Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 357: Uy Lực Của Hắc Liên



- Xà Quỳnh, ngươi thật quá đáng!

Đoàn Hân Diệp nghe thấy Xà Quỳnh lại muốn Lâm Phong đón một quyền của gã, trong mắt liền bừng lên lửa giận. Lâm Phong tới gặp nàng, nhưng lại bị Xà Quỳnh làm khó, Xà Quỳnh, hiện tại càng ngày càng càn rỡ.

- Hân Diệp, ta làm nhưng thứ này đều là vì nàng. Lâm Phong, hắn căn bản không có tư cách ở cùng nàng, cái gì hắn cũng không thể cho nàng cả, hơn nữa sẽ còn bị nhiều người ghi hận!

Xà Quỳnh nhìn Đoàn Hân Diệp nói, Lâm Phong giết Đoàn Hàn, con trai Đoàn Thiên Lang, chuyện này Xà Quỳnh cũng biết.

Với một kẻ bình thường như Lâm Phong, không có địa vị, chỉ là được Đoàn Vô Nhai sắc phong chư hầu mà thôi. Đó là vì hắn còn có giá trị lợi dụng, có lẽ đến một ngày Lâm Phong không còn giá trị lợi dụng, khi đó hắn không là cái gì.

Không có bối cảnh, nhưng lại đắc tội với kẻ thù hùng mạnh hơn. Lâm Phong ngay cả bản thân cũng không thể bảo vệ, huống chi muốn chiếu cố Đoàn Hân Diệp.

- Chuyện này cũng không liên quan gì tới ngươi!

Đoàn Hân Diệp lạnh băng nói, sau đó nàng nhìn Lâm Phong nói:

- Lâm Phong, chúng ta đi!

- Để đàn bà bảo vệ sao!

Xà Quỳnh nhìn Lâm Phong, giọng điệu tuy bình tĩnh nhưng tràn đầy trào phúng.

Thân hình Lâm Phong bất động, chỉ đứng nhìn Xà Quỳnh, ánh mắt bình tĩnh mà lạnh lùng, để đàn bà bảo vệ?

- Lâm Phong, không cần để ý tới gã ta!

Đoàn Hân Diệp thấy Lâm Phong không nhúc nhích, thần sắc lộ vẻ lo lắng, nàng rất rõ ràng thực lực của Xà Quỳnh, thống lĩnh cấm quân trẻ tuổi nhất trong chín đại thống lĩnh, ở trong Hoàng thành, thiên phú của gã cũng là thượng thừa. Dù thiên phú của Lâm Phong cũng rất mạnh, nhưng thực lực bây giờ, e rằng vẫn còn kém một bậc so với Xà Quỳnh.

Huống chi, ngoài thực lực, Xà Quỳnh còn có gia có thế, cho dù Lâm Phong có thể đả thương Xà Quỳnh thì hậu quả cũng rất đáng sợ.

Gia thế Xà Quỳnh rất đáng sợ, cho dù Đoàn Vô Nhai cũng phải lễ nhượng ba phần với gã. Vì vậy, vô luận là từ phương diện nào, Đoàn Hân Diệp cũng không hi vọng Lâm Phong va chạm với Xà Quỳnh, dù kết cục thế nào thì kẻ thua nhất định là Lâm Phong.

Nhưng Lâm Phong có thể không để ý sao?

Xà Quỳnh sỉ nhục hắn dựa vào đàn bà, dựa vào Đoàn Hân Diệp bảo vệ. Đúng vậy, nếu Lâm Phong hắn cũng không thể tự bảo vệ chính mình thì còn có thể cho Đoàn Hân Diệp cái gì, e rằng chi có khổ nạn cùng khuất nhục.

Đứng đó, Lâm Phong bình tĩnh nhìn Xà Quỳnh, lạnh lùng nói:

- Đón một quyền của ngươi, có gì mà không dám!

- Hử!?

Xà Quỳnh sửng sốt, không nghĩ tới Lâm Phong lại dám đáp ứng, sau đó một nụ cười băng lãnh nở rộ trên mặt gã, Lâm Phong thật to gan, muốn tìm chết!

Khi mọi người nghe được lời của Lâm Phong đều há miệng cười, tất cả đều cho rằng, Lâm Phong muốn tìm chết.

Chín vị thống lĩnh cấm quân, mỗi một người đều có thực lực cực mạnh, mức thấp nhất để làm thống lĩnh cấm quân đã là Huyền Vũ cảnh tầng ba. Xà Quỳnh thân là người trẻ nhất trong chín vị thống lĩnh, tất phải có thực lực Huyền Vũ cảnh tầng ba, kinh khủng bực nào, Lâm Phong há có thể ngăn cản.

- Rất tốt! Một tên nam nhi như ngươi, đáng tiếc…

Xà Quỳnh cười, cười đặc biệt lạnh, Lâm Phong đáp ứng, vô luận là dũng khí hay manh động đều phải chết, một quyền này, gã sẽ không lưu tình.

Đoàn Hân Diệp nghe thấy Lâm Phong đáp ứng, không nhịn được mà lộ vẻ bất đắc dĩ, nàng cũng không nói thêm cái gì. Nàng rất hiểu rõ tính cách của Lâm Phong, nàng không thể khuyên được. Một quyền này, hắn nhất định tiếp.

Đưa mắt dời đi, Đoàn Hân Diệp lạnh lùng nhìn Xà Quỳnh, Xà Quỳnh cũng phát hiện ra ánh mắt của nàng, quay đầu nhìn lại nói:

- Hân Diệp, nàng yên tâm, ta sẽ không giết hắn đâu.

Xà Quỳnh thật sự không có ý định giết Lâm Phong, một quyền này, nhất định phải làm cho Lâm Phong không bò dậy nổi, trở thành phế nhân.

- Hân Diệp, không sao đâu!

Lâm Phong nhàn nhạt nói, lại nhìn Đoàn Hân Diệp cười một tiếng. Đoàn Hân Diệp khẽ gật đầu, không nói gì nữa. Dù Xà Quỳnh rất mạnh, nhưng Lâm Phong cũng tuyệt đối không kém, với một quyền mà Xà Quỳnh muốn giết Lâm Phong, ngay cả Đoàn Hân Diệp nàng cũng không tin, ngày đó ở Tương Tư Lâm, nàng đã thấy rõ thực lực của Lâm Phong.

- Tốt rồi, chuẩn bị đón một quyền của ta đi.

Xà Quỳnh thấy Lâm Phong liếc mắt đưa tình với Đoàn Hân Diệp, trong lòng cảm thấy khó chịu, giọng nói lộ ra hàn ý.

Một luồng khí tức hùng mạnh từ trên người Xà Quỳnh phóng lên, chân nguyên lực điên cuồng khởi động. Trên thân Xà Quỳnh, một đồ án giao long mờ hồ hiện ra, chấn động lòng người.

- Huyền Vũ cảnh tầng ba!

Lâm Phong cảm nhận được khí tức trên thân Xà Quỳnh, ánh mắt trở nên ngưng trọng. Xà Quỳnh mới khoảng hai mươi tuổi đã có thực lực Huyền Vũ cảnh tầng ba, thiên phú thật sự rất mạnh.

Đương nhiên, Lâm Phong cũng biết, đại lục mênh mông vô tận, thiên tài đếm không hết. Mặc dù Lâm Phong hắn có thiên phú không tệ, nhưng tuyệt không dám nói không có người nào không thể so với hắn. Người có thiên phú mạnh hơn hắn còn có rất nhiều, hơn nữa, người ta còn có hoàn cảnh tu luyện tốt hơn hắn nhiều, có gia tộc có thế lực tập trung bồi dưỡng, còn có linh dược phụ trợ cùng với các loại tài nguyên, khởi điểm tu luyện cao hơn rất nhiều so với hắn.

Lâm Phong hắn có thể làm chính là lợi dụng thật tốt thiên phú cùng lực lĩnh ngộ của mình, khắc khổ tu luyện, không ngừng vượt qua chính mình, không ngừng tiến tới.

Trên thân thể Xà Quỳnh, chân nguyên hình giao long kia cuộn tròn quanh thân gã, cuối cùng hội tụ trên nắm tay gã. Lúc này, quả đấm của Xà Quỳnh giốn như giao long, phát ra từng tiếng rống nhẹ, khí thế bá đạo cuộn trào không dứt.

- Xà Quỳnh, quả nhiên mạnh đến khủng khiếp!

Mọi người chăm chú nhìn chân nguyên giao long lượn lờ trên cánh tay Xà Quỳnh, thần sắc đều trở nên ngưng trọng, một quyền này mà đấm lên người Lâm Phong, con giao long kia có thể nuốt trôi Lâm Phong hay không?!

Xà Quỳnh tuyệt đối sẽ không lưu tình với Lâm Phong.

- Muốn làm một người đàn ông thì phải trả giá thật nhiều.

Quả đấm của Xà Quỳnh giơ lên, ánh mắt tràn đầy lãnh ý nhìn chằm chằm Lâm Phong. Một quyền này, Lâm Phong không thể nào chịu nổi.

Xà Quỳnh đã hạ quyết tâm muốn phế bỏ Lâm Phong ngay trước mắt Đoàn Hân Diệp.

Gã muốn dùng sự thật để nói cho Đoàn Hân Diệp biết, Lâm Phong không xứng với nàng, chỉ có Xà Quỳnh gã mới xứng.

Lâm Phong im lặng, trên người hắn, một luồng khí tức nóng bỏng đột ngột bùng lên, khí thế như muốn đốt cháy hết thảy tràn ngập không gian, tất cả mọi người thấy thể đều cảm giác muốn rời xa Lâm Phong một chút.

Chân nguyên chi hỏa hội tụ trên nắm tay, quả đấm của Lâm Phong hóa thành một luồng hỏa diễm, Thái Dương chân hỏa.

- Ngươi cũng có tu vi Huyền Vũ cảnh tầng một, không tệ! Đáng tiếc, ngươi không thể nào đón đỡ một quyền của ta!

Tự tin thiêu đốt trong tròng mắt Xà Quỳnh, cảnh giới Huyền Vũ cảnh tầng một, làm sao có thể ngăn cản được một kích toàn lực của Huyền Vũ cảnh tầng ba như gã. Một quyền này, gã tuyệt đối sẽ không nương tay, chỉ là sẽ không muốn lấy mạng Lâm Phong mà thôi.

Lâm Phong không để ý tới Xà Quỳnh, trong lòng vô ngã, vô tâm, vô tình, chỉ có một mảnh đen ngòm, cùng với một tia U Minh hỏa diễm trong bóng tối kia.

Dương Hỏa chân nguyên trên người điên cuồng khởi động, theo cánh tay Lâm Phong mà trào tới nắm tay, áp súc cô đọng, hỏa diễm dần trở nên một màu đen nhánh. Hỏa diễm màu đen kinh khủng này giống như một cái động không đáy, điên cuồng cắn nuốt Dương Hỏa chân nguyên, cắn nuốt Thái Dương chi lực, hơn nữa, nó vẫn cứ nhỏ như vậy, không có nửa điểm biến hóa.

- Ồ!? Đây là loại hỏa diễm gì?

Mọi người thấy hỏa diễm màu đen trên nắm tay Lâm Phong, tất cả đều lộ vẻ nghi hoặc. Một ngọn hỏa diễm này, khí tức hoàn toàn nội liễm, dường như bị Lâm Phong chế trụ, thậm chí mọi người không thể cảm giác được khí tức của hỏa diễm, ngay cả nhiệt độ nóng bỏng cùng cuồng bạo của lửa cũng không có, một ngọn lửa này, rất yên tĩnh.

Xà Quỳnh nhíu mày, nhưng sau đó liền trở nên thoải mái. Một tên Huyền Vũ cảnh tầng một mà thôi, hỏa diễm có kỳ lạ đi nữa cũng có tác dụng gì chứ.

- Bàng môn tà thuật, dù ngươi tu luyện một vài võ kỹ kỳ lạ thì sao chứ. Trước lực lượng tuyệt đối, bất kỳ thủ đoạn nào cũng trở nên vô dụng. Ngươi, căn bản không thể tiếp được một quyền của ta!

Xà Quỳnh đạm mạc nói, gã muốn nhìn thấy sự sợ hãi trong mắt Lâm Phong, ánh mắt bình tĩnh của Lâm Phong làm cho gã rất chán ghét.

Nhưng mà, Xà Quỳnh cũng không thấy được cái gì, Lâm Phong vẫn an tĩnh như trước, chỉ có Dương Hỏa chân nguyên vẫn không ngừng nghỉ mà truyền tới đầu nắm tay hắn.

Hỏa diễm, bóng tối, yên tĩnh, giống như vẻ mặt của Lâm Phong.

Xà Quỳnh thấy Lâm Phong cố ý mặc gã muốn làm gì thì làm. Sắc mặt gã càng ngày càng lạnh, rốt cục, gã đã nhúc nhích tiến tới, một tiếng giao long gào thét truyền ra, giống như là một yêu thú hình giao long phụ thể lên người gã.

- Grào!

Trong nháy mắt, quả đấm của Xà Quỳnh ập về phía Lâm Phong, hư ảnh giao long màu trắng cuồng mãnh cuốn về Lâm Phong.

Mà cũng lúc này, Lâm Phong cũng đã chuyển động, một quyền bình thản tự nhiên đánh thẳng về Xà Quỳnh. Hỏa diễm màu đen kia phóng lên hư không, liên hoa hỏa diễm hủy diệt bừng lên, một luồng khí thế tịch diệt đến từ U Minh tràn ngập không gian, tâm Xà Quỳnh đột nhiên run lên, bịch bịch đập mạnh.

Sao có thể? Liên hoa hỏa diễm này, sao lại có khí tức kinh khủng như vậy?

Trong lòng Xà Quỳnh gào thét, mọi người chỉ thấy U Minh Liên Hoa trong tay Lâm Phong phóng lên đụng vào một quyền với hư ảnh giao long của Xà Quỳnh, nhất thời, giao long nhanh chóng mai một, vặn veo trong hắc liên tịch diệt rồi biết mất, tất cả đều chấn động.