Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 331: C331



Ánh mắt Phong Hành Giả liếc nhìn Lâm Phong từ trên xuống dưới, không biết đang suy nghĩ gì.

Bỗng nhiên hắn ta nói:

"Quỷ Anh là người bạn tốt của tao, nếu mày đã giết gã, vậy thì từ hôm nay trở đi mày thay thế vị trí của gã đi."

"Sao nào? Chỉ cần mày bằng lòng thì tối nay tao có thể thả bọn mày đi."

Trần Thiên Hủ nghe vậy thì có hơi vui mừng, vội vàng khuyên Lâm Phong nên đồng ý.

Adv

Lâm Phong đá một phát đạp Trần Thiên Hủ bay đi, anh nhíu mày hỏi:

"Bạn bè tốt mà mày nói ý là sao?"

"Tao là công!"

Phong Hành Giả khẽ cười một tiếng.

Adv

Lâm Phong sửng sốt trong giây lát rồi lập tức hiểu ra, anh chỉ cảm thấy da gà cả người đã dựng lên hết.

Mình lại còn bị một thằng gay theo dõi sao?


"Cút!"

Lâm Phong ra một chưởng không chút nao núng.

"Chậc chậc... Mày càng giãy dụa thì tao lại càng hưng phấn!"

Phong Hành Giả li3m đầu lưỡi, tay phải vung nhẹ lên một cái, một lưỡi kiếm gió phóng ra ngoài.

Lưỡi kiếm gió có thể nhìn thấy bằng mắt thường, nó bay vèo vèo, làm rung chuyển cả không gian đến nỗi hơi méo mó.

Nhưng mà chưởng gió của Lâm Phong lại dễ dàng đánh tan lưỡi kiếm gió này, sau đó đánh mạnh vào người Phong Hành Giả đang lúng túng chưa kịp chuẩn bị.

"Ầm!"

Phong Hành Giả còn chưa kịp hiểu gì thì đã bị đánh bay ra ngoài, đập mạnh vào vách tường.

"Mẹ nó!"

Trần Thiên Hủ sợ ngây người.

Đúng lúc này.

Phong Hành Giả đột nhiên bò dậy, bay ra ngoài cửa sổ không chút do dự.


Mặc dù hắn ta là một tên bi3n thái, nhưng không có nghĩa là hắn ta ngu!

Sau khi thấy một chưởng từ khoảng cách xa của Lâm Phong dễ dàng đánh bay hắn ta, hắn ta đã biết mình không phải đối thủ của Lâm Phong, cho nên lập tức chọn cách bỏ trốn.

"Tao đã đánh giá sai mày rồi! Đáng tiếc là tao lại bay được, có thể đạt tới vận tốc âm thanh chỉ trong thời gian ngắn, cho dù tao không đánh lại mày thì tao cũng trốn được!"

"Ha ha ha... Chờ xem, tao sẽ còn quay lại!"

Trước khi đi, Phong Hành Giả còn không quên nhạo báng một trận.

"Bây giờ mày quay lại luôn cho tao xem đi."

Lâm Phong cười khẩy một tiếng, anh giơ tay phải về phía Phong Hành Giả, tóm nhẹ một cái.

Cơ thể Phong Hành Giả lập tức bị mất kiểm soát, hắn ta quay về đây, sau đó bị Lâm Phong nắm trong lòng bàn tay.

"Mày..."

Nụ cười trên gương mặt Phong Hành Giả tan đi, hóa thành vẻ sợ hãi vô cùng.

"Đồ đồng tính! Con mẹ mày."

Lần đầu tiên Lâm Phong thốt ra một câu chửi bậy, sau đó anh sưu hồn Phong Hành Giả luôn.

Chẳng bao lâu sau.

Những ký ức có liên quan tới Phong Hành Giả truyền vào trong đầu Lâm Phong.

Những ký ức đó, và cả những cảnh chung giường chiếu với đủ mọi loại đàn ông khiến cho Lâm Phong suýt nữa thì nôn mửa.

"Mẹ nó!"