Từ Lưu Thuỷ Nham Toái Quyền Bắt Đầu Tranh Bá Đô Thị

Chương 8: Buôn Sữa Bột



“ Là ta, sao hả, ngươi có ý kiến gì hay không “

Lúc này, một âm thanh vang lên.

Tên mập mạp lão bản này mới chú ý tới đang ngồi thưởng thức hoa quả ở một bên Ngô Minh.

Hai tên tiểu đệ kia rất thức thời chạy tới đứng sau Ngô Minh thần thái cung kính.

Thấy vậy, tên mập mạp lão bản này ánh mắt co rụt lại.

“ Ngài, ngài là …? “

“ À, xin tự giới thiệu về bản thân mình. Ta là Ngô Minh, bang chủ của Darkness spear. Người từ nay sẽ cai quản nơi đây “

“ Quên nói cho ngươi biết, Hắc Hổ bang đã bị chính tay ta tiêu diệt rồi. Ngươi không cần phải lo lắng nữa a “

Ngô Minh ngữ khí tuỳ tiện nói.

Tên mập mạp lão bản kia nghe xong tim gần như co thắt lại.

Mặc dù Darkness spear hắn còn chẳng biết là cái thứ gì nữa.

Nhưng mà Hắc Hổ bang bị chính tay người này tiêu diệt.

Đây mới là điều hắn cảm thấy kinh khủng a.

Là quản lí của một quán ba lớn, lúc trước là phục vụ cho Hắc Hổ bang dưới trướng.

Việc Hắc Hổ bang bị nhóm xã hội đen khác tiêu diệt hắn cũng đã nghe nói qua rồi a.

Mặc dù ban đầu rất là lo lắng nhưng về sau nghĩ lại thì thoải mái.

Hắn đang chờ đợi bang phái mới tới tiếp nhận quán ba này.

Nhưng chờ đợi hai ngày vẫn là không thấy ai, cứ nghĩ là người ta quên rồi nhưng ai ngờ hôm nay chính lão đại , kẻ mà tự tay huỷ diệt Hắc Hổ bang lại tới đây gặp hắn a.

“ Thế nào hả ? ta nói từ nay nơi này về dưới trướng của ta, ngươi có đồng ý hay không “

Ngô Minh tuy nói ra tuỳ tiện nhưng trong đó hàm nghĩa là chắc chắn, không cho khước từ.

“ Dạ , vâng, lão đại cứ yên tâm ạ , từ nay nơi này thuộc về quyền quả lí của Darkness spear “

Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.

Tên lão bản mập mạp này cũng đâu có ngu mà từ chối.

Hắn biết rằng, một khi mở miệng từ chối thì ngày này năm sau là ngày dỗ của hắn mất.

“ Khá lắm, ngươi rất là thông minh, từ giờ trở về sau ngươi vẫn là lão bản ở nơi đây. Yên tâm đi, chỉ cần làm việc chăm chỉ cho ta ta cũng sẽ không bạc đãi người đâu. Chỉ cần nộp lên chín thành lợi tức ở đây là được rồi “

Tên mập mạp kia sau khi nghe Ngô Minh vẫn giữ hắn làm lão bản nơi đây gương mặt vui mừng.

Nhưng khi nghe tới từ nay về sau mỗi tháng phải nộp lên 9 thành lợi tức một mặt nhăn nhó khó coi.

Phải biết lúc trước Hắc Hổ bang quản lí nơi đây mỗi tháng chỉ cần bảy thành mà thôi.

Người chủ mới này tướng ăn quả thật là khó coi mà.

“ Làm sao, ngươi có ý kiến gì không “

Ngô Minh nhíu mày.

Hắn cảm thấy mình đã nhân từ lắm rồi a.

Phải biết quán bar này một tháng ít nhất có chục vạn Ndt lợi nhuận.

Cầm đi 9 thành vẫn còn tận một vạn ndt cơ mà.

Vốn dĩ hắn định lấy đi 9 thành 5 nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại vẫn là đối xử tốt một chút với đám tiểu đệ dưới trướng.

A phi…

Nếu người khác mà nghe được hắn suy nghĩ thì có mà phun tràn ngập nước bọt mất.

“ Dạ không ạ, mọi chuyện xin nghe theo ý kiến lão đại “

Tên mập mạp kia nào dám có ý kiến cơ chứ.

Mặc dù ít đi gấp ba lần nhưng mà đủ sống là được rồi.

[ Keng. Chúc mừng túc chủ hắc ăn hắc. Điểm làm ác + 5 ]

??? Hệ Thống.

Ta đã làm gì sai hả ??

Ngô Minh trong đầu đầy dấu hỏi chấm.

Nhưng mà dù sao thì cũng thật là hương a.

Mặc dù nói 5 điểm làm ác có chút ít nhưng mà góp gió thành bão, thịt muỗi cũng là thịt.

Không nhìn thấy dân ở Châu Phi người ta dùng vợt đi vợt đàn muỗi mà về làm bánh rán à.

“ À mà này, theo ta thấy tì quán bar này hơi sơ sài thì phải, bóng cười thuốc lắc, ke đá gì không bán à “

Ngô Minh âm thanh lúc này lại vang lên.

Từ lúc hắn bước vào quán bar này. Tuy nói lượng khách cũng không ít.

Nhưng chủ yếu là đến quẩy hoặc uống rượu bia, sờ gái mà thôi.

Còn hít sữa bột hay bóng cười thì lại không thấy có cả.

Quán bar mà thiếu đi mấy thứ này thì còn lại hương vị gì nữa chứ.

Phải biết, mấy lon sữa bột này là bán dễ kiếm tiền nhất a.

Tên mập mạp lão bản kia nghe xong giật mình, hắn hiểu ý tứ của Ngô Minh, hắn gấp gáp nói :

“ Không được đâu lão đại, sữa bột bóng cười đã được mấy bang phái mạnh khác thâu tóm trong tay rồi. Chúng ta mà làm như thế chẳng khác nào đắc tội với mấy bang phái kia “

Ở Hồng Kông, Tội Lỗi chi thành này, có vô số bang phái xã hội đen.

Ít thì vài ba chục người, nhiều thì vài trăm người. Cực đại có thể lên tới cả ngàn người.

Đối với mấy bang phái bé tí chỉ có vài ba chục người thì may mắn chiếm được hai ba khu phố nhỏ mà thôi.

Kinh doanh đồ gì cũng cần phải xem xét để tránh đắc tội các bang phái lớn hơn.

Lúc trước, Hắc Hổ bang mặc dù cũng muốn kinh doanh sữa bột giàu protein lắm nhưng mà cuối cùng cũng không dám.

Bởi vì lúc trước nữa cũng có bang phái mạnh mẽ hơn Hắc Hổ bang. Tầm trăm người thành viên.

Bang phái kia cũng thèm muốn lợi nhuận của việc buôn sữa bột cho nên không cố kị gì ở địa bàn của mình bán sữa bột do mình nhập về.

Cuối cùng đắc tội bang phái lớn mạnh hơn. Chỉ trong vòng chưa đầy một đêm bốc hơi khỏi thế gian này.

Cho nên, theo tên mập mạp lão bản này. Kinh doanh sữa bột giàu protein không khác gì là đi tìm chết cả.

“ Đồ ngu, đồ ăn hại, có ta ở đây thì sợ cái beep gì hả. Sữa bột kinh doanh lợi nhuận như vậy không đi bán thì là thằng đần rồi. Có gì có ta lo ok “

Ngô Minh bột bàn tay vỗ vào đầu tên mập mạp này quát.

Đối với hắn, kẻ địch trừ khi có sức chiến đấu mạnh mẽ hơn hắn.

Không thì nhiều người thì cũng chỉ là đưa điểm kinh nghiệm cho hắn mà thôi.

Tên lão bản mập mạp này bị Ngô Minh vỗ đầu không dám ho he gì.

Hắn đột nhiên nhớ lại lời đồn về Ngô Minh mấy ngày hôm nay.

Một mình tay không đấm chết gần ba mươi tráng hán có vũ khí mà không nghe nói bị thương gì cả.

Hắn tự hỏi, người có thể làm tới mức này hay sao ?

Mặc dù lúc ban đầu hắn còn không có tin nhưng thấy những khối cơ bắp săn chắc tràn đầy lực lượng trên người Ngô Minh.

Cùng với khí chất cực kì khủng khiếp của Ngô Minh.

Tên mập mạp lão bản này trong lòng lại trở nên tin tưởng về lời đồn đại kia.

Nếu đã vậy, tay không mà chém giết gần ba mươi người có vũ khí lông tóc không thương.

Vậy thì bung ra toàn lực có thể đấu được trăm tráng hán đúng chứ.

Càng nghĩ như vậy, tên lão bản này càng thêm phấn khích.

Có lẽ , có thể bán được sữa bột a.

Phải biết sữa bột lợi nhuận cực kì kinh khủng, mà lại rất là hút khách làng chơi nữa.

Bình thường quán bar không bán sữa bột thì doanh thu lãi mới có tầm hơn chục vạn NDT.

Nhưng nếu bán thêm sữa bột bóng cười nữa thì doanh thu ít nhất lật lên gấp mấy lần.

Tính ra lão đại kia cầm đi chín thành lợi nhuận thì hắn cũng có lãi ấy chứ.

“ Sao hả, bây giờ thì hiểu rõ ý ta chưa, cứ buông tay ra mà bán sữa bột, bán bóng cười, bán luôn cả thuốc gây mê, kích dục nữa. Những cái gì mà có thể đem ra bán được thì cứ kinh doanh cho ta “

“ Dạ vâng lão đại, đã hiểu ạ “

“ Ha ha, trẻ nhỏ dễ dạy, trẻ nhỏ dễ dạy “

Ngô Minh cười lớn vỗ vai tên lão bản này một cái.

Hệ Thống đã để hắn làm việc ác thì hắn cứ buông tay ra mà làm ác thôi.

He he.

Kinh doanh sữa bột, bóng cười,…

Những thứ này hại biết bao nhiêu là gia đình nhà tan cửa nát.

Nhưng có liên quan gì tới hắn cơ chứ.

Hắn chỉ thích tuỳ tâm sở dục, có lợi đến mình mà thôi.

“ Đi thôi “

Sau khi bàn giao xong cho tên lão bản mập mạp này, Ngô Minh vẫy tay ra lệnh cho đám tiểu đệ rời đi cùng mình.

Đám tiểu đệ kia gương mặt rõ ràng còn lưu luyến, còn chưa chơi đã.

Nhưng mà vẫn là nghe răm rắp lời của hắn mà đi theo.




truyện hay không ?? Đọc đi rồi sẽ biết :)