Tu La Võ Thần

Chương 306: CHƯƠNG 306



Sau khi đem đám người Lý Trường Thanh sắp xếp ổn thỏa thì Sở Phong liền rời khỏi Thanh Long Tông đi đến Chu Tước thành, bởi vì hiện tại ở trong cảnh nội Thanh Châu này chỉ còn có hai người mà Sở Phong không bỏ xuống được, chính là hai tỷ muội Tô Nhu và Tô Mỹ. Dựa vào tinh thần lực nhạy bén của Sở Phong, khi Sở Phong đến bên ngoài thành Chu Tước thì liền phát hiện nơi này lại truyền đến từng trận cảm ứng kết giới do Hôi Bào Giới Linh sư bố trí, hơn nữa lại thấy bên trong Chu Tước Thành có rất nhiều người không thuộc Chu Tước thành đang ẩn náo.

Điều này nói cho Sở Phong biết hiện tại Chu Tước thành rất có thể là một cái bẩy rập, thế nhưng hắn không thể không nhảy vào trong bẫy rập này, bởi vì nếu không tiến vào thì không thể nào giải cứu được hai tỷ muội Tô Nhu và Tô Mỹ ra ngoài được.

Sở Phong lẻn vào Chu Tước thành, đầu tiên là phân biệt đi đến nơi ở của Tô Nhu và Tô Mỹ, muốn tìm một số manh mối từ các nàng.

Cũng may là trời không phụ lòng người, Sở Phong vừa lẻn vào cung điện không bao lâu thì Tô Ngân liền từ bên ngoài chạy về, đồng thời còn dẫn theo ba vị khách, một người hẳn là Hôi Bào Giới Linh sư của Lăng Vân Tông. Còn hai lão già còn lại, một vị tóc đen như mực, một vị tóc trắng như tuyết đều là cao thủ hàng đầu của Lăng Vân Tông, là hai vị trong thập nhị hộ pháp.

– Quả nhiên là người của Lăng Vân Tông, nhưng ta ngược lại muốn nhìn một chút xem các ngươi đang chơi trò mờ ám gì.

Sở Phong cũng không lập tức lao ra chấn vất Tô Ngân mà là che dấu khí tức, trốn ở một góc lẳng lặng quan sát nhất cử nhất động của ba người.

– Hắc hắc, mời ba vị khách nhân ngồi.

Sau khi tiến vào phòng khách thì Tô Ngân giống như chó quẩy đuôi vậy, cúi đầu khom lưng với ba người Lăng Vân Tông, còn bưng trà rót nước. Đây vẫn là lần đầu tiên Sở Phong phát hiện vị Chu tước thành chủ này hóa ra là mọt người có công phu vuốt mông ngựa hạng nhất như vậy.

– Tô Ngân thành chủ, xem ra lời ngươi nói không phải là sự thật nhỉ, ngươi nói Sở Phong đối với hai vị nữ nhi của ngươi yêu đến chết đi sống lại. Nếu hắn biết được hai nữ nhi của ngươi đoạn tuyệt quan hệ với hắn thì hắn nhất định sẽ đến đây hỏi cho ra lẽ, nhưng vì sao đã nhiều ngày trôi qua như vậy mà Sở Phong vẫn hoàn toàn không có tung tích?

Vị hộ pháp có máy tóc bạc trắng hỏi.

– Ách…. Việc này…

– Có lẽ cái tên Sở Phong đó là kẻ bạc tình bạc nghĩa, cũng có thể là Sở Phong đã sớm chạy trốn khỏi Thanh Châu không thèm để ý đến hai nữ nhi của ta nữa.

Tô Nhân cười hì hì giải thích.

– Nếu đúng như ngươi nói vậy thì hai người nữ nhi của ngươi thật đúng là nhìn lầm người rồi, chỉ có điều cho dù Sở Phong đến thì cũng chỉ là tự tìm đường chết mà thôi.

– Tô Ngân thành chủ hai nữ nhi của ngươi đều là mỹ nhân khó gặp, tuy nhiên lại cấu kết với Sở Phong, hơn nữa cho đến bây giờ còn không nguyện ý cùng Sở Phong cắt đứt quan hệ. Việc này sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển sau này của Tô gia, dù sao thì lần này Kỳ Lân phủ chủ của Kỳ Lân Vương Phủ thực sự đã ra mệnh lệnh muốn giết sạch tất cả những kẻ có quan hệ đến Sở Phong.

Tên hộ vệ tóc đen mở nhếch miệng nói.

– Ách… Đại nhân, việc này…….

Nghe tên hộ vệ nói thế Tô Ngân bị dọa đến xanh mặt mày, muốn giải thích rõ nhưng lại không biết giải thích thế nào, hắn vậy mà lại cà lâm.

– Ôi chao, Tô Ngân thành chủ, ngươi cũng không cần phải sợ hãi như vậy, thật ra thì hiện tại ta có một phương pháp có thể cứu ngươi cùng với hai nữ nhi của ngươi.

Tên hộ vệ tóc đen nói.

– Mong đại nhân chỉ điểm.

Tô Ngân vội vàng hỏi tới, tuy rằng ba vị trước mắt này chính là người của Lăng Vân Tông nhưng bởi vì thực lực của bọn hắn mạnh mẽ, lại có quan hệ mật thiết với Kỳ Lân Vương Phủ, cho nên Tô Ngân thật sự không dám đắc tội bọn họ, ngược lại hắn rất sợ bọn họ.

Mà lão giả tóc đen nhìn thấy bộ dáng sợ hãi kia của Tô Ngân thì hắn mỉm cười nói:

– Người hại ngươi chính là hai nữ nhi của ngươi, người có thể cứu ngươi cũng là hai nữ nhi của ngươi. Thực ta không dám giấu diếm, Giới Linh đại nhân của Lăng Vân Tông ta đến bây giờ vẫn chưa lập gia đình. Chỉ điều đại nhân lại nhất kiến chung tình với hai nữ nhi của ngươi. Nếu như ngươi đem hai nữ nhi của ngươi gả cho hắn vậy thì còn có ai dám động đến Tô gia của ngươi chứ?

Hộ pháp tóc đen nói.

– Đúng vậy, ta nhận được một tin tức vị Hôi Bào Giới Linh Sư của Kỳ Lân Vương Phủ đột ngội mất tích, đến bây giờ vẫn chưa có tin tức, rất có thể đã gặp phải bất trắc. Cho nên hôm nay trong cảnh nội Thanh Châu chỉ còn lại Giới Linh đại nhân của chúng ta là một vị Hôi Bào Giới Linh Sư mà thôi.

– Ngay cả Kỳ Lân Vương Phủ đối với đại nhân của chúng ta cũng cung kính mấy phần. Tô Ngân, nếu như người đem hai nữ nhi của mình gả cho Giới Linh đại nhân thì sau này Tô gia của ngươi chắc chắn sẽ thăng quan tiến chức vùn vụt.

Đúng vào lúc này, hộ giả tóc trắng lại lên tiếng khuyên nhủ.

– Ách… Giới Linh đại nhân, ngài… có thật là muốn kết hôn với hai nữ nhi của ta không?

Tin tức đến bất thình lình khiến cho Tô Ngân có chút giật mình.

– Hắc, không sai. Tô Ngân thành chủ, nếu như ngươi đồng ý đem Tô Nhu và Tô Mỹ gả cho lão phu thì lão phu chắc chắn sẽ không bạc đãi ngươi.

Có thể là bởi vì quá mức kích động và vui mừng khiến cho tên Hôi Bào Giới Linh Sư lại tự mình vén khăn che mặt mình xuống, lộ ra dung mạo cực kỳ xấu xí của hắn.

Nhắc tới lão đầu này mới nói, dáng dấp của hắn thật đúng là quá mức khó coi, cái mũi tựa như móc câu, mắt hình tam giác, đầu như ổ quạ, mặt rỗ, hơn nữa đầu còn bị hói.

– Hô.

Khi trông thấy tướng mạo của vị Hôi Bào Giới Linh Sư này thì Tô Ngân liền hít một hơi dài, đây chắc chắn lần đầu tiên hắn nhìn thấy một lão đầu xấu xí như vậy.

Tuy nhiên chỉ cần nghĩ đến thân phận đặc biệt cùng với thực lực cường đại và bối cảnh hùng hậu sau lưng lão ta thì hắn vẫn đè nén biểu cảm không tự nhiên của mình, cười híp mắt nói:

– Tô Ngân ta có thể đem hai nữ nhi gả cho Giới Linh đại nhân chính là vinh hạnh của Tô Ngân ta. Ta đây sẽ đi nói với hai nữ nhi ngay lập tức.

Trong lúc nói chuyện Tô Ngân liền đi ra ngoài.

Mà sau khi Tô Ngân đi ra ngoài không lâu thì lão giả tóc trắng lại nói với tên Hôi Bào Giới Linh Sư:

– Giới Linh đại nhân, ngài sẽ không thật sự muốn kết hôn với hai tỷ muội ấy chứ. Hiện tại tông chủ và phủ chủ thật sự đã hạ xuống tử lệnh, chỉ cần người nào từng có quan hệ với Sở Phong thì bất luận là có tuyên bố cắt đứt quan hệ với Sở Phong đều phải giết chết tất cả.

– Ai, ngươi cũng có phần không hiểu ta rồi, chẳng lẽ ta không biết tính cách của tông chủ đại nhân hay sao? Chẳng qua hai tỷ muội Tô Nhu và Tô Mỹ này thật đúng là mỹ nhân khó gặp. Trong tất cả những nữ tử mà ta đã từng gặp qua, hai nha đầu này tuyệt đối là người xinh đẹp nhất. Người có thể so với bọn họ cũng chỉ có Nhan Như Ngọc của Ngọc Nữ Tông kia thôi. Mỹ nữ như vậy giết chết thật đáng tiếc, nếu như trước khi các nàng chết mà không nếm thử mỹ vị thì thật quá có lỗi với trời đất rồi. Chờ một lát khi Tô Ngân gọi các nàng đến thì ta liền mượn cơ hội đem hai người bọn họ đế phòng của ta. Hai người các ngươi cũng đến thưởng thức một chút hai mỹ nhân khó có được này đi.

Hôi Bào Giới Linh cười dâm đãng nói.

– Ha ha, đa tạ Giới Linh đại nhân.

Sau khi nghe được những lời của Giới Linh Sư thì hai lão đầu hộ pháp này vui mừng như điên, trên mặt hiện lên nụ cười dâm đãng, thậm chí ngay cả thân dưới cũng nổi lên phản ứng, có thể thấy hai người bọn chúng cũng đã sớm có sắc tâm với hai tỷ muội Tô Nhu Tô Mỹ.

– Mẹ kiếp, ba lão đầu sắc quỷ này lại dám đánh chủ ý lên Tô Nhu và Tô Mỹ nhà ta, chờ chốc lát nữa các ngươi nhất định sẽ trả giá thật lớn.

Mà Sở Phong đang trốn trong một góc đã tận mắt chứng kiến được tất cả, hắn đã sớm tức giận công tâm, hai tay nắm thành quả đấm kêu lên tiếng “Răng rắc”.

– Còn có tên Tô Ngân đáng chết kia, hắn không phải là người. Sở Phong ta nhất định sẽ diệt trừ cái tên Tô Ngân đó, nếu không thì cũng không biết khi nào hắn lại bẫy Tô Nhu và Tô Mỹ nữa. Yên tâm đi, đừng kẻ nào mong chạy thoát.

Mà không thể không nói hiệu suất làm việc của cái tên Tô Ngân ấy rất nhanh, chỉ trong chốc lát cửa phòng vốn đóng kín đã được mở ra. Tô Ngân với vẻ mặt ân cần đi vào, mà ở phía sau hắn còn có hay nữ nhân có gương mặt vóc người tuyệt mỹ đi theo, chính là Tô Nhu và Tô Mỹ.