Từ Lưu Thuỷ Nham Toái Quyền Bắt Đầu Tranh Bá Đô Thị

Chương 11: Thanh Xà Bang



“Về sau, con đường này chính là chúng ta Thanh Xà bang địa bàn!”

“Nói cho các ngươi biết Darkness spear lão đại, thức thời điểm liền ngoan ngoãn mà nghe lời.”

Trong quán bar, một đám cởi trần, ngực xăm hắc hổ thanh xà bang thành viên.

Đem trong quán rượu bàn ghế toàn bộ đánh nát.

Nhìn xem nằm dưới đất đám người Darkness spear, lớn tiếng kêu gào đạo.

“Lão đại của chúng ta sẽ không bỏ qua cho đám các ngươi !”

Một cái máu me đầy mặt darkness spear tiểu đệ, mặt mũi tràn đầy tức giận hô.

Nếu là lão đại của bọn hắn ở đây.

Mấy tên khốn kiếp này nào còn có cơ hội ở đây phách lối.

“Lão đại các ngươi là ai ta cũng không biết, nhưng chúng ta lão đại Thanh Xà lang quân tên tuổi, các ngươi cũng không lạ lẫm a!”

Đánh bông tai, mặt mũi tràn đầy hung lệ Thanh Xà bang cán bộ, phách lối vươn chân.

Giẫm ở mặt mũi tràn đầy không cam lòng tiểu đệ trên mặt.

“Không phục, để cho lão đại tới tìm ta!”

Mặt mũi tràn đầy phách lối Thanh Xà bang cán bộ, đột nhiên cảm giác không khí chung quanh có chút yên tĩnh.

Những cái kia tiểu đệ từng cái ánh mắt hoảng sợ nhìn xem hắn.

Trong không khí tràn ngập áp suất thấp, hàn ý lạnh lẽo để cho hắn cả người lỗ chân lông co vào.

Mặt mũi tràn đầy phách lối bông tai nam, trên mặt lộ ra nụ cười miễn cưỡng.

“Ta đoán, đằng sau ta có người đúng không?”

Máy móc xoay người lại.

Một người cao khôi ngô, gần một mét chín cao thân ảnh, đứng tại cửa quán bar.

Mặc một bộ đồ đen bó sát người.

Cơ bắp cường tráng, giống như là một tòa núi nhỏ, tràn ngập cảm giác áp bách.

Chỉ là đứng ở nơi đó, liền có một loại như dã thú hung ác khí tràng.

“Ngươi vừa mới nói, để cho ta tìm ngươi?”

Dưới bóng tối, khuôn mặt bình tĩnh.

Cặp mắt hờ hững bên trong phiếm chỉ tí ti huyết quang, giống như tại nhìn một cỗ thi thể.

Ừng ực!

Bông tai nam nuốt nước miếng một cái.

Trái tim đều đột nhiên ngừng mấy giây.

Cái này giết người không chớp mắt khí tràng, đến cùng là từng giết bao nhiêu người?

Darkness spear tại sao có thể có loại quái vật này?

“Lão Đại ta thế nhưng là Thanh Xà lang quân, dưới tay có hơn một trăm huynh đệ !”

“Ta khuyên ngươi thức thời một điểm!”

Tiếng ầm ĩ im bặt mà dừng.

Ngô Minh mặt không thay đổi mở ra đại thủ, đặt tại bông tai nam trên mặt.

Một hồi thanh thúy xương cốt tiếng nổ vang.

Bông tai nam bị một tay từ dưới đất tóm lấy, tay chân loạn vũ tuỳ tiện giẫy giụa.

“ Ồ, có vẻ như các ngươi vẫn chưa nghe danh của ta nhỉ “

Ngô Minh lạnh lùng nói.

Một tuần nay, thanh danh của hắn một người tay không đấm chết gần ba mươi người cũng được đám tiểu đệ lan truyền rộng ra.

Đám người Thanh Xà bang này đâu có tin a.

Bọn hắn cũng được nghe đồn về Ngô Minh nhưng mà lại cho rằng đó chỉ là lời tâng bốc của Darkness spear mà thôi.

Với lại bang hội có hơn trăm anh em hảo thủ thì sợ cái gì cơ chứ.

Darkness spear có ba mươi người mà chiếm lấy hai khu phố nhỏ cho nên Thanh Xà bang cao tần động tâm a.

Lần này bọn hắn tới đây theo lệnh của đám cao tầng trong Thanh Xà bang để chiếm lấy mấy nơi ngon nghẻ này.

Tiền thì ai cũng không chê nhiều mà.

Kẻ tài cao thì gan lớn.

Nhưng ai ngờ lúc này lại đụng phải tấm sắt cứng.

“Tất nhiên Thanh Xà bang chủ động thích sân của ta, vậy thì khai chiến đi!”

Ngô Minh mặt không thay đổi nhìn xem bên trong quầy rượu khác Thanh Xà bang tiểu đệ.

Ánh mắt đảo qua, tất cả mọi người đều nhịn không được dời ánh mắt đi, không dám nhìn thẳng vào mắt một giây.

Ngô Minh khóe miệng kéo một cái, nụ cười dữ tợn không khỏi có chút trào phúng.

“Một đám phế vật!”

Phanh!

Tiện tay quăng ra, bông tai nam giống như là cái vải rách con rối bị ném ra quán bar.

Ngô Minh ánh mắt dần dần bạo ngược.

“Nói cho các ngươi biết lão đại, hôm nay bắt đầu, Darkness spear cùng Thanh Xà bang khai chiến!”

“Hôm nay, trước tiên quét hai người các ngươi con phố!”

“Lão đại, Thanh Xà bang tràng tử sợ là không tốt quét!”

“Bọn hắn có hơn 100 người, chiếm bốn, năm con phố, là phụ cận bang hội lớn nhất.”

Sau lưng Vương Long nhỏ giọng nói.

“Một trăm người, rất cỡ nào?”

Ngô Minh nghiêng đầu một chút, nụ cười trên mặt có chút hững hờ.

Đừng nói trăm cái, chính là lại đến ba trăm cái.

Tạp ngư vẫn là tạp ngư.

Vương Long giật giật bờ môi, ánh mắt có chút bất đắc dĩ.

Hơn một trăm người?

Đương nhiên nhiều!

Bọn hắn Darkness spear toàn bộ chung vào một chỗ mới chừng ba mươi người.

Thanh Xà bang gộp lại là bọn hắn hơn gấp ba lần.

Một đánh ba thì đánh như thế nào hả ?

Mà lại đám Thanh Xà bang kia cực kì tinh anh nữa.

Một vs một thì tỉ lệ thua của đám tiểu đệ Darkness spear cao hơn hẳn.

Nghe đồn Thanh Xà lang quân là một tên cực kì khó chơi và độc ác nữa.

Mặc dù Ngô Minh biểu hiện ra cực kì mạnh mẽ nhưng mà một đánh trăm người ai dám chắc chắn cơ chứ.

Mà đám Thanh Xà bang kia cũng không phải là ăn chay a.

“ Lão đại, xin ngài nghĩ lại a. Thuộc hạ nghe đồn tên kia Thanh Xà bang chủ Thanh Xà lang quân còn biết võ công nữa. Nghe nói hắn có một môn võ công tên là Giáng Long Thập Bát chưởng cực kì khủng bố. “

“ Phạm vị bẩy bước người chắc chắn sẽ dính tuyệt chiêu và chết a “

Vương Long lúc này lại khuyên can.

Thật sự hai bên đánh nhau cho dù có thắng thì cũng là thắng thảm, ai biết được bọn hắn không may bị làm thịt trong trận chiến thì sao.

“ Ngươi nói hắn cũng có võ công sao, vậy thì càng tốt a.”

Ngô Minh nghe Vương Long nói Thanh Xà bang lão đại biết võ công cũng khá ngạc nhiên.

Nhưng đó cũng là điều bình thường.

Là một lão đại của một bang phái hơn trăm người mà không có võ nghệ bàng thân thì thật sự là không được a.

Đồng thời hắn cũng lấy làm vui mừng.

Kể từ khi Lưu Thuỷ Nham Toái Quyền độ thuần thục 10% mà hệ thống ban cho cải tạo thân thể của hắn thì Ngô Minh lúc này chưa gặp được một đối thủ nào xứng tầm cả.

Là một người luyện võ, hắn muốn chiến đấu a.

Quyền đến quyền, thịt đến thịt cái loại cảm giác sảng khoái kia.

Với lại hắn cũng muốn chứng kiến một chút trình độ võ công ở nơi đây.

Xem xem cái gì mà Giáng Long Thập Bát chưởng có mạnh mẽ như lời đồn hay không.

Xuyên đồ đen, đeo băng gon trên trán, giống như một tư văn bại hoại Ngô Minh, tự mình đứng tại trong quán rượu.

Toàn thân trên dưới hiện lộ rõ ràng hắc bang đại lão khí tràng.

“Giống như các ngươi nhìn thấy , đêm nay chúng ta liền muốn cùng Thanh Xà bang khai chiến!”

“Bây giờ, có sợ hãi có thể đi, chờ đánh nhau, cũng đừng nói ta không cho các ngươi cơ hội.”

Ngô Minh hơi nheo mắt lại.

Hung ác khí tức, giống như là trong lồng giam sắp tránh thoát trói buộc hung thú.

Làm cho cả quầy rượu khí tức trở nên ngột ngạt.

“Đi người, về sau cùng Darkness spear không có bất cứ quan hệ nào.”

“Lưu lại , chính là chính thức tuyên thệ gia nhập vào Hắc Ám Mâu , trở thành một phần tử của bang hội, từ nay về sau, bất kỳ phản bội, nhu nhược, đều sẽ bị đinh tại bang hội sỉ nhục trụ thượng, đồng thời trả giá bằng máu.”

“Nhưng, các ngươi cũng trở thành ta vĩnh viễn không vứt bỏ huynh đệ!”

Ngô Minh chậm rãi đi đến trước đám người phương, giang hai tay ra.

Trên thân phảng phất phóng ra làm cho người ta không cách nào nhìn thẳng tia sáng.

“Mà ta sẽ trở thành các ngươi bang chủ, chỉ dẫn các ngươi hướng đi con đường chính xác!”

Ngô Minh muốn đem Hắc Ám Mâu chế tạo thành một thế lực mà không phải bang hội bình thường có thể so sánh được.

Ít nhất thì sau này tương lai có thể giống như đám chính phủ kia cao cao tại thượng.

Là một trong những thế lực nắm quyền nói chuyện của thế giới này.

Hắn muốn lựa chọn con đường tinh anh để bồi dưỡng thành viên trong thế lực.

Một khi gia nhập vào có cơ hội để toả sáng, nhảy lên chức vị cao cấp.

Tiền bạc , của cải không lo lắng.

Nhưng đổi lại phải thật sự trung thành với bang hội.

Một khi gia nhập vào hàng ngũ tinh anh của Hắc Ám Mâu thì không có chuyện rời khỏi.

Chỉ có một con đường để đi , đó chính là trung thành với bang hội hoặc là tử vong.




truyện hay không ?? Đọc đi rồi sẽ biết :)