Vương Phi Đa Tài Đa Nghệ

Chương 477: Trận chiến đầu tiên



Thật ra Thương Mai và Tráng Tráng đều biết, dù phải đến cung điện của ai thì đều có quỷ kế âm mưu của Nghi Phi đang chờ các cô.

Còn một lý do khác khiến Nghi Phi không giữ bọn họ ở lại Trường Sinh Cung là vì Trường Sinh Cung ở gần Hi Vi Cung, nếu có chuyện gì sẽ dễ kinh động đến Hoàng Thượng, nói khó nghe một chút chính là dễ dàng cầu cứu hơn.

Hiện tại Huệ Khánh Cung cách xa Hi Vi Cung một khoảng, phía trước là Hiếu Trữ Cung mà Qúy Thái Phi và Nam Hoài Vương đang ở, bên trái là Trường Sinh Cung bỏ hoang, bên trái nữa là Nghi Lan Cung của Nghi Phi, phía bên phải là Thải Nghi Cung của Thôi Qúy Tần, quan hệ giữa Thôi Qúy Tần và Nghi Phi không tồi, chuyện này tương đương với việc khống chế Thương Mai ở giữa.

Thật sự là hai mặt giáp địch.

Lúc trước Mộ Dung Khanh đã nói, sau khi hắn đi, Lương vương và An Thân Vương sẽ làm chủ, nhưng hiện tại An Thân Vương đã mang binh rời đi, người phụ trách chỉ còn lại Lương vương.

Tuy nhiên ngay khi đại quân xuất phát được ba ngày, hoàng đế bỗng nhiên hạ thánh chỉ, phong Dạ Vương làm Thái úy nhất phẩm, chức vị vượt qua Binh bộ thượng thư, nắm giữ quân quyền, hỗ trợ Lương vương quản lý việc trong triều.

Quyền hành này ngang với Nhiếp Chính vương, mặc dù Lương vương không được phong làm Thái tử nhưng đã có được đãi ngộ của Thái tử.

Đối với việc Dạ Vương được phong làm Thái úy, rất nhiều quan viên trong triều lắc đầu, kẻ hay làm loạn lại vô liêm sỉ này, sao có thể đảm nhiệm chức Thái úy?

Hơn nữa kể từ thời Huệ Đế đã không còn chức thái úy, bởi vì quyền lực của Thái úy quá lớn, vượt qua cả Thừa tướng, từ sau khi Hạ Hòe Quân rời khỏi triều đình, không còn ai lên làm Thừa tướng nữa, hiện giờ Dạ Vương làm luôn cả việc của Thừa tướng, văn võ bá quan trong triều đều cảm thấy Hoàng Thượng đã bệnh đến hồ đồ, thế mà lại đặt quyền lực vào tay người như Dạ Vương, đây không phải lấy giang sơn ra làm trò đùa à?”

Đáng thương Nhiếp Chính vương hiện giờ đang giết địch ngoài biên giới, ở bên này Dạ Vương lại đang phá hủy Đại Chu.

Việc loạn đầu tiên mà Dạ Vương làm chính là làm cho Hoàng đế hạ chỉ đưa phế hậu Lương tần ra khỏi lãnh cung, nói là để cho bà ta hối cải.

Chuyện thứ hai là đưa Thất hoàng tử đến thao trường, để Võ trạng nguyên dạy hắn cưỡi ngựa bắn cung, vì làm cho hắn ta chuyên tâm học cưỡi ngựa bắn cung, một tháng mới cho phép hồi cung một lần.

Chuyện thứ ba, hiện giờ hậu cung không có người đứng đầu, hắn đề nghị để vị trưởng công chúa Mộ Dung Tráng Tráng này tạm giữ chức vị Hoàng Hậu, chấp chưởng sáu cung.

Chuyện thứ tư, làm cho Hoàng đế hạ chỉ, chính thức bổ nhiệm Hạ Thương Mai làm Tổng quản phủ Nội vụ, quản lý tất cả chi tiêu trong cung.

Chuyện thứ năm, hiện giờ Tôn Phương Nhi vẫn chưa phải là Nam Hoài vương phi, lại là con gái bị nhà họ Tôn đuổi đi, không nên ở lại trong cung khiến người chê cười, phải để nàng ta lập tức rời cung, nhưng vì Nam Hoài Vương muốn kết hôn với nàng ta, cho nên lấy ít bạc trong cung, mua cho nàng ta một căn nhà để nàng ta có chỗ dừng chân.

Năm chuyện này, tách riêng ra thì cũng không phải chuyện lớn gì, đương nhiên Hoàng đế sẽ ân chuẩn hết.

Nhưng cẩn thận nghĩ lại, mấy chuyện Dạ Vương làm ra này, thật sự làm rất tuyệt.

Chuyện thứ nhất, phế hậu ra khỏi lãnh cung, đồng nghĩa với việc nhà mẹ đẻ Lương vương không còn là tội nhân, bởi vì phong hào chưa từng bị phế truất, bà ta vẫn là Lương tần.

Chuyện thứ hai, đưa Thất hoàng tử đến thao trường, Võ trạng nguyên là người của hắn, như vậy có thể áp chế được Nghi Phi.

Chuyện thứ ba, hậu cung do Mộ Dung Tráng Tráng cai quản, tương đương với việc trực tiếp đoạt đi quyền nắm giữ lục cung của Nghi Phi.

Chuyện thứ tư, Thương Mai danh chính ngôn thuận quản sổ sách trong cung, Nghi Phi cùng Qúy Thái Phi muốn ăn khuya nhiều hơn cũng phải xem sắc mặt Thương Mai, như vậy về sau Thương Mai có thể trưng ra khuôn mặt của mẹ kế, danh chính ngôn thuận đối phó với một đống người tiến đến cầu đồ vật.

Chuyện thứ năm, ngăn cách Tôn Phương Nhi cùng Qúy Thái Phi Nam Hoài Vương, triều đình bỏ tiền tìm chỗ ở cho Tôn Phương Phi, Tôn Phương Nhi nghiễm nhiên rơi vào sự giám thị của triều đình.

Sau khi Hoàng đế phê chuẩn năm chuyện này, Qúy Thái Phi cùng Nghi Phi tức giận đến văng cả nước mũi.

Lúc nhận được mệnh lệnh, Mộ Dung Tráng Tráng rất thích ý, tiếp quản lục cung cũng không phải việc khó gì, bởi vì nàng là trấn quốc công chúa, là cô nhỏ của Hoàng Thượng, không cần lấy lòng Hoàng đế, đương nhiên ra tay cũng tàn nhẫn.

Không cần phải nói, vừa mới tiếp quản chức vị đứng đầu hậu cung, Tráng Tráng đã đưa ra ba ý chỉ.

Ý thứ nhất, chuyển Qúy Thái Phi đến Từ An Cung, cung điện ban đầu của Hoàng Thái Hậu, Qúy Thái Phi vẫn luôn muốn ở Từ An Cung, lúc này Tráng Tráng đồng ý cho bà ta vào ở, nhưng có một yêu cầu, bà ta phải giữ đạo hiếu, vốn sau khi cũng thất tuần bốn mươi chín ngày là có thể bỏ linh vị, nhưng Tráng Tráng nói vì bày tỏ lòng thương nhớ, linh vị này phải để ba năm.

Điều này đồng nghĩ với việc Qúy Thái Phi phải lấy danh nghĩ của Thiếp, giữ đạo hiếu cho vợ cả tỷ tỷ, trong ba năm không được tùy ý rời khỏi Từ An Cung.

Ý thứ hai, nói về phân vị của Nghi Nghi, sắc phong nàng ta lên Qúy phi, đối với Nghi Phi mà nói, đây là chuyện tốt, rốt cuộc đứng trên tất cả phi tần, hiện giờ hậu cung không có Hoàng Hậu, phân vị của nàng ta là cao nhất.

Chỉ là, đúng như ngạn ngữ nói, vị trí càng cao, trách nhiệm càng lớn.

Trấn quốc công chúa nói cơ thể nàng không được tốt, công việc trong hậu cung lại rườm ra, không quản được nhiều như vậy, bèn giao một phần công việc cho Nghi Qúy Phi, cắt giảm lương bổng một năm trong cung, muốn nàng ta đi nói với từng hậu phi trong cung biết được, tổ chức các loại hoạt động tiệc tối lớn nhỏ, từ mùng một đầu tháng đến mười lăm, phải chủ trì dâng hương cúng bái, bởi vì nhà Mộ Dung có tổ chế, mùng một mười lăm phải đối kinh Quan Âm, không được mượn tay người khác sao chép kinh Quan Âm, phải chính mình Qúy Phi hoàn thành.

Cứ như vậy, Nghi Quy Phi bận rộn đến thời gian hô hấp cũng cảm thấy xa xỉ.

Ý thứ ba, đón Trần Loan Loan vào cung làm bạn.

Như thế không ảnh hưởng đến toàn cục, nhưng người sáng suốt vừa nhìn là biết Tráng Tráng đã lấy nhà họ Trần chắn ở trước mặt mọi người, Trần Loan Loan vào cung thì Trần lão thái quân sao có thể nhà rỗi? Nhất định bà cụ này cũng sẽ vào cung, dù sao mười hai vị tướng quân nhà họ Trần đều xuất chinh, vị Trần lão thái quân này vì chăm sóc cháu gái đang mang thai, sẽ vào cung ở cùng.

Đây là ý chỉ do Mộ Dung Tráng Tráng đưa ra, ai dám kháng chỉ?

Nói thế nào lão thái quân cũng là mệnh phụ, là người có phong hào, chỉ cần bà ta đồng ý vào cung, ai cũng không thể nghi ngờ.

Tình hình này, còn chưa bắt đầu đã âm thầm đọ sức một hồi.

Mộ Dung Tráng Tráng cùng Dạ Vương này, đánh cho Nghi Qúy Phi và Qúy Thái Phi trở tay không kịp.

Sau đó, vị Tổng quản phủ Nội vụ Hạ Thương Mai mới nhậm chức này lại đưa ra ba mệnh lệnh.

Mệnh lệnh thứ nhất, tất cả cung nữ thái giám trong cung đều do cô quản lý, nói cách khác, vị tổng quản phủ Nội nụ này đoạt bát cơm của đại thái giám.

Chuyện này có nghĩa là gì? Không cần phải nói cũng biết, tổng quản Hạ nắm giữ mạch máu của các nô tài trong cung, một khi cô không vui thì có thể tùy tiện sai cũng nữ. Người muốn lấy lòng nhất chính là cô.

Mệnh lệnh thứ hai, các vật phẩm, đồ ăn ở Ngự thiện phòng đều không cung cấp cho từng cung, phòng bếp nhỏ các cung phải tự làm, công việc của Ngự thiện phòng là cung cấp ẩm thực cho Hoàng Thượng, sau đó phân phát nguyên liệu nấu ăn cho các cung, những nguyên liệu nấu ăn này đều được tổng quản phủ Nội vụ Hạ Thương Mai tự mình kiểm tra, cái này đồng nghĩa với việc có người muốn hạ độc vào nguyên liệu nấu ăn là không dễ dàng.

Mệnh lệnh thứ ba, mệnh lệnh này xem như cô không thể hạ xuống, là cô tìm Tráng Tráng, Tráng Tráng hạ lệnh.

Cô bắt đầu tiến hành nghiêm túc chỉnh đốn cải cách Thái y viện, tất cả ngự y đều bắt đầu luyện tập châm cứu, từ cô dạy bảo, nói đúng ra, cô làm sư phụ của tất cả ngự y.

Mục đích của mệnh lệnh cuối cùng này làm cho rất nhiều người cảm thấy khó hiểu, cô đây là thích đao to búa lớn rồi!

Nhưng thầm nghĩ lại thì có thể nghĩ ra.

Nếu cô muốn ra tay với bệnh tình của ai thì là chuyện rất dễ dàng.

Người trong cung này, ăn ngũ cốc hoa màu, ai sẽ không ốm đau vân vân? Truyền ngự y, Hạ Thương Mai biến ai bị trĩ, ai lại táo bón.

Chuyện này có ý nghĩa gì không? Có, sao có thể không có?