Vũ Tôn

Chương 13: Chương 13



Vũ Tôn - Chương 13: Hậu Chiêu.
Đi được vài bước, Vũ Thiên Đô quay lại nói :
“ Chuyện trong đại sảnh hôm nay tuyệt đối không được truyền ra ngoài. Kẻ nào hé răng nửa lời giết cả nhà.”
Đám thiếu niên cùng phụ tử Vũ Lương run lên nhưng vẫn tiếp tục quỳ tại chỗ. Còn 2 người Nhị trưởng lão, Tứ trưởng lão cười khổ. Lời của gia chủ chẳng khác gì đang nói bọn họ a. Quả thực hôm nay phát sinh nhiều chuyện bất ngờ quá. Nhưng nếu những gì diễn ra là sự thực thì cơ hội để Vũ gia trở thành 1 siêu cấp gia tộc trên toàn bộ Nam Vực này chuẩn bị mở ra rồi a.

----------
Trở lại với Vũ Tôn, khi nhắm mắt nhảy xuống Hắc Nhai vực đầu óc hắn đã bị cuồng phong thổi cực mạnh làm cho mụ mị. Hắc Nhai sâu hun hút không nhìn thấy đáy, chưa có ai có thể rơi xuống mà còn sống đi lên. Nhiều cường giả muốn thử kiểm tra độ sâu của nó cũng bất lực. Càng xuống dưới cuồng phong càng khủng khiếp. Kể cả Ngự Không cường giả cũng từng biến mất mãi mãi khi cố thăm dò Hắc Nhai.
Có truyền thuyết nói rằng Hắc Nhai vực là nơi chôn cất 1 cường giả Võ Hoàng cảnh giới bị chết trong 1 trận đại chiến, có truyền thuyết khác lại nói Hắc Nhai là con đường đi thông với Ma giới ... Thậm chí có truyền thuyết nói rằng Hắc Nhai là do 1 cường giả Võ Hoàng nhất thời nổi giận khi có 1 tên ma đầu cảnh giới Võ Đế muốn đồ sát toàn bộ Đại Lục để luyện ma công đến đỉnh cao. Võ Hoàng cường giả kia đang bế quan nhưng nghe lời khẩn cầu của muôn dân trăm họ đã xuất quan trừ diệt ma đầu. Ngài chỉ dùng 1 chiêu kiếm mạnh mẽ đem tên ác ma biến thành bụi bặm. Hắc Nhai chính là do vết kiếm chém xuống tạo thành.
Đủ các thể loại đồn đãi về Hắc Nhai nhưng chung qui đều có chung 1 điểm : Hắc Nhai vực là 1 nơi vô cùng đáng sợ.
Vũ Tôn khi nhảy xuống dần dần càng cảm thấy lạnh buốt như vào hầm băng. Gió từ dưới Hắc Nhai thổi mạnh đến mức hắn thấy rát buốt khắp người. Nhiệt độ càng ngày càng giảm, nhiều âm thanh gào rú như oan hồn vang vọng khắp nơi. Cuối cùng, khi rơi được chừng nửa canh giờ hắn hoàn toàn ngất đi vì áp lực dưới Hắc Nhai vực. Da dẻ trên cơ thể bắt đầu nứt nẻ, máu theo các vết rách chảy ra ngoài càng lúc càng nhiều. Tứ chi hắn đông cứng lại ...
Ngay khi cơ thể hắn gần như chịu đựng đến cực hạn, bên vách đá nơi hắn nhảy xuống đột nhiên hiện ra 1 thông đạo âm u vô cùng hút hắn đang bất tỉnh vào trong. Bên trong thông đạo rộng như 1 căn phòng nhỏ, ở giữa có 1 hồ nước màu vàng. Hắn bị hút vào giữa hồ nước ấy. Sau đó nước trong hồ dần bao bọc cơ thể hắn lại rồi ngấm vào trong người hắn, tiếp theo 1 vòng trắng nhạt dần dần xuất hiện cuốn lấy cơ thể hắn như 1 quả trứng. Cuối cùng mọi thứ chìm vào trong bóng tối vô tận.
-------

Lúc này, bên ngoài Hắc Nhai vực 2 phu thê Vũ Thiếu Dương – Trương Nhược Tích đang phi hành dần xuống phía dưới. Càng ngày càng xuống sâu, cảm nhận được áp lực càng lúc càng lớn làm họ thấy có cảm giác tuyệt vọng. Đến Võ Thánh còn bị áp lực nói gì 1 phàm thể có thể chịu đựng được. Nhược Tích nước mắt chảy gần như cạn, khuôn mặt nàng ảm đạm, đôi mắt trống rỗng vô hồn cố gắng vận dụng thần niệm dò xét khắp nơi với chút hi vọng nhỏ nhoi nhưng càng lúc càng vô vọng.
Cuối cùng khi đạt đến độ sâu 1 ngàn trượng, gió lốc thổi mạnh đến mức 2 người cảm thấy ngột thở, linh khí gần như không hấp thu chuyển hóa thành nguyên lực được nữa, nhiệt độ làm họ cảm thấy rùng mình, máu huyết trong người như ngừng trệ. 1 lực hút bất ngờ kéo bọn họ tụt xuống đáy vực.Vũ Thiếu Dương vội vàng vận chuyển toàn bộ Nguyên Lực trong người mạnh mẽ kéo theo Trương Nhược Tích lao lên trên. Lúc này cả 2 đã hoàn toàn tuyệt vọng. Họ đã tìm mọi ngóc ngách có thể trong khả năng của mình nhưng không thấy Vũ Tôn, hơn nữa chưa chắc hắn có thể rơi đến độ sâu như thế này. Nếu rơi đến đây chắc chắn phàm thể như hắn đã bị thổi thành bụi bặm.
Trương Nhược Tích quỳ xuống bờ Hắc Nhai khóc như 1 đứa trẻ, thì thào :
“ Tôn Nhi ngoan, mẫu thân có lỗi với ngươi. Ngươi yên tâm đi, mẫu thân sẽ giết tất cả bọn chúng để tế vong linh ngươi. Cả nhà bọn chúng sẽ không kẻ nào được sống nữa.”
Vũ Thiếu Dương khẽ thở dài, ngồi xuống ôm nương tử vào lòng. Hắn đã cố mạnh mẽ làm chỗ dựa cho nàng nhưng giờ phút này khóe mắt hắn cũng chảy xuống 2 dòng nước mắt. Trong thâm tâm hắn hi vọng Vũ Tôn gặp cơ duyên nào đó thoát chết nhưng hắn biết chuyện này vô cùng hi hữu. Cho dù kiếp trước hắn mạnh mẽ thế nào nhưng kiếp này hắn cũng chỉ là 1 đứa bé không có Nguyên lực. Thứ gì có thể cứu được hắn thoát khỏi tử thần đây ??? Chỉ hi vọng kiếp trước hắn có thể để lại vài phương thức hộ mạng a nếu không 2 người sẽ cả đời sống trong đau khổ, dằn vặt.

Ngồi nửa ngày ở Hắc Nhai vực, cuối cùng 2 người cũng đứng dậy trở về Vũ gia. Khi 2 người trở lại đã là nửa đêm.
Vũ gia hôm nay đang trong 1 tâm trạng khá nặng nề. Thân nhân của 11 kẻ đuổi theo Vũ Tôn đứng chờ ngoài cửa phòng gia chủ vì con bọn họ mất tích từ sáng. Kể cả Vũ Nghi thiên tài của gia tộc cũng có mặt cùng 2 vị trưởng lão hết sức ủng hộ hắn là Ngũ trưởng lão và Lục trưởng lão. Hắn sau khi tu luyện trở về phát hiện phụ thân cùng nhị đệ mất tích không rõ nguyên nhân. Sau đó hắn được biết không chỉ có phụ thân cùng nhị đệ hắn mà còn có 11 thiếu niên khác. Tuy nhiên, Vũ Thiên Đô chỉ truyền ra 1 câu :
“ Bọn họ phạm tội ảnh hưởng đến gia tộc, đang chờ xử lí. Nội trong vài ngày sẽ có kết quả” rồi mặc kệ cho mọi người van cầu, chờ đợi. Cuối cùng tất cả đều phải tản đi.
Riêng về phần Vân Nhi, cô bé đã được đích thân Vũ Thiên Đô gặp nói Thiếu Dương - Nhược Tích cùng Vũ Tôn có chút việc chưa thể trở lại ngay nên yên lòng đi ngủ sớm.