Vương Phi Quyền Lực

Chương 56: 56




"Vương gia, vương phi đến hoàng cung rồi ạ" Tiếng người lái ngựa vang lên làm bầu không khí u ám bên trong xe ngựa giảm bớt.

"Đi thôi" Hắn nói rồi cũng đi xuống trước.

Cao Hàn đưa tay ra có ý muốn đỡ cô nhưng Lam Ly phớt lờ xem như không thấy, bỏ qua mà bước xuống.

Lam Ly bước xuống liền đi đến khoác tay hắn như một cặp đôi thật sự, ở nhà thì muốn giận như nào cũng được nhưng khi ở trước mặt người ngoài đặt biệt là kẻ thù thì nhất định phải thật hạnh phúc, Lam Ly không thích để người khác lấy điều đó ra xỉa xói hay mỉa mai mình và hắn cũng vậy.

Vào sảnh điện, vẫn như cũ tiếng thái giám vang vọng.

"Hàn vương và Ngữ Yên cô nương đến"
Mọi người ở đó đang vui cười thì nghe hắn đến liền bỏ ly rượu xuống đứng dậy cúi đầu chào hắn.

"Tham kiến vương gia"
"Tham kiến thái hậu, hoàng thượng, hoàng quý phi" Lam Ly cúi chào từng người.

"Tham kiến mẫu hậu, hoàng thượng" Hắn cũng cúi chào, cho Lam Ly đỡ cô đơn.

"Haha, miễn lễ miễn lễ, mau ngồi mau ngồi" Thái hậu hiền hoà nói, giục cả hai ngồi xuống.


"Tạ thái hậu - mẫu hậu"
"Ây, hoàng đệ lại tới trễ nữa rồi phải phạt, phải phạt" Hoàng thượng thấy hắn liền cười cười giơ ly rượu trên tay lên có ý muốn uống cùng hắn.

"Phải phạt chứ nhưng đệ còn chuyện phải làm" Hắn cố ý nhìn vào tên thái giám hô tên cô khi nãy.

"Hửm, có chuyện gì sao" Hoàng thượng nhìn theo hướng mắt hắn.

"Ngươi, nhớ cho kĩ, nàng ấy là vương phi của bản vương chứ không phải là cô nương gì đó, lần sau còn nói sai thì đừng trách bản vương cho người đập đầu ngươi ra xem bên trong có thứ gì" Hắn chỉ tay vào tên thái giám đe dọa, tên đó thấy thế liền tấm tắc xin lỗi, cầu tha mạng, cả người run rẩy.

"Được rồi được rồi, đệ đừng quá gắt gỏng dù sao cả hai cùng chưa lấy nhau mà" Tên hoàng thượng uống rượu, ánh mắt biến thái nhẹ liếc sang cô.

"Phải đánh dấu chủ quyền chứ hoàng huynh không lại có người thích cướp đồ của người khác vậy thì không hay lắm!" Cả triều đều biết chuyện giữa hắn và Mộ Hương cả chuyện bị hoàng thượng cướp người, ai nghe cũng biết hắn đang ám chỉ ai.

Còn riêng Lam Ly thì lại rõ hơn ai hết hắn muốn kéo dài thời gian vì trong rượu có độc, Lam Ly nhân lúc không ai chứ ý liền thản nhiên sờ nhẹ đầu ngón tay vào vành ly rượu.

Trên tay cô có thuốc giải, có thể giải bất cứ loại độc nào.

Hắn thì luôn chú ý đến cô mọi lúc, cứ như tâm linh tương thông.

Hắn nhẹ cầm ly rượu lên, nhấp nhẹ môi.

Cảm nhận được độc tố đã bị loại bỏ liền yên tâm, thầm nghĩ:
Bỏ cả giang sơn để ở bên Ngữ Yên, được nàng ấy bảo vệ suốt đời cũng được Suy nghĩ này liền lập tức bị lý trí phản đối nhưng trong thâm tâm lại ngầm chấp nhận.

"Nào nào, đệ lại sao thế mau cạn ly, cứ vui chơi đi" Hoàng thượng cố gắng nói qua chuyện khác nhưng cô sao lại cho qua dễ dàng như thế chứ.

"Cướp nương tử của đệ đệ về làm sủng thiếp, hừm, hoàng thượng xem như thế có đáng bị ngũ mã phanh thay, hay treo đầu trước cổng thành không!" Lam Ly khịa khoáy người đứng đầu thành Lạc Hi, ai nghe cũng hiểu rõ, còn thì thầm tám chuyện nói móc lão hoàng thượng, trong thâm tâm ai cũng hả lòng hả dạ.

"Đúng là người dám kiếm chuyện nói móc hoàng thượng trước mặt chính chủ như thế chỉ có thể là đôi phu thê, Hàn vương cùng vương phi nhà mình thôi" Cả triều náo động nói xấu hoàng thượng.

"Đúng đúng, nhìn vẻ mặt thách thức của họ kìa, thỏa lòng quá"
"Ha, hai ngươi muốn gì đây!" Sức chịu đựng của lão hoàng thượng cũng sắp chạm mức, tia máu trong mắt cũng nổi lên nhưng miệng vẫn cố cười có ý hoà giải.

"Thần thiếp chỉ có ý hỏi thế thôi, sao, hoàng thượng đã từng cướp nương tử của người ta à sao lại có vẻ bức xúc thế" Lam Ly vẫn không chịu tha, còn hắn kế bên cũng không ngăn cô lại mà còn có ý khen ngợi, trong lòng thầm thỏa mãn.

"Thôi được rồi, yến tiệc này là bổn tọa tổ chức cũng chỉ muốn các khanh vui vẻ chứ không phải để cãi vã, bổn tọa cũng mệt rồi, sẽ đi về nghỉ ngơi trước các khanh cứ vui chơi đi"

Thái hậu nói rồi cũng cùng nô tỳ rời đi, ở lại chắc lại chết vì ức chế mất, hiện tại không thể đụng vào Cao Hàn vì phía sau hắn có một thế lực không tầm thường chống lưng, chỉ có thể từ từ giết hắn, nay lại xuất hiện thêm một vương phi có thế lực cũng không thể đụng đến khiến mọi chuyện càng khó hơn.

Nhìn con trai ruột bị chèn ép lại không làm được gì nên cũng đành đi trước vì bà ta biết người mình phái đến bị phát hiện, còn được gửi cả quà, ý muốn nhắc nhở, nên bây giờ lên tiếng mọi chuyện sẽ đi vào bế tắc.

"Nhàm chán, chẳng thú vị gì cả" Lam Ly nhấp nhẹ rượu, bờ môi xinh đẹp nhẹ cong lên.

Cảm nhận được có ánh mắt xa lạ đang nhìn chằm chằm mình liền ngước lên.

Hắn nhìn cô lại nhìn về phía trước, cười nửa miệng.

Lại sắp mất người thương rồi Hắn tự nhủ trong lòng.


"Ta có việc ra ngoài một lát, sẽ vào ngay" Ngồi đến tối khuya Lam Ly viện cớ ra ngoài, Huyết Tam - con trai hoàng hậu cũng đứng dậy theo sau cô đi ra.

"Đệ thấy không khỏe muốn ra ngoài đi dạo một chút" Đợi một lúc lâu không thấy cô trở vào hắn liền sốt ruột muốn ra ngoài tìm cô.

"Được được, đệ cứ đi đi, cứ đi đi" Lão hoàng thượng bị Mộ Hương chuốc say bí tỉ chẳng biết trời trăng mây nước gì.


Bước đến hậu hoa viên hắn liền thấy Huyết Tam đang có ý tán tỉnh Lam Ly, cô cũng không mảy may từ chối liền đáp trả bằng những câu từ ngọt ngào, làm máu nóng hắn nổi lên.

"Nàng thật không có ý gì với hoàng thúc sao" Gã nhẹ khều cằm cô, Lam Ly nhẹ tránh, tay phủi phủi áo gã.

"Thật chẳng là gì cả" Lời nói nhẹ tựa lông hồng lọt vào tai hắn lại như con dao nhọn cứa mạnh vào tim.


"Vậy thì tốt quá, nếu hai người hủy hôn ta chắc chắn sẽ rước nàng về làm chính thất" Gã cúi nhẹ đầu muốn hơn cô, nhưng Lam Ly lại né.

Nhẹ vuốt ve phần cổ gã.

"Người muốn lấy ta nhiều lắm, ngươi là gì mà đòi có ta"
"Ta là hoàng tử" Gã lại cúi xuống hôn cô, nhưng lần này Lam Ly đứng yên để gã muốn làm gì thì làm.

Cao Hàn từ xa nhìn mà lòng như quặn thắt lẳng lặng bỏ đi.

Còn về phía Lam Ly cô làm sao có thể cho một kẻ hèn mọn hôn mình cơ chứ, nực cười, cô dùng kim độc đâm vào mạch cổ gã, truyền độc vào bên trong chỉ cần một liều liền giết được người vấn đề quan trọng là thời gian, xem như là trả thù cho Cao Hàn.

Thấy gã ngất xỉu Lam Ly nhếch môi cười, phủi hai tay vào nhau, không quên đá mạnh vào lòng ngực gã.

Xong việc cô cũng vứt áo rời đi mà không thèm ngoảnh mặt lại nhìn, trong lòng thì thầm vui còn một người thì vừa đi vừa rơi nước mắt, tim cũng đau.

_____________________________________
Viết ngược còn nghe nhạc buồn ????
good luck ????.