Từ Giới Giải Trí Đến Nhà Giàu Số 1

Chương 180: C180



Mấy năm trước, hai người này đã từng dành được giải Ca khúc vàng, cũng là một tổ hợp Ca vương.

Lúc này, Trương Sinh và Trương Mặc cũng nhìn thấy được Dương Lỗi, trong mắt lập tức lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Thanh niên nhìn khoảng chừng hai mươi mấy tuổi này chính là thầy Mộc Dịch mà mọi người đồn đại?

Mộc Dịch xuất hiện lần đầu tiên với ca khúc [Gió nổi lên rồi]. Sau đó, trong chương trình [Ca vương ca hậu], hắn lại tiếp tục sáng tác ra [Giấc mơ ban đầu], [Thiếu niên], [Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm]...!

Tám ca khúc mà Mộc Dịch sáng tác đều có số lượt tải về vượt quá 10 triệu! Đây là loại thiên phú âm nhạc khủng khiếp cỡ nào chứ?

Mọi người đều đang bàn tán về Mộc Dịch thần bí, hai người bọn họ lúc trước khi nghe tin công ty muốn mời Mộc Dịch sáng tác cho bọn họ một ca khúc thì vô cùng. hào hứng.

Thực ra hai người bọn họ cũng là những ca sĩ biết sáng tác bài hát. Đối với những ca sĩ như thế này, Mộc. Dịch tuyệt đối là thần tượng của bọn họ.

Hai bên nhanh chóng ngồi xuống.


“Dương tiên sinh, hai vị này là Trương Sinh và Trương Mặc, là một nhóm ca sĩ song ca của công ty chúng tôi.” Triệu Hướng Linh giới thiệu.

Lúc trước Trương Sinh, Trương Mặc rất hot, thậm chí còn đạt được giải Ca khúc vàng, nhưng mà sau đó lại bắt đầu trở nên im hơi lặng tiếng.

Ca sĩ chính là như vậy, nếu như không có bài hát mới thì lưu lượng sẽ giảm đi, chẳng bao lâu sẽ không còn ai nhắc tới.

Đối với công ty âm nhạc Hải Lan mà nói, ca sĩ nào muốn được nâng đỡ nhiều thì nhất định phải ở đẳng cấp ca vương, ca hậu.

Giống như Dương Tuyết Nhu vậy, bởi vì lúc trước không nổi tiếng lắm nên công ty cũng không quá để ý đến cô. Nhưng sau khi Dương Tuyết Nhu hát ca khúc. [Gió nổi lên rồi] thì lập tức được mọi người chú ý đến nhiều hơn, công ty cũng bắt đầu nâng đỡ hơn.

Triệu Hướng Linh giới thiệu xong thì Dương Lỗi mỉm cười: “Trước kia tôi đã từng nghe nhắc tới ca khúc của thầy Trương Sinh và Trương Mặc.”

Nghe vậy, Trương Sinh và Trương Mặc cũng khách sáo đáp lại mấy câu. Lúc trước bọn họ đúng là vô cùng nổi tiếng, nhưng mà bây giờ chẳng thể nào so với trước. được nữa.

“Dương tiên sinh, ca khúc mới của cậu...”

Triệu Hướng Linh cũng không nói nhiều nữa, đi thẳng vào vấn đề.

Dương Lỗi nhìn về phía Trương Sinh, Trương Mặc hỏi: "Các anh có yêu cầu gì với bài hát không?”

Hắn đã đồng ý viết cho âm nhạc Hải Lam ba bài hát, đây cũng tương đương với ca khúc đặt riêng rồi.

Trương Sinh, Trương Mặc liếc nhau một cái, Trương. Sinh lên tiếng: “Thây Dương, chúng tôi cảm thấy những ca khúc truyền cảm hứng mà cậu viết ra rất tốt, không biết cậu có thể viết cho chúng tôi một bài được không?”

Dương Lỗi đã viết rất nhiều bài hát truyền cảm hứng, trên thực tế, trong ngành công nghiệp âm nhạc của nước Hạ, không có nhiều ca khúc truyền cảm hứng.

Bây giờ những bài hát truyền cảm hứng mà Dương Lỗi viết đã tương đương với những người khác viết cộng lại rồi.


“Ca khúc truyền cảm hứng?”

Dương Lỗi suy nghĩ một chút, nhẹ gật đầu, nói: “Được, tôi biết rồi. Tôi đợt này cũng đang viết một bài †ruyền cảm hứng, chờ tôi chỉnh lại một chút rồi sẽ gửi cho các anh.”

Mục [Âm nhạc] trong đầu hắn vẫn còn những bài hát truyền cảm hứng, chọn một chút là có thể tìm ra được rồi.

Mặc dù bài hát đã có sẵn, nhưng Dương Lỗi vẫn phải chuẩn bị một chút, không thể nào trong thời gian ngắn ngủi mà giao bài ngay được, chỉ có kẻ ngu mới làm như thế.

Nghe được lời Dương Lỗi nói, Trương Sinh và Trương Mặc vội vàng nói lời cảm ơn: “Cảm ơn thầy Dương.”

Gương mặt của hai người đều lộ vẻ mừng rỡ, chờ ca khúc tới tay thì bọn họ liền có thể nổi tiếng trở lại rồi!

Tính đến thời điểm hiện tại, những ca khúc mà Dương Lỗi viết đầu có lượt tải về hơn 10 triệu, chắc chắn ca khúc của bọn họ cũng sẽ không thua kém.

Triệu Hướng Linh cũng tươi cười: “Vậy làm phiền Dương tiên sinh rồi.”

Sau khi đàm phán xong xuôi, Triệu Hướng Linh còn muốn mới Dương Lỗi ăn cơm, nhưng hắn từ chối: “Buổi trưa tôi còn có việc.”

Nghe thế, Triệu Hướng Linh khẽ biến sắc, giống như đoán được Dương Lỗi còn muốn đi gặp người của công †y giải trí khác.


Nhưng cô ta cũng không thể hiện ra quá nhiều, vẫn mỉm cười lịch sự: “Vậy chờ lần sau vậy.”

Trưa nay đúng là Dương Lỗi có hẹn đi gặp người của công ty âm nhạc Tác Nhĩ. Hơn mười giờ, hắn đi tới nơi đã hẹn, trong phòng lúc này có một nhóm người của công ty âm nhạc Tác Nhĩ đang chờ.

Phía âm nhạc Tác Nhĩ có tất cả năm người, nhân vật chủ đạo tất nhiên là hai người phía trước.

Đó là một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, còn có một cô gái khoảng chừng hai mươi tuổi, thanh xuân đáng yêu, lúc này đang nhìn chăm chăm Dương Lỗi, †rong mắt còn tràn đầy vẻ sùng bái.

Người phụ nữ trung niên là tổng giám đốc Tiền Phương Lan của âm nhạc Tác Nhĩ, lần này tới đây để trao đổi chuyện bài khát với Dương Lỗi.

Cô gái kia tên là Chu Tiếu Tiếu, cũng là thực tập sinh ở Hàn Quốc, cũng là thành viên của nhóm nhạc nữ EMO.

Đúng vậy, Chu Tiếu Tiếu cũng là thành viên nhóm nhạc nữ EMO như Lý Tuyết. Nhưng mà Lý Tuyết là đội †rưởng, có nhiều người hâm mộ, còn Chu Tiếu Tiếu ở trong nhóm nhạc này không được xuất chúng cho lắm, hoặc còn có thể coi là đứng cuối.

Chẳng qua, Chu Tiếu Tiếu này cũng là người có lai lịch, sau lưng là quản lý cấp cao của âm nhạc Tác Nhĩ.