thì đặt ở Kim Xuyên, nên cần phải xây hầm chứa khoai tây.”



Dù Kim Phi dự định đưa khu vực trồng khoai tây vào quận Tế Thủy, nhưng vì lý do an toàn nên vẫn muốn để lại một số hạt giống ở Xuyên Thục.



Nếu có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, thì vẫn còn hạt giống ở Xuyên Thục, cũng sẽ không ảnh hưởng gì đến việc mở rộng trồng khoai tây.



Với lại lứa đầu tiên trồng ra khoai tây có chất lượng không đồng đều, to thì to bằng nắm tay, nhỏ thì lại nhỏ hơn cả trứng bồ câu nên phải tiến hành nhân giống.



“Vậy cũng đúng,” Ngụy Vô Nhai gật gật đầu, chợt do dự một rồi nói: “Tiên sinh, nói đến chuyện này, nhân lúc ngài và bệ hạ đều ở đây, ta có chút chuyện muốn nói.”



“Ngụy tiên sinh, ông cứ nói,” Kim Phi ngồi thẳng người lên, Cửu công chúa cũng nhìn sang.



"Lần này mang nhiều hạt giống tốt như vậy ở châu Mỹ về, ta rất vui mừng nhưng ta và Lão Đàm tuổi đã cao, thật sự là lòng thì có dư mà sức thì không đủ, sợ lo liệu không hết việc.”



Ngụy Vô Nhai cười khổ nói: "Nếu có thể thì xin bệ hạ và tiên sinh kiếm thêm hiền tài, chuyên làm công việc gây giống.”



Kim Phi và Cửu công chúa nhìn nhau, nói: "Ngụy tiên sinh, thật ra hai ngày ta cũng muốn nói chuyện này với ông đây. Ta định thành lập một bộ nông nghiệp để chuyên quản lý các vấn đề liên quan đến nông nghiệp, trong đó gây giống là một trong những nhiệm vụ trọng tâm ở giai đoạn đầu của bộ nông nghiệp.”



Khởi nguồn kinh tế chủ yếu ở thời đại phong kiến là thuế nông nghiệp, nên mỗi một nha môn đều muốn có một chân, phân chia lợi nhuận. Dựa theo phong cách quản lý trước đây của Đại Khang, tất cả các bộ dù nhiều hay ít đều có liên quan đến nông nghiệp, việc này dẫn đến lúc chia tiền các bộ đều duỗi tay đòi triều đình chia tiền. Khi thực sự có chuyện gì xảy ra, các bộ lại đùn đẩy cho nhau, thế thì lại không có lợi cho sự phát triển của nông nghiệp.