Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 229: C229



Vẻ mặt của ông ấy càng lúc càng khó coi, cuối cùng còn lạnh lùng nói:

"Mẹ nó, đám người ở biên giới kia làm việc kiểu gì thế chứ, lại còn để cho một thương pháo sư lợi hại như thế trà trộn vào trong nước! May mà không xảy ra chuyện gì nghiêm trọng."

Nói xong, ông ấy đứng dậy nhìn Lâm Phong nói:

"Mặc dù tính cách cậu tàn ác, nhưng việc lần này tôi vẫn phải cảm ơn cậu! Nếu không có cậu thì có lẽ tên thương pháo sư này đã chạy mất rồi."

Lâm Phong im lặng một lát, rồi hỏi:

Adv

"Thương pháo sư là gì?"

"Một nghề nghiệp đặc biệt ở nước ngoài, cũng giống như võ giả ở trong nước chúng ta vậy! Đều có năng lực huỷ diệt mạnh mẽ! Chỉ là thường thì bọn họ không dám xâm nhập vào đất nước chúng ta! Chuyện lần này là một bất ngờ!"

Lão già giải thích.

"Ông có biết lai lịch của thương pháo sư này không?"

Adv

Lâm Phong nói.

Lão già kinh ngạc liếc nhìn Lâm Phong, sau đó lấy một chiếc máy truyền tin đặc biệt ra, nhanh chóng bấm mấy lần rồi nói:


"Người này tên là Will, là một thương pháo sư được web đen xếp hạng chín, có thể nói là tiếng xấu đồn xa! Ngoài ra, tên này cũng là thành viên của tổ chức sát thủ nổi tiếng quốc tế Thiên Sát!"

"Nói thật, tôi cũng rất tò mò sao cậu có thể gi ết chết ông ta! Tên này cũng chẳng phải loại đơn giản."

"Vậy nên, ông có biết trụ sở của cái Thiên Sát này ở đâu không?"

Lâm Phong hỏi tiếp.

"Cậu hỏi chuyện này làm gì? Đừng nói là muốn đi báo thù đấy nhé?"

Lão già nói rồi cũng tự bật cười.

Sao mình lại có thể nảy ra suy nghĩ buồn cười như vậy nhỉ?

"Tổ chức Thiên Sát chính là một tổ chức sát thủ hàng đầu, đắc tội với rất nhiều thế lực, nhưng mà mãi vẫn chưa bị tiêu diệt, cậu có biết vì sao không? Chính là vì không ai có thể tìm thấy căn cứ địa của tổ chức này!"

"Được, vậy nếu sau này mọi người có thông tin gì liên quan tới tổ chức Thiên Sát thì nhất định phải nói cho tôi biết! Tôi có thể giúp các người diệt trừ tổ chức này miễn phí."

Lâm Phong nói một câu rồi quay người rời đi luôn.

Lão già áo trắng cũng chẳng bận tâm lời nói của Lâm Phong, mà lấy điện thoại ra gọi một cuộc gọi.

Chuyện này rất nghiêm trọng, bắt buộc phải báo cáo.


Rất có thể phòng ngự ở biên giới đã xuất hiện lỗ thủng, nếu không thì thương pháo sư ở nước ngoài chắc chắn không thể nào đi vào được.

...

Lâm Phong vừa đi vừa tự hỏi.

Anh biết rõ tổ chức Thiên Sát tuyệt đối không thể giết mình vô cớ, nhất định là có kẻ nào đó giật dây!

Và kẻ này chắc chắn là người trong thành phố Kim Lăng!

Là ai chứ?

Lâm Phong nghĩ đến minh chủ Vương Nhạc Hiên của liên minh võ đạo.

Người này cực kỳ thích khoe khoang, cực kỳ thích ra vẻ, sáng sớm bị anh đánh cho một trận, có thể ông ta đã ghi thù trong lòng rồi!

"Đúng là mình vẫn mềm lòng quá!"

Trong mắt Lâm Phong loé lên sự lạnh lùng.

Rất nhanh, Lâm Phong đã về đến cửa nhà.

Phùng Hải nhìn thấy Lâm Phong quay về thì trong lòng thở phào nhẹ nhõm, vội vàng đi ra tiếp đón:

"Cậu Lâm, sao rồi?"

"Tôi chủ quan quá! Mặc dù đã xử lý tên sát thủ, nhưng mà vẫn chưa hỏi ra kẻ đứng đằng sau là ai!"

Lâm Phong lắc đầu, lạnh lùng nói:

"Nhưng tôi có thể đoán được là ai rồi! Trưởng lão Phùng, ông sắp xếp chỗ ở cho vợ con và anh vợ giúp tôi, bây giờ tôi muốn tiến hành cuộc thanh toán lớn với một vài thế lực ở Kim Lăng.''