Tuyệt Đại Long Y

Chương 117: C117



Đợi cho Triệu Lâm đ ếm xong mấy số cuối, tay anh đã ghim xuống chín cây kim nhanh như chớp.

Gần như chỉ trong tích tắc, 9 cây kim đã được gỡ xuống.

Triệu Lâm giơ tay, Vương Thánh Thủ vội đưa sang bình thuốc đầu tiên.

Triệu Lâm dùng kim quấy nhẹ nước thuốc, sau đó lại là từng kim ghim xuống.

Chín kim lại được bày xong. Bước thứ hai... thứ ba... Chân khí trong cơ thể anh nhanh chóng trôi đi.

Hai người Trần Long Tượng và Lý Thanh Nham nhìn muốn hoa cả mắt.

Đồng tử của Gia Cát Bắc Thần co rút như nhìn thấy thần tích không thể tin nổi.

Ông ta cứ tưởng Triệu Lâm sẼ gỡ hết kim xuống sau đó nhanh chóng ra tay.

Nhưng Triệu Lâm lại làm từng bước một. Quan trọng nhất là... Theo lý thuyết, đây là cách làm bảo thủ nhất.

Nhưng cách này yêu cầu kỹ thuật của người thực hiện phải cực kỳ tốt.


Vì khi kim ghim vào huyệt vị, chân khí trong cơ thể sẽ cực dễ xảy ra sự xung đột với huyệt vị.

Đối với sơ đồ ghim kim chỉ còn cách rút một thì ghim một.

Còn kiểu rút một phần, thay một phần như Triệu Lâm thì phải suy xét đến rất nhiều yếu tố.

Ít nhất thì sơ ghim kim mới không được xung đột với huyệt vị, còn phải có tác dụng trị liệu đối với người bệnh.

Muốn hình dung chuyện này thì khá khó khăn, giống như một người bị bịt mắt tiến vào bãi mìn, người đó phải vô hiệu hoá hết đống mìn dưới chân, còn phải chém giết với kẻ địch đang ẩn náu trong bãi mìn này.

Chuyện này?

Có thể làm được sao?

Gia Cát Bắc Thần dùng mông để nghĩ cũng thấy chuyện này bất khả thi.

Nhưng bây giờ, chuyện này lại xảy ra trước mặt ông ta.

Chuyện này đúng là kiểu dùng dao rạch mông, làm ông ta được mở mang tầm mắt.

Trần Long Tượng thấy Gia Cát Bắc Thần ngây người thì nhíu mày, biểu cảm đó là sao?

Cuối cùng Triệu Lâm này có ổn hay không?

Vương Thánh Thủ ở cạnh đưa thuốc cũng sợ hãi trong lòng.

Ông ấy cứ tưởng cùng lắm thì năng lực của Triệu Lâm chỉ hơn mình một chút.

Nhưng giờ quan sát thì xem ra đã năm ngoài sự tưởng tượng của ông ấy.

“Rốt cuộc cậu ta đã học y với ai?”

“Châm pháp còn có thể vận dụng như thế sao?”

“Vì sao chân khí của cậu ta lại nhiều như vậy?”


Trong lòng Vương Thánh Thủ cũng vô cùng khiếp sợ, nếu đổi lại là ông ấy, chỉ sợ sau ba lần hành châm thì chân khí trong cơ thể sẽ tan hết nửa.

Nhưng Triệu Lâm vẫn còn dư.

Thời gian cứ thế trôi qua từng giây.

Trên trán Triệu Lâm đầy mồ hôi.

Ghim kim kiểu này tạo thành tiêu hao cực lớn đối với anh.

Cuối cùng...

Đã tới bước cuối cùng!

Tay Triệu Lâm như chuồn chuồn lướt nước phớt qua ấn đường của Lý Diệu Diệu, gỡ xuống 3 cây kim trên đầu cô ấy.

Hiện tại gỡ xuống, anh không cần vội vã dùng thuốc, đầu tiên là ngón tay điểm vào ba huyệt vị, vận hành chân khí truyền vào, sau đó lại điểm một cái ở bụng của Lý Diệu Diệu.

Nhìn bình thường không có gì kỳ lạ nhưng lại làm sắc mặt của Triệu Lâm tái nhợt.

Triệu Lâm cắn răng, nhúng bốn cây kim vào nước thuốc. rồi lại ghim xuống, vội kêu Vương Thánh Thủ: “Mau đưa hai bình cuối cùng đây!

Nhanh lên!”


Triệu Lâm nói xong thì xụi lơ trên đất.

Vương Thánh Thủ không dám kéo dài, đưa hai chai thuốc còn lại cho Triệu Lâm.

Làm xong tất cả, trong phòng chỉ còn tiếng Triệu Lâm thở gấp, bốn người còn lại chỉ có thể mở to mắt chờ anh dặn dò.

Ánh mắt Gia Cát Bắc Thần nhìn Triệu Lâm đã thay đổi hoàn toàn.

Cuối cùng ông ta cũng hiểu tại sao Vương Thánh Thủ lại tôn kính khi nhắc tới Triệu Lâm như vậy.

Nếu mình quen biết Triệu Lâm trước, biết anh có bản lĩnh này thì...

Ông ta cũng sẽ tâng bốc như thết

Đây cũng không phải là năng lực tầm thường mà có thể liệt kê ào quốc y rồi.

Trần Long Tượng nhìn Gia Cát Bắc Thần bằng ánh mắt kinh ngạc như muốn tìm kiếm đáp án.

Nhưng Gia Cát Bắc Thần nào còn nghĩ được tới những điều này, trong lòng không ngừng thay đổi suy nghĩ, mắt nhìn chăm chằm Triệu Lâm như đang cân nhắc gì đó.