Tuyệt Thế Cường Long

Chương 474



Chương 474

“Hửm…” thư ký Lỗ không khỏi sững sờ, một khu trung tâm thương mại trị giá hàng tỷ, Tề Đẳng Nhàn lại trực tiếp nói không cần?

Tề Đẳng Nhàn đưa thư chuyển nhượng trả thư ký Lỗ, nói: “Ông cầm về đưa cho lão Vương đi”.

Thư ký Lỗ không dám làm chủ, đáp: ” Để tôi gọi điện xin chỉ thị của Vương tiên sinh đã”.

“Không cần xin chỉ thị, trực tiếp cầm về là được, cứ nói đây là tấm lòng của tôi”.Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói.

Thư ký Lỗ biết chắc chắn lai lịch của người thanh niên này không hề nhỏ, cũng không dám nhiều lời, kính trọng nhận lấy thư chuyển nhượng.

Sau khi thư ký Lỗ rời đi, Dương Quan Quan không khỏi kinh ngạc nói: “Anh không cần trung tâm thương mại này?”

Tề Đẳng Nhàn nhìn cô ta một cái, lạnh nhạt nói: “Món đồ vài tỷ, cô muốn mua là mua? Cô có tiền không? Dù sao thì tôi cũng không có tiền!”

Dương Quan Quan nghẹn, gật gật đầu nói: “Tề tổng, chuyện hôm nay phải cảm ơn anh… Thật sự không ngờ Dương Phỉ Phỉ như oan hồn bất tán, lúc nào cũng đối phó tôi.”

Tề Đẳng Nhàn bất đắc dĩ thở dài, với tính cách thích bắt nạt kẻ yếu này của Dương Quan Quan thì việc người nhà họ Dương thích bắt nạt cô ta là chuyện bình thường.

Hơn nữa, chỉ cần Dương Quan Quan không tha cho khối tài sản kia một ngày, thì người của nhà họ Dương sẽ không bỏ qua cho cô ta.

Thế nhưng, đó là những gì Dương Quan Quan nên có, cô ta và mẹ cô ta chịu khổ nhiều năm như vậy, chẳng phải vì số tiền đó sao?

Tề Đẳng Nhàn sẽ không đứng trên đỉnh cao đạo đức mà chỉ trích cô ta tham lam, ngược lại hắn còn cảm thấy cô ta có chút đáng thương.

“Cô đi theo giúp tôi mua đồ, làm quân sư cho tôi, chọn mua hai bộ quần áo cho Lý Vân Uyển, sau đó đi cùng với tôi về nhà ăn cơm.” Tề Đẳng Nhàn nói.

“Hả? Về chung với anh đi ăn cơm, này… được không?” Dương Quan Quan hơi giật mình nói.

“Nếu cô không sợ ra cửa thì bị Dương Phỉ Phỉ theo dõi thì tùy cô thôi.” Tề Đẳng Nhàn cười lạnh.

Loại người có tính cách như Dương Phỉ Phỉ, ăn liên tục hai tổn thất, chắc chắn sẽ tìm cách dùng thủ đoạn bạo lực nào đó để giải quyết vấn đề.

Thật ra cô ta không khác Khang Học Quyền lắm, chẳng qua nhà họ Dương không có nội tình sâu như nhà họ Khang, vì vậy không huy động được các cao thủ cùng loại với Khang Hướng Vinh.

Qủa nhiên Dương Quan Quan bị mấy lời của Tề Đẳng Nhàn dọa sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, cô ta gật gật đầu nói: “Được, hôm nay tôi qua nhà anh ăn cơm.”

Sau khi mua mấy bộ quần áo ở trong trung tâm thương mai xong, Dương Quan Quan ngồi trên chiếc Volkswagen Phaeton của Tề Đẳng Nhàn, cùng hắn quay về.

Sau khi xe chạy vào sơn trang Vân Đỉnh, lúc này Dương Quan Quan mới có chút kinh ngạc hỏi: “Anh vẫn còn sống ở đây?”

Tề Đẳng Nhàn hỏi: “Cái gì mà tôi vẫn còn sống ở đây?!”

Dương Quan Quan nói: “Lúc trước Mộng Mộng nói, có một ông tổng thần bí cho một người mượn biệt thự để tổ chức tiệc, cho nên cho anh vào ở tạm thời để phụ trách công việc. Bữa tiệc kia sớm đã kết thúc, anh vẫn còn ở chỗ này khiến cho tôi có chút ngoài ý muốn…”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Hiện tại nhà là của tôi, bây giờ tôi không thể ở nhà của cô chứ?”

Dương Quan Quan không nói gì, trong lòng chỉ cảm thấy Tề Đẳng Nhàn đang khoác lác.

Cho dù ông tổng thần bí có hào phóng cũng không thể nói tặng là đưa một căn biệt thự có giá trị hai ba mươi triệu!