Võ Đạo Tinh Hồn

Chương 315: Đại bàng trong mây





Yêu khí vô cùng vô tận từ đất trời hội tụ đến trên người của Tần Vấn Thiên.



Mọi người chỉ thấy cơ thể hắn từ từ trở nên khổng lồ, điên cuồng phình to, vô số ảo ảnh yêu thú khủng bố chợt loé lên, lần lượt thay đổi xuất hiện trên người Tần Vấn Thiên.



Ảo ảnh đó giống như yêu thú đến từ tám phương đang phủ lên trên người hắn vậy.



Kỳ lân, hung mãnh và cuồng bạo.



Đại bàng trong mây, cánh rộng ngàn mét, dấy lên sóng to gió lớn.



Chu Tước kêu lên một tiếng, cả đất trời rung chuyển, liệt diễm nuốt trời.



Cửu Thiên Ứng Long như quân vương của yêu thú, quan sát đất trời, không ai bì được.



Tất cả những ảo ảnh yêu thú khủng bố đó đều bao trùm lên trên người Tần Vấn Thiên, tựa như kêu gọi yêu thần tám phương từ hư vô đến nơi này.



Chỉ trong tích tắc mọi người đều biến sắc, ánh mắt tất cả cường giả của Đan Vương điện đều loé lên hàn quang đáng sợ, chợt thấy từng luồng sức mạnh tinh thần phóng ra lao vào từng cột đá. Những cột đá này liên kết lại với nhau lơ lửng lên trên không, ánh sáng lấp lánh kết thành một cái lưới bao lấy Tần Vấn Thiên, hoá thành một quầng sáng như có thể tách hết mọi thứ, chúng muốn tách ra linh hồn của Tần Vấn Thiên.



Nhưng cơ thể của Tần Vấn Thiên càng lúc càng trở nên khổng lồ, yêu khí phóng lên trời cao, chớp mắt đã đâm thủng quầng sáng nọ. Hắn ngẩng đầu nhìn lên trời cao, lúc này trong mắt hắn đã không còn nước mắt, chỉ còn lại tuyệt vọng và lạnh lùng.



- Grào!



Yêu kiếm run bần bật, phía trên yêu kiếm bỗng xuất hiện một ảo ảnh rung động. Chỉ thấy nơi đó đang có một con chim đại bàng giương cánh bay lượn trên không, sải cánh có thể che đi ngàn dặm đất trời.



Yêu kiếm điên cuồng rền vang, nội tâm của mọi người cũng theo đó rung chuyển kịch liệt. Yêu kiếm này lại có liên hệ với đại bàng kia sao?



Đại bàng giương cánh, trời quá thấp không muốn bay, mọi người lại nhớ đến yêu kiếm ngàn năm bất động chỉ vì hận trời quá thấp, lại khiến người nhớ đến khí khái tuyệt thế của con đại bàng yêu thú viễn cổ ban nãy.




Trong truyền thuyết cổ xưa có một loài chim khổng lồ sống ở giữa Vu Sơn, ngàn năm không thấy bay, hỏi chim vì sao không bay. Chim đáp: ta là đại bàng trong mây, hận trời quá thấp nên không chịu bay.



Người hỏi nhạo báng chim nếu là đại bàng trong mây vì sao lại không có cánh, lại còn dám cười nhạo trời quá thấp?



Chim nghe vậy thì cực kỳ tức giận, rít gào thét lớn, dãy núi cũng rung chuyển, trời long đất lở, dãy núi rộng lớn vô tận bỗng nâng lên, theo đó là hai cánh chim to lớn xuất hiện. Hóa ra dãy núi rộng lớn kia chính là cánh chim khổng lồ.



Đại bàng giương cánh, một cái đã bay trong mây, lao thẳng lên trời cao, đụng vào tầng trời cao, tiếng rít gào vang vọng. Chim không ngừng đụng trời, cuối cùng, bầu trời bị đâm thủng, đại bàng rên rĩ mà chế, rơi xuống mặt đất lại hoá thành dãy núi.



Hôm nay, kiếm này cũng hận trời quá thấp như đại bàng kia sao?



Yêu khí trên người Tần Vấn Thiên càng ngày càng lớn, cả người hắn cũng dần dần bị ảo ảnh đại bàng khổng lồ bao phủ, cánh giương ngàn thước, cực kỳ khổng lồ.



Yêu khí vẫn trào đến từ tám phương, sao trời thẳng hàng, hội tụ lại trên người hoá thành chân thật. Cơ thể Tần Vấn Thiên bỗng nhiên biến mất không thấy đâu.



- Biến mất rồi, đây...



Cảnh tượng trước mặt quá mức rung động, kích thích nội tâm mọi người vô cùng.



Mà đại bàng khổng lồ đang bay trên trời đột nhiên mở to mắt, đôi mắt lạnh lẽo thấu xương khiến cho người ta cảm giác được hàn ý vô tận.



Rồi đột nhiên có một tiếng thét vang vọng, đại bàng mở rộng đôi cánh gần ba nghìn mét của mình, gió lớn gào thét, yêu khí tung hoành bốn phía trong Đan Vương điện.



- Đại bàng này là Tần Vấn Thiên hoá thành sao?



Trong lòng mọi người bỗng dâng lên kinh đào hãi lãng, cảnh tượng như vậy họ chưa bao giờ nghe qua thấy qua.



Tần Vấn Thiên có thể hoá thành đại bàng sao?



Nhưng cả trời yêu khí kia bao trùm lên người hắn, khí thế của chim đại bàng điên cuồng dâng lên, không biết mạnh hơn khí thế của Tần Vấn Thiên bao nhiêu lần, đột phá ba tầng giữa của Thiên Cương cảnh, đi lên ba tầng trên.



- Tụ yêu khí tám phương, nuốt tinh không yêu nguyên, kêu gọi yêu thần tám phương, Tần Vấn Thiên nuốt lấy yêu khí vô tận, hội tụ yêu ý ngập trời, mạng của hắn hoá yêu rồi sao?



Mọi người đều cảm thấy vô cùng rung động, thật đáng sợ. Đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy có người hoàn toàn hoá thành yêu thú.



Ở phía trên cao của đại điện là một bóng người áo trắng im lặng đứng quan sát mọi chuyện đang diễn ra phía dưới, hắn ta cũng thấy được Tần Vấn Thiên hoa thành yêu thú, trong mắt phát ra từng luồng sáng.



- Yêu Thần Tế!



Hoàng triều Đại Hạ khi xưa lấy Chu Tước làm đồ đằng, sùng bái yêu thần Chu Tước. Yêu Thần Tế chính là một bí pháp tuyệt thế có thể khiến người hoá thành yêu thần, nhưng theo như hắn ta biết thì dù bí thuật này tồn tại cũng không người có thể tu luyện thành công. Cũng không nghe nói có người dùng được, không biết tại sao người này có thể dễ dàng sử dụng Yêu Thần Tế như vậy?



Cảnh giới của hắn mới chỉ là Thiên Cương cảnh tầng một đã có thể ngâm cổ yêu chi ngôn, giao tiếp với ý niệm yêu thần sao?



Lạc Hà cũng bị chấn động đến mức mặt mày biến sắc, bà ta cũng không ngờ đến một Tần Vấn Thiên nho nhỏ, dù có thiên mệnh trong người nhưng hắn cũng chỉ mới là Thiên Cương cảnh tầng mạnh lại có thể phát uy ở Đan Vương điện của bà ta, tạo ra rung động mạnh mẽ như vậy.



Chỉ thấy mấy người bao vây muốn tiêu diệt Tần Vấn Thiên phóng ra lực lượng tinh thần, điên cuồng đập lên trên cột đá. Từng cột đá trọc trời đều toả ra ánh sáng lấp lánh, hình thành quầng sáng phủ lên trên người đại bàng. Một luồng sức mạnh vô thượng hình thành như muốn tách linh hồn của hắn ra.



Chim đại bàng ngẩng đầu phóng thẳng lên trời cao, gào thét điên cuồng.



Yêu phong cuồng loạn thổi quét, cánh chim đập mạnh, những bóng người đứng xa xa cũng bị gió to cuốn bay đi, uy thế mạnh đến nổi bọn họ cũng không chịu được.



Nhưng ánh mắt của họ vẫn gắt gao nhìn chằm chằm vào bóng dáng đại bàng đáng sợ to lớn kia.




Đại bàng to hơn ngàn mét, cánh vươn ra dài gần ba ngàn mét kia thật sự là Tần Vấn Thiên hoá thành sao?



Vậy Tần Vấn Thiên kia là người hay là yêu?



Bọn họ có thể nhìn thấy móng vuốt sắc bén của đại bàng giống như tay người, quắp chặt lấy yêu kiếm, gào thét điên cuồng, cùng hoà vào tiếng yêu kiếm rền vang, nhưng sức mạnh tận trời này vẫn không cách nào khống chế được yêu kiếm, lực lượng từ trên người yêu kiếm trào ra mạnh không hề thua kém so với đại bàng mà Tần Vấn Thiên đang biến thành.



Tần Vấn Thiên hoá thành đại bàng, nhưng yêu kiếm này vẫn hận trời quá thấp.



Chỉ thấy hai mắt đại bàng cực kỳ lạnh lẽo chống cự với đau đớn do quầng sáng tạo ra khi muốn cướp đoạt linh hồn của hắn. Cơ thể của hắn chợt rơi xuống, dùng xác thịt bản thân cắm xuyên qua thân kiếm, dù cho cơ thể hắn cứng rắn cỡ nào thì những nơi kiếm đâm qua đều máu tươi đầm đìa. Trên cơ thể của đại bàng nọ cũng bị đâm ra một lỗ thủng lớn.



Cơ thể của hắn bị đâm ra một khe hở, từ khe hở này máu tươi nóng bỏng liền rơi xuống thân yêu kiếm.



Mỗi một giọt máu tựa như đang sôi trào, lượng máu nhỏ xuống thân yêu kiếm nếu gom toàn bộ lại e rằng có thể hội tụ lại thành một ao nước nhỏ.



- Điên rồi, người này điên cuồng quá thể!



Mọi người thấy hành động của Tần Vấn Thiên đều kinh sợ đến không nói gì. Hắn không chỉ hoá thân thành đại bàng mà còn phá vỡ cơ thể đại bàng, cho yêu kiếm uống yêu huyết của đại bàng.



Thân thể khổng lồ kia bao lấy yêu kiếm, dùng máu tươi của mình nuôi yêu kiếm, cánh chim khép lại, nhưng ánh mắt lạnh như băng vẫn nhìn chằm chằm cường giả của Đan Vương điện, nhìn đại điện cao vút đâm vào mây kia, trong mắt đều là hàn ý đến từ địa ngục.



- Giết hắn mau!



Vài phó điện chủ của Đan Vương điện đều cảm giác đến uy hiếp mãnh liệt, nhưng Tuyệt Hồn Trận hiện tại đã không thể tách linh hồn của Tần Vấn Thiên ra, vì giờ phút này cơ thể hắn đã hoá thành yêu thần, linh hồn cũng trở nên vững chắc ổn định.



Ầm ầm rầm, cột đá phóng lên cao, những người kia lập tức công kích, đều đồng loạt phóng ra Tử Ấn. Từng Tử Ấn phóng xuống đều như hút đi lực lượng trong trời đất, khiến cho cả không gian trở nên yên tĩnh, đập mạnh lên người đại bàng.



- Vù vù!



Gió lớn gào thét, đại bàng đập cánh, một luồng kiếm quang vô thượng bùng phát phóng ra, từng Tử Ấn đều bị nghiền nát, mấy cột đá xung quanh cũng bị kiếm khí càn quét hóa thành bột phấn.



Vù vù….



Đại bàng giương cánh bay lên cao hơn ngàn vạn mét chỉ cần một giây.



Mọi người thậm chí còn không thấy được bóng dáng rõ ràng, chỉ có thể thấy cánh chim xẹt qua, lập tức lại thêm một vị cường giả Thiên Cương cảnh bị một thanh cự kiếm cắm qua đỉnh đầu, móng vuốt đại bàng sắc bén nắm lấy cự kiếm kia, tựa như kiếm ý của cự kiếm liên kết thành một với yêu kiếm vậy.



Ý nghĩ của ta, chính là ý của kiếm. Kiếm ý, cũng là ý của ta.



Một móng vuốt khác của đại bàng lao mạnh xuống, trong chớp mắt đã xuyên qua đỉnh đầu của một cường giả Thiên Cương cảnh, trực tiếp xé nát cơ thể hắn ta.



Phía sau chim đại bàng là yêu kiếm đang rền vang, kiếm ý vắt ngang trời đất, phát ra ánh sáng rực rỡ lấp lánh xé nát tất cả cường giả. Những người đứng phía xa liên tục lùi lại, không ngừng lùi ra khoảng cách an toàn.



Giờ phút này, hai mắt đại bàng nhìn chằm chằm vào Lạc Hà, chỉ chớp mắt, toàn thân Lạc Hà bỗng cảm thấy lạnh thấu xương, chỉ một ánh mắt thôi cũng đủ để bà ta tuyệt vọng không thôi.



Không nói đến còn có yêu kiếm ở đây, mặc dù thoát khỏi yêu kiếm thì con chim đại bàng này vẫn đủ sức dễ dàng kéo bà ta trở lại, dù sao cảnh giới của bà ta cũng chỉ mới là Thiên Cương cảnh tầng sáu thôi.



- Vù!



Gió lớn gào thét, hai mắt Lạc Hà nhắm chặt lại, tốc độ của chim đại bàng đã từng được kể qua trong truyền thuyết. Đại bàng hận trời quá thấp nên không chịu bay, nhưng một khi bay vút lên cao thì lại đụng vào tầng trời mà chết.



Chỉ nghĩ cũng biết tốc độ của yêu thú viễn cổ này nhanh đến cỡ nào, Lạc Hà căn bản trốn không thoát.



- Nghiệt súc.




Một giọng nói lạnh như băng đột ngột truyền đến, đại bàng khổng lồ đã xuất hiện trước mặt Lạc Hà, nhưng lại bị một người cản lại.



Ngay giây phút người này chắn phía trước Lạc Hà thì trong trời đất bỗng sinh ra tinh tượng, trên bầu trời Đan Vương điện bỗng chốc hoá thành bầu trời đêm đầy sao.



Tinh tượng trên không ấy ẩn chứa sức mạnh to lớn vô cùng vô tận, chiếu xuống bóng người áo trắng kia, hắn ta chỉ tuỳ ý nâng tay lên đã có thể ngăn lại công kích của đại bàng.



- Cường giả Thiên tượng cảnh, là cảnh giới trong truyền thuyết.



Mọi người từ xa xa nhìn về phía chư thiên tinh tượng, ngay cả điện chủ của Đan Vương điện cũng phải tự mình đi ra.



Lạc Hà chính là con gái của Đan vương, nếu Đan vương không xuất hiện, Lạc Hà sẽ chết.



E rằng không ai ngờ đến Tần Vấn Thiên lại có thể làm được đến tình trạng này.



- Đốt!



Bóng người áo trắng kia phun ra một từ lạnh lẽo, tinh tượng trời đất bỗng chốc bao trùm lên chim đại bàng, trong phút chốc, cả người chim đại bàng bỗng dấy lên ngọn lửa chết chốc.



- Vù vù!



Gió lớn quét qua, chim đại bàng lao qua từng cụm mây trên bầu trời, vẫy cánh mạnh đáp xuống, hình thể khổng lồ lập tức rơi xuống phía trên yêu kiếm, móng vuốt lợi hại chộp lấy yêu kiếm, ánh mắt nó lạnh lẽo nhìn chằm chằm Đan vương.



Đại bàng lại vẫy cánh bay vút lên trời cao, giống như đang gào thét, tiếng xé gió ầm ầm vang lên, yêu kiếm đột ngột bị nâng lên khỏi mặt đất, chậm rãi lơ lửng trên trời.



Yêu kiếm lần đầu tiên bị rút ra khỏi mặt đất.



- Chết đi!



Đan vương vung một ngón tay chỉ về phía đại bàng, chư thiên tinh tượng lập tức phủ lên trên người đại bàng như ngọn lửa chết chóc không thể tiêu tan, như muốn đốt đi tính mạng của đại bàng.



Yêu thú viễn cổ thì đã sao, đại bàng Thiên Cương đối đầu với cường giả Thiên Tượng cảnh thì cũng phải thua mà thôi.



Đại bàng vẫn gào thét, dẫn theo yêu kiếm không ngừng bay lên cao, nó không màng đến đau đớn khi bị đốt, vẫn không ngừng bay lên trên không đại điện, rồi từ trên không đập cánh lao xuống đại điện.



Yêu kiếm cũng theo đó vung lên.



Cảnh tượng này khiến mọi người đều như dừng lại hô hấp.



- Nghiệt súc, ngươi dám!



Đan vương nổi giận gầm lớn một tiếng, quang mang chư thiên tinh tượng càng thêm đáng sợ, nhưng yêu kiếm vẫn từ trên trời chém xuống, giống như hoàn thành lời hứa của hắn.



Hôm nay Đan Vương điện không sụp đổ, hắn sẽ không đi, dù chết cũng không tiếc!