Tuyệt Phẩm Thiên Y

Chương 492: Chiêu thức thật tàn nhẫn



- Huyết mạch thiên phú thông mãn chỉ tâm ngừng lại, tiêu hao năng lượng 6%, Cửu Vĩ đuôi ba còn lại 72%.

Thấy tin tức này hiện lên, Giang Nguyên cố không cảm thấy đau lòng, sắc mặt ngưng trọng rút ngón tay. khỏi mi tâm của Dương lão, khiến cho Dương Vân Dương ở một bên cảm thấy sửng sốt.

Phải biết rằng, lần trước Giang Nguyên tiêu hao hơn mười phút nhưng cũng không tra được điều gì. Ông vốn cho rằng lần này mặc dù Giang Nguyên không cần thời gian lâu như lần trước, nhưng ít nhất cũng cần bốn, năm phút. Ai ngờ chưa đây một phút đã kết thúc rồi.

Nhưng ông cố không tỏ ra mừng rỡ, bởi vì sắc mặt của Giang Nguyên vẫn rất ngưng trọng.

- Bác sĩ Giang?

Dương Vân Dương nhìn Giang Nguyên, lấy lại bình tĩnh, hít một hơi thật sâu rồi mới hỏi.

- Trước tiên, Dương lão hãy mặc lại quần áo.

Giang Nguyên gật đầu, nhìn Dương Vân Dương nâng Dương lão dậy, bắt đầu mặc lại quần áo rồi ngồi xuống ghế bên cạnh.

Lúc này, đầu óc của hắn rất nhanh vận chuyển. Những đoạn tư liệu về Tiêu Mệnh Độc mà tổ sư gia truyền cho hắn thông qua lực tinh thần bắt đầu xuất hiện, cộng thêm những triệu chứng mà Dương lão mắc phải, bây giờ đã không còn nghỉ ngờ gì nữa. Cảm giác mệt mỏi gần như muốn nhữn ra của Dương lão một phần là do Tiêu Mệnh Độc gây nên. Trong tư liệu truyền thừa của tổ sư gia, loại độc tố này ăn mòn cơ thể một cách từ từ. Thông qua một số lượng đã được khống chế, có thể khiến cho một người trong vòng nửa năm, thậm chí là ba bốn năm mất đi sinh cơ, cuối cùng rơi vào trạng thái cơ thể suy yếu, lão hóa, sỉ ngốc rồi tử vong. Dưới tình hình chung, loại độc này rất khó phát hiện. Khi trúng độc dễ bị cho là mắc phải chứng bệnh lạ. Nếu người bệnh bị trúng độc có tuổi tác đã cao, trên cơ bản lại càng khó phát giác. Bởi vì tuổi tác cao, cơ thể suy yếu là chuyện rất bình thường. Nó chỉ làm tăng nhanh tốc độ lão hóa cơ thể mà thôi, rất ít ai sẽ cho rằng người đó bị trúng độc.

Căn cứ vào tình huống cơ thể của Dương lão, Giang Nguyên cho rằng trong vòng hai năm vừa qua, Dương lão đã từng bước một suy yếu, xuất hiện cảm giác mệt mỏi như bây giờ. Rồi sau đó sẽ xuất hiện những triệu chứng của người già như lãng trí, dễ quên ở mức độ thấp. Đối với người có độ tuổi như Dương lão, chuyện này cũng hết sức bình thường.

Người hạ độc Dương lão khống chế lượng độc rất tốt. Giang Nguyên tự hỏi, sau đó hiểu ra. Bởi vì căn cứ vào pháp luật Hoa Hạ, thành viên trong tổ bảy người có thể đảm nhiệm được hai nhiệm kỳ, mỗi nhiệm kỳ năm năm. Nếu không có gì ngoài ý muốn xảy ra, Dương lão. sẽ ngồi vào vị trí cao nhất trong tổ bảy người. Theo như hắn được biết, đây là lần đầu tiên Dương lão đảm nhiệm chức vụ thành viên cao nhất của tổ bảy người trong vòng mười năm, hơn nữa mới làm được ba năm. Một khi bị trúng độc, Dương lão sẽ từ từ suy yếu. Trong cuộc bầu cử diễn ra hai năm sau, với tình huống sức khỏe của Dương lão, hiển nhiên không có khả năng tái đắc cử. Như vậy, mục đích của đối phương đã rất rõ ràng.

Nghĩ thông suốt mấu chốt trong đó, sắc mặt Giang Nguyên lại ngưng trọng hơn vài phần. Lúc này, hắn phát hiện mình đã bị quấn vào dòng chảy tranh đoạt của cao. †ầng. Mỗi một thành viên trong tổ bảy người đều có năng lực ảnh hưởng đến các quyết sách của quốc gia. Muốn tranh đoạt chức vị đó sẽ bị quấy nhiễu bao nhiêu? €ó bao nhiêu người nguyện ý hứng chịu điều này? Nếu có người phát hiện hắn tham gia vào việc phá hỏng kế hoạch của bọn họ, hắn sẽ bị trả thù điên cuồng đến cỡ nào?

Mặc dù loại Tiêu Mệnh Độc này khó phát hiện, nhưng muốn hạ vào trong thức ăn, nếu không phải người bên cạnh Dương lão thì rất khó xuống tay.

Nghĩ đến đây, Giang Nguyên nhẹ nhàng thở hắt ra, sau đó thở dài một tiếng. Đối với chuyện như vậy, hắn thật sự không muốn bỏ qua. Mặc kệ thế nào, nguy hiểm và kỳ ngộ đều quan trọng. Nếu hắn ra tay giúp Dương lão giải quyết việc này, hắn xem như chính thức xác định được vị trí trong lòng Dương lão. Với thân phận và địa vị của ông trong tổ bảy người, chuyện của hắn sẽ không còn cần kiêng ky nhiều nữa. Có nguy hiểm cũng đáng giá.

- Bác sĩ Giang, không biết tình huống như thế nào rồi?

Dương lão mặc xong quần áo, nhìn Giang Nguyên sắc mặt vẫn nghiêm túc, mỉm cười hỏi. Giang Nguyên đáp:

- Dương lão, gần đây ngài cảm thấy cơ thể lúc nào. cũng mệt mỏi, cháu đã tìm ra được nguyên nhân rồi.

- Ồ, chứ không phải bản thân thể chất của tôi có vấn đề?

Dương lão cau mày, hỏi. - Không phải.

Giang Nguyên lắc đầu: - Là bị trúng độc.

Giang Nguyên vừa nói xong, cả ba người có mặt đều biến sắc.

- Thật sao? Khẳng định chứ?

Gương mặt Dương Vân Dương trầm xuống, yên lặng nhìn Giang Nguyên:

- Bác sĩ Giang, chuyện này không thể nói đùa được. - Đương nhiên tôi không nói đùa. Giang Nguyên nói:

- Là trúng độc qua thức ăn. 

Dương Vân Dương quay sang nhìn Dương lão, xác nhận Dương lão vẫn tốt, thoáng bình tĩnh một chút, nói:

- Nhưng thức ăn của cha tôi phải trải qua trình tự an toàn mới đưa đến, tuyệt đối không có khả năng xảy ra vấn đề.

- Chính là phải trải qua trình tự an toàn, cho nên các người mới không lo lắng đến vấn đề trúng độc.

Nhìn sắc mặt khẽ biến của Dương lão, Giang Nguyên nói tiếp:

- Loại độc dược này kỳ thật chỉ có tác dụng đẩy nhanh tốc độ già yếu của Dương lão. Trong vòng hai năm nữa, sức khỏe của Dương lão sẽ trở nên suy yếu, thậm chí xuất hiện trình độ đãng trí hoặc si ngốc mức. độ thấp.

- Thoạt nhìn thì giống như mấy căn bệnh già bình thường, chẳng có gì đặc biệt.

Nhìn sắc mặt bắt đầu biến đổi của Dương lão và Dương Vân Dương, Giang Nguyên tiếp tục bổ sung.

Nghe Giang Nguyên nói, hai cha con Dương lão nhìn nhau. Bọn họ tất nhiên đã nghĩ đến mấu chốt bên trong. Vấn đề này đúng là rất khó khiến cho bọn họ cảnh giác. Khi tình huống bắt đầu nghiêm trọng, có mời y sư của Thiên Y Viện đến chỉ sợ cũng không còn kịp. Sau hai năm, tổ bảy người sẽ tiến hành bầu cử lại. Dương gia tất nhiên sẽ bị hất cảng.