Tựa Như Sương Sớm

Chương 12: Chương 12





Hai chiếc ly thủy tinh được đặt bên cạnh chai rượu, một ly đã uống sạch, ly còn lại gần như không dùng đến.
Chương trình truyền hình tiếp tục phát sóng, nhưng không ai quan tâm đó là nội dung gì nữa.

Âm thanh yếu ớt và ánh sáng mờ ảo tràn ngập khắp không gian, tạo ra bầu không khí thích hợp để làm tình - không ồn ào, không lạnh lẽo, nhưng có thể phóng đại những lời thì thầm và sự quấn quít của môi lưỡi lên vô hạn.
Tô Hà rơi vào chiếc sô pha nhỏ mềm mại, ôm lấy cậu, không phân biệt được tâm trạng tốt hay xấu, ánh mắt thỉnh thoảng lại liếc nhìn màn hình TV.

Anh tùy ý dùng ngón tay véo một cái vào cặp mông mềm mại, nghe thấy Kiều Minh Hạ thở dốc.
Cuối cùng, ngụm rượu bị Tô Hà ngậm, để lại một chút cho Kiều Minh Hạ nếm thử.
Kiều Minh Hạ đang ngồi trên đùi anh, chiếc quần của cậu đã bị cởi ra và ném sang một bên, cả người cậu chỉ mặc chiếc áo phông cũ, với đường viền che đi phần dương v*t đã nửa cương cứng của mình.

Cậu do dự, nửa quỳ đi về phía trước, chân trần có chút lạnh lẽo, Tô Hà cũng không nhìn cậu, mí mắt buông xuống lười biếng, tùy ý đưa tay sờ soạng từ eo xuống mông mấy cái.
Những tấm màn che không khép lại, ngọn đèn trên thuyền đánh cá và đèn cửa sổ phía sau tấm màn sặc sỡ mà xa xôi.
Kiều Minh Hạ chồm tới hôn Tô Hà, ngay lập tức nếm trải vị đắng khi đầu lưỡi được đưa vào.

Vị cay cay kích thích, cậu hơi giật mình muốn rút lại, nhưng lại bị Tô Hà nắm lấy chặt đầu, dùng sức khuấy đảo lưỡi trong miệng, chất rượu màu cam trong miệng Tô Hà rơi xuống dưới, chảy dọc theo khóe miệng lại rớt xuống làm ướt chiếc áo phông cũ kỹ.
Đắng như vậy, không hiểu sao Tô Hà lại thích.
Kiều Minh Hạ bị đầu lưỡi của Tô Hà quấn lấy, rượu trôi vào cổ họng khiến cho từng chùm tia lửa nhỏ bùng cháy trong bụng.

Cậu cho rằng bản thân quá dễ say, không được bao lâu liền cảm thấy choáng váng, tứ chi yếu ớt, phóng đãng giơ chân quanh hông Tô Hà.
Hành động không biết xấu hổ khiến Tô Hà bật cười, nghiêng người, giữ vững Kiều Minh Hạ để cậu ngẩng đầu lên, nụ hôn từ cằm rơi xuống cổ, cắn hầu kết vẫn còn chưa trưởng thành của cậu giống như đang ăn cái gì đó ngọt ngào.

Nơi này hiếm khi được chạm vào, Kiều Minh Hạ ngẩng đầu lên, trần nhà nhấp nháy ánh sáng của chương trình TV.
"A..."
Cậu kêu lên, cộng hưởng từ cổ họng đã kết nối anh và Tô Hà lại với nhau.
Dường như có thứ gì đó đang ẩm ướt bên trong chảy ra, Kiều Minh Hạ chớp mắt, bị Tô Hà ôm lại không nhúc nhích.

Tô Hà hôn lên trái cổ của cậu, ngậm lấy một phần da nhỏ bên cạnh xương quai xanh của Kiều Minh Hạ liên tục mút, giữ eo của cậu, tiến về phía trước một chút đưa cánh tay lấy chiếc ly để trên bàn, lại trở về tư thế nửa nằm ngửa.
Đôi mắt Kiều Minh Hạ có chút mệt, cúi đầu nhìn anh trong vô thức.


Từ góc độ ngược sáng, ánh đèn TV mờ ảo nhuộm vàng hàng mi của cậu, đặc biệt đẹp khi di chuyển.

Tô Hà sờ sờ gò má Kiều Minh Hạ, đặt xuống nụ hôn.

Anh biết đứa nhỏ thích cảm giác hôn, anh cố ý đưa lưỡi liếm mút, mô phỏng theo động tác co giật của giao hợp áp vào cổ họng cậu, linh hoạt chạm vào nơi cổ họng chật hẹp của cậu, xoay tròn, khiến Kiều Minh Hạ không thể chịu được run rẩy liên tục.
Trong ly chỉ còn lại những viên đá gần như đã bị rượu hóa lỏng, không quá lớn, còn có nửa viên.

Tô Hà cầm ly lật úp lại, cục đá rơi vào lòng bàn tay.
Kiều Minh Hạ không nhận ra điều đó, vẫn đắm chìm trong nụ hôn ướt át quá mức.

Tô Hà thích nhất dáng vẻ cậu bị dục vọng lấn át, anh mở miệng hôn, chủ động dùng đầu lưỡi liếm láp khiến cậu không thể dứt ra được.

Anh rất thích vẻ si mê của cậu, điều này cho Tô Hà tốt hơn cả lúc đạt được khoái cảm ở trong cơ thể Kiều Minh Hạ.
Anh lại cầm cục nước đá trong tay một lúc nữa, xác nhận rằng nó không quá cứng hay quá lạnh, rồi dùng lòng bàn tay vỗ nhẹ vào mông Kiều Minh Hạ.
Âm thanh vang lên rõ ràng, Kiều Minh Hạ bật thốt:  "A…"
Còn chưa bình tĩnh lấy lại tinh thần thì đã bị cục đá lạnh tiến vào.
Huyệt động rất nóng, cả người cậu co rút lại khi gặp cục nước đá ngấm rượu, Tô Hà cầm gốc dương v*t đang cương cứng của cậu, lòng bàn tay cuộn lên, lần lượt nghịch hai tinh hoàn.

dương v*t chống vào cái áo phông, phía trên phun ra chất dịch trong suốt từng chút từng chút làm ướt một mảng lớn.
Kiều Minh Hạ nắm chặt lấy áo phông của mình, cơ thể khó chịu khi bị thứ lạnh lẽo xâm nhập, nhưng điều kỳ lạ là khi ngón tay của Tô Hà cựa quậy, cục đá tan chảy, cậu dường như bị chất lỏng ẩm ướt lấp đầy.
Đó là mùi rượu, khuếch tán, nhấn chìm cậu.
Cảm giác xâm nhập vào rõ ràng hơn tất cả những lần làm tình trước đây, mỗi lần ngón tay của Tô Hà tiến vào, eo của Kiều Minh Hạ vô thức co rút về phía trước, mông cũng bị nâng lên cao hơn, rất có cảm giác khi cọ xát trên người cậu.
“Thật ngoan.”
Tô Hà liếm dái tai, để Kiều Minh Hạ có thể nghe được tiếng nước càng rõ hơn.
 “Giúp anh cởi ra.”
Vừa nói, bàn tay đang cầm dương v*t của anh đưa qua, kéo Kiều Minh Hạ để tay đặt lên đũng quần tây bó sát, chỗ đó căng cứng, sau khi được giải phóng, Kiều Minh Hạ ngoan ngoãn dùng tay giúp anh làm vài cái.
Tô Hà thoải mái đến mức muốn thở ra, sau đó thở dài một tiếng: "Ừm”

Anh khép hờ hai mắt tiếp tục khai phá nội huyệt của cậu.

Tô Hà biết vị trí của điểm đó, không cần quan sát phản ứng của Kiều Minh Hạ, nghe tiếng thở hổn hển của cậu cũng biết cậu có thoải mái hay không.
“Thầy… nặng quá, a!”
Kiều Minh Hạ bị rượu từ trong ra ngoài hút vào, môi và lưỡi Tô Hà cũng có vị cay, trong huyệt động rõ ràng không phải rượu, mà nước đá cũng không ngăn được, dịch cứ từ trong huyệt chảy ra làm ướt tay Tô Hà, như thể là chất lỏng cao trào xuất ra.
Cậu cảm thấy xấu hổ, liều mạng vùi vào ngực Tô Hà, những ngón tay lộn xộn từ từ rút ra.

Bên trên dính vào thứ gì đó còn trong suốt hơn cả nước và chất dịch của Kiều Minh Hạ.

Tô Hà nắm vai cậu, đưa đến bên môi.
“Liếm đi.”
Anh nói, để lại một vết ẩm ướt trên môi Kiều Minh Hạ:
 “Liếm sạch đi rồi anh làm em.”
Mùi rượu trở nên nồng hơn, Kiều Minh Hạ hơi cau mày, miệng cậu được lấp đầy bởi những ngón tay của Tô Hà, như thể một cái lỗ khác có thể được xâm nhập mở ra, cậu có thể nhận được khoái cảm từ động tác ra vào của anh.
Áo phông bị anh kéo lên trước ngực, Tô Hà thản nhiên nghịch ngợm hai đầu nhũ nhỏ cho đến khi cả hai đều đỏ lên đứng thẳng, biến thành một màu đỏ tím tuyệt mỹ.

Tô Hà cúi người gần hơn, ngậm một ngụm, dùng đầu lưỡi liếm láp chơi đùa, eo Kiều Minh Hạ trở nên mềm nhũn, cảm giác được bản thân vẫn đang ra nước, cậu giống như dòng suối vô tận.
Cắt đứt dòng nước chính là dương v*t của Tô Hà, đứng thẳng đâm vào bên trong, khác với lần trước chính cậu tự ngồi xuống, lần này Tô Hà đồng loạt tiến sâu vào.

Khi dương v*t lướt qua chỗ đó, nó gần như cọ xát với điểm nóng làm nhiệt độ càng cao hơn, Kiều Minh Hạ nắm chặt lấy anh, nuốt những ngón tay, dưới mông cũng nuốt lấy dương v*t của anh.
Tô Hà thở ra, ánh mắt trong nháy mắt chớp động, cuối cùng hiện lên vẻ thỏa mãn.

Anh lấy ngón tay ra, nước bọt, chất dịch, tất cả hỗn hợp ẩm ướt đều bị anh lau trên cửa huyệt của Kiều Minh Hạ.
Anh vuốt ve chính mình, ấn vào nếp gấp của cửa huyệt phía sau, dựng thẳng lên như dự báo, sau đó ghé vào lỗ tai của Kiều Minh Hạ:
"Biểu hiện rất tốt, thầy không có hoa hồng nhỏ, dùng cái này thưởng cho em thì sao?"
Cách xưng hô như thế trong lúc này không giống như trái luân thường đạo lý, mà giống như một loại tình thú.


Kiều Minh Hạ tưởng mình sắp phát điên, cậu ngoan ngoãn hôn Tô Hà, giọng nói ngọt ngào hơn bình thường:
 "Vâng...!thầy nhanh lên chút."
dương v*t của Tô Hà trong mông cậu lại cứng hơn, tay ôm lấy eo cậu, sau vài lần di chuyển dữ dội mới thả chậm tốc độ.

Tư thế này khiến dương v*t tiến vào rất sâu, lúc trước Kiều Minh Hạ biết, cậu bị đỉnh đến luôn co lại, co hai vai vào trong để ôm lấy anh, nhưng Tô Hà đã cưỡng chế đưa cả hai tay cậu ra phía sau.
Trọng lượng và sự cân bằng của toàn bộ cơ thể đều do anh chống đỡ, Kiều Minh Hạ hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của anh, tất cả hạnh phúc, đau đớn đều do anh phụ trách.

Tô Hà nhìn cậu hơi hé miệng, đầu lưỡi hơi đưa ra, màu đỏ tươi dụ dỗ anh nếm thử, bị đôi môi anh bao bọc ngậm chặt lấy.

Mùi rượu làm Kiều Minh Hạ hừ không ngừng, giọng nói vừa mỏng manh vừa nấc lên, ngọt ngào như thân thể cậu, eo vặn vẹo vô cùng, cái mông bị anh đánh kêu ra tiếng.
Tô Hà làm một hồi, bế cậu đi hai bước, liền đặt cậu lên thảm lông dài bên cạnh.
Cửa sổ gần kế bên, Kiều Minh Hạ bị anh đâm tới tấp, đột nhiên đỉnh đầu đập vào khung cửa sổ phát ra tiếng kêu.

Tô Hà để ý, lấy một chiếc đệm làm gối cho cậu, để lên xoa xoa đầu cậu rồi thấp giọng thủ thỉ gọi bảo bối.
Anh cảm thấy Kiều Minh Hạ thích cái tên này, lại kêu lần nữa:
"Bảo bối, thoải mái không? Thích không nào?”
"Thích… thầy...ư.."
Bên trong Kiều Minh Hạ hút anh không buông, theo lời nói càng chặt chẽ hơn, cậu nức nở, hai chân mở ra hoàn toàn.

Tô Hà lâu lâu lại véo vào đùi trong, để lại vài dấu tay.
Tiếng TV vẫn văng vẳng bên tai, nhưng cậu như bị một không gian khác bao trùm.
Chỉ có Tô Hà và sự xâm nhập bao trùm lấy cậu, anh ôm chặt lấy cậu, gọi cậu là bảo bối, tất cả sự ấm áp và hư tình giả ý với Kiều Minh Hạ đều được phóng đại lên gấp mười lần.
Cậu ôm cổ Tô Hà mà không biết phải làm sao để hôn anh.
“Anh biết rồi, bảo bối thích được hôn nhất.”
Lúc làm tình hơi thở của Tô Hà có chút không ổn định, chân thật hơn và không có vẻ dịu dàng giả tạo thường thấy.

Anh véo chóp mũi của Kiều Minh Hạ, tiếp tục hôn cậu, cũng không ngừng làm cậu.
Từng chút ra vào của dương v*t đều rất rõ ràng, tất cả những vùng nhạy cảm đều được chăm sóc cẩn thận, lực độ ra vào cũng rất quan tâm đến cảm giác của cậu.
Cậu muốn nhanh hơn, eo Tô Hà đập vào cậu mạnh hơn, nếu cậu nói đau, Tô Hà dừng lại nhẹ nhàng cọ xát, nụ hôn đáp xuống đầu v*, xương quai xanh và cả rốn của cậu.
Thật tuyệt, cảm giác làm tình với Tô Hà cho cậu ảo giác được yêu.

Kiều Minh Hạ ngẩng đầu lên, những đốm sáng đó được phóng đại bởi những giọt nước mắt sinh lý tràn ra, biến thành một bầu trời đầy sao đầy màu sắc.
Tô Hà nhớ tới lần này phải đeo bao cao su, hơi thở càng ngày càng dày đặc, lực đẩy của anh càng lúc càng nhanh.


Cách một lớp bao Kiều Minh Hạ vốn rất an tâm nhưng lại có chút không thoả mãn.
Một chân cậu gác lên vai Tô Hà, vừa cúi đầu liền nhìn thấy cảnh dâm đãng cửa huyệt bị mở rộng, bị dương v*t anh ra vào phát ra tiếng nước.

Cả người cậu ưỡn lên, nghênh đón những cử động liên tiếp của Tô Hà, áo phông xộc xệch cà qua đầu v*, đỏ bừng cả lên, lại bị hai ngón tay Tô Hà nhéo không ngừng.
"Thầy..."
Cậu chạm vào mặt Tô Hà, thoải mái thú nhận với anh giữa những tiếng rên rỉ:
 "Anh thật gợi cảm khi làm em...!em rất thích."
Tô Hà bật cười, không trả lời gì mà rên to hơn theo mong muốn, thở hổn hển cho cậu nghe:
“Ha...a.”
Kiều Minh Hạ ý loạn tình mê, đưa tay ra, nghịch một những sợi tóc hơi dài trên trán Tô Hà, thổi một hơi, tóc nơi đó bay lên theo đường cong.
Sau đó nhẹ nhàng hôn lên khóe mắt Tô Hà, cậu đạt đến cực khoái, ngón chân gác trên vai anh đều co chặt lại.
"A, ưm, thật tuyệt..."
Cậu không biết mình đang nói cái gì, cầm dương v*t sắp bắn ra xoa nắn nhanh hơn, cảm giác đỉnh nhảy lên, bắn ra một ít tinh dịch hơi đục ngầu ở bụng dưới của Tô Hà.
Những cơ bắp đó thật đẹp, bởi tinh dịch càng tôn lên nét gợi tình hơn.

Tô Hà chạm vào chúng, lau đi nhét giữa miệng Kiều Minh Hạ bắt cậu nuốt xuống.

Cậu ăn tinh dịch của chính mình, bị Tô Hà làm, cảm giác được trừu sáp kịch liệt hoàn toàn giải phóng chất chứa trong lòng, giống như cuối cùng mặt nạ của cậu cũng bị anh tháo xuống.
Bản thân Kiều Minh Hạ nghĩ rằng khoảng thời gian bị làm liên tục sau khi xuất tinh cũng không quá khó để chịu đựng.
Tô Hà cuối cùng cũng cởi bao ra và bắn vào ngực cậu.

Khuôn mặt có chút đỏ lên, trên trán có một tầng mồ hôi mỏng, tay vẫn ôm Kiều Minh Hạ, hai người nằm trên thảm lặng lẽ lắng nghe tiếng thở của nhau.
TV bắt đầu chiếu phim nửa đêm, Tô Hà thoáng qua thời khắc đó, cởi bỏ bao cao su, đột nhiên đè cậu trên mặt đất tiến vào.
Lần thứ hai không có bao cao su chắn ngang, Kiều Minh Hạ cảm thấy sức nóng và cử động của anh càng được thoải mái hơn.

Tô Hà muốn nghe gì thì cậu nói cái đó, thầy, anh trai, ông xã...!lần lượt phát ra từ miệng cậu, nói rất lẳng lơ, quyến rũ, cậu gọi càng phóng đãng thì Tô Hà càng làm mạnh hơn, đến khi cao trào mới rút ra, bắt Kiều Minh Hạ ngậm dương v*t của anh, khiến toàn bộ tinh dịch đều ở trong cổ họng, còn xông ra mùi rượu nhàn nhạt.
Họ đã làm quá nhiều, không ai chủ động ngăn cản, cuối cùng lại dính nhau ngay cạnh khung cửa sổ một lần.

Qua tấm màn mỏng manh, núm vú của Kiều Minh Hạ áp vào tấm kính lạnh lẽo, cậu có thể nhìn rõ đại dương xa xôi qua lớp màn này.
Nước biển lăn tăn, tung bọt trắng xóa khiến cậu nghĩ đến Tô Hà..