Từ Binh Biến Huyền Vũ Môn Bắt Đầu

Chương 6: Thu thập đại cục




Thái Cực Cung, Trường An Thành.

Trần Lâm cùng với Achilles và Phùng Dực, Phùng Lập bước từng bước đi vào Thái Cực Cung, theo sau là hàng ngàn cấm vệ quân, trên chiến bào người nào cũng còn đỏ thẫm máu tươi.

Trước cửa Thái Cực Cung lúc này đứng đầy quan lại, trên người mặc quan phục quý phái nhưng vẻ mặt người nào cũng âm trầm đầy tử khí.

“ Tham kiến Tề Vương điện hạ” đám quan lại thấy Trần Lâm đi đến thì vội cúi người cung kính chào hỏi.

“ Chào các vị, Đại Đường lập quốc đến nay chưa được mười năm mà nay lại xảy ra biến cố thế này, nồi da nấu thịt, làm cho ta thật quá đau lòng. Các vị cũng có cảm thấy như vậy hay là không ?” Trần Lâm cảm thán nói.

“ Tề Vương nói phải, đám chúng thần cảm thấy vô cung hổ thẹn” đám quan lại cúi đầu nói.

“ Ta biết các vị là bị Tần Vương ép buộc nhưng cũng có những người là đồng đảng của hắn, Phòng Huyền Linh, Đỗ Như Hối, Trình giảo Kim, Cao Sĩ Liêm ta nói có sai không ?” Trần Lâm cười nói.

“ Tội thần xin điện hạ giáng tội” bốn người hốt hoảng vội quỳ sụp dưới đất.

“ Giải bốn người này vào thiên lao, chờ luận tội sau” Trần Lâm vẻ mặt băng lãnh nói.

“ Thần biết tội chết khó thoát nhưng cầu xin Điện hạ tha cho người thân của thần” Phòng Huyền Linh bị lôi đi nhưng vẫn cố gắng nói vọng lại.

Đám quan lại không người nào dám nhìn thẳng vào Trần Lâm lúc này, sợ hắn tức giận sẽ giáng tội lên thân mình. Lý Kiến Thành, Lý Thế Dân đều đã chết, ngai vàng Đại Đường đã chính thức là của Lý Nguyên Cát. Bọn họ nhìn thấy Lý Nguyên Cát lúc này cũng giống như là đứng trước mặt Hoàng đế.

“ Các vị, Đại Đường mới lập quốc chưa lâu, căn cơ chưa ổn, Đột Quyết lúc nào cũng nhìn chằm chằm, chờ chúng ta bất cẩn lập tức sẽ đem kỵ binh tiến đánh. Đại Đường lúc này rất cần sự trợ giúp của chư vị, các vị nghĩ xem, khi Đại Đường giàu mạnh, dân chúng sẽ ca ngợi các vị, tên tuổi các vị sẽ lưu truyền thiên cổ, bằng ngược lại, làm tai họa cho bách tính, các vị sẽ bị ô danh muôn đời” Trần Lâm hướng đám quan lại nghiêm túc nói.

“ Lời của điện hạ như thức tỉnh người trong mộng, chúng thần cảm thấy vô cùng hổ thẹn”

“ Thôi, các vị lui về đi, hôm nay bãi triều” Trần Lâm phất tay nói.

Đám quan lại lúc này mới thở ra một hơi, bọn họ cảm thấy ngày hôm nay là một ngày dài nhất trong cuộc đời, chưa bao giờ bọn họ thấy cuộc sống đáng quý đến như vậy.

“ Thưa điện hạ, Tề Vương phủ cùng Đông Cung đều đã bị Lý Thế Dân xuống tay, năm vị hoàng tử đã mất rồi ạ” Tiết Vạn Triệt lúc này tiến vào Thái Cực Cung thông báo cho Trần Lâm biết tin tức, thái độ nơm nớp lo sợ Trần Lâm sẽ phát nộ.

“ Ta đã đoán trước điều này, đám thuộc hạ của Tần Vương sẽ không từ thủ đoạn nào, thật đáng chết” Trần Lâm phẫn nộ hét lớn vang vọng Thái Cực Cung.

Theo như lịch sử cũng chính là xảy ra như vậy, Lý Thế Dân còn chiếm đoạt lấy thê tử của Lý Kiến Thành là Trịnh Quan Âm, Dương Thị thê tử của Lý Nguyên Cát.

Trở thành Lý Nguyên Cát, Trần Lâm cảm thấy không chút nào sung sướng, chỉ thấy tình người ấm lạnh, không giết người thì bị người giết. Hắn tự hỏi sống trong thời đại này phải trở nên nhẫn tâm hay sao ?

“ Phủ Tần Vương thế nào ?” Trần Lâm nhàn nhạt hỏi.

“ Thưa điện hạ, đã nhổ cỏ tận gốc để trừ hậu hoạn, Trưởng Tôn Vô Cấu thê tử Lý Thế Dân đã uống thuốc độc tự vận, Lý Thừa Càn cùng Lý Lệ Chất cũng vậy, tuy nhiên Lý Lệ Chất uống ít nên còn thoi thóp” Tiết Vạn Triệt cung kính nói.

“ Mang ta đến gặp Lý Lệ Chất” Trần Lâm trầm ngâm nói.

“ Tuân lệnh”

Tiết Vạn Triệt ngay lập tức dẫn Trần Lâm đến Thái Y Viện, hắn không biết vì sao Trần Lâm muốn gặp Lý Lệ Chất nhưng hắn cũng không dám hỏi nhiều.

Trần Lâm nhìn thấy một cô bé khoảng bốn năm tuổi trông vô cùng khả ái đang nằm trên giường, vẻ đau đớn không dấu khỏi trên gương mặt ngây thơ.

Trần Lâm học Y Dược nên hoàn toàn biết cách trị liệu cho cô bé nhưng lúc này không có dụng cụ, không có máy móc, hắn cũng không có cách nào.

“ Hệ thống, có thể đổi lấy giải độc đan bằng điểm thưởng hay không ?” Trần Lâm truyền âm nói.

“ Có thể, 100 điểm đổi được 1 viên giải độc đan, trị được tất cả các loại độc” hệ thông lập tức trả lời.

“ Lập tức đổi 1 viên” Trần Lâm vội nói.

“ Vâng”

Một viên đan dược màu xanh xuất hiện trong tay Trần Lâm, hắn ngắm nghía viên đan dược, đây chính là 100 điểm thưởng đầu tiên hắn kiếm được, hắn rất quý 100 điểm này nhưng hắn không tiếc khi đổi đan dược cứu người.

“ Hãy cho con bé dùng, đan dược này ta được một vị đạo sĩ trao tặng, có thể giải bách độc” Trần Lâm đưa viên đan dược cho vị Thái Y.

“ Vâng thưa điện hạ” vị Thái Y bán tính bán nghi cầm lấy viên đan dược sau đó hòa tan vào nước rồi cho Lý Lệ Chất uống vào.

Thuốc vào bụng ngay tức khắc có hiệu quả, sắc mặt Lý Lệ Chất hồng hào trở lại, gương mặt ngây thơ của cô bé không còn vẻ đau đớn như trước.

“ Thật không thể tin được” vị thái y há hốc mồm khi thấy một màn này.

“ Điện hạ, viên đan dược quý giá như vậy sao ngài không giữ cho mình, thật đáng tiếc” Tiết Vạn Triệt vẻ mặt đầy tiếc nuối nói.

“ Lệ Chất là cháu của ta, con bé gặp nạn ta đâu thể khoanh tay đứng nhìn, chuyện này không cần nói nữa” Trần Lâm phất tay nói.

“ Điện hạ nhân nghĩa hơn người, hạ quan vô cùng khâm phục” vị thái y cung kính nói.

“ A ... phụ thân, phụ thân đã đến rồi, Lệ Chất tưởng phụ thân không cần Lệ Chất nữa” Lý Lệ Chất mở mắt, khi thấy Trần Lâm cô bé òa khóc, ngồi dậy ôm chặt lấy hắn.

“ Lệ Chất ngoan như vậy phụ thân sao lại không thương chứ” Trần Lâm bế cô bé lên cười nói.

“ Vậy là tốt rồi, Lệ Chất buồn ngủ quá, Lệ Chất ngủ đây” Lý Lệ Chất thiếp lúc nào không biết trong vòng tay của Trần Lâm.

“ Có thể do chất độc đã ảnh hưởng đến thần trí của cô bé, thần cũng không có cách nào” vị Thái Y lo lắng nói.

Trần Lâm xua xua tay kêu Thái Y lui ra, hắn dịu dàng ôm Lý Lệ Chất, càng nhìn càng thấy thương con bé.

“ Ta tuyên bố, từ nay Lý Lệ Chất sẽ là con gái của Lý Nguyên Cát ta, con bé sẽ sống ở Tề Vương Phủ” Trần Lâm lớn tiếng nói.

“ Thuộc hạ tuân lệnh, thuộc hạ sẽ đi thông báo ngay” Tiết Vạn Triệt gật đầu nói.

Một tên thái giám già trên tay cầm phất trần, từ bên ngoài bước vào, cung kính hành lễ: “ Lão nô khấu kiến điện hạ, bệ hạ muốn gặp ngài”

“ Phụ hoàng hiện thế nào ?” Trần Lâm dò hỏi, đối với sự an nguy của Lý Uyên, Trần Lâm hoàn toàn không để tâm, nhưng đóng vai Lý Nguyên Cát, hắn không thể biểu hiện vô tình quá đáng.

“ Bệ hạ đang dưỡng bệnh tại Tẩm cung, sức khỏe của Bệ hạ ngày càng yếu đi” tên thái giám già ánh mắt đỏ hoe, nghẹn ngào nói.

“ Ngươi mang công chúa về Tề Vương phủ, nói cho Dương phi chiếu cố thật tốt cho con bé” Trần Lâm trao Lý Lệ Chất cho Tiết Vạn Triệt, phân phó nói.

“ Thuộc hạ tuân lệnh”

“ Ngươi mau dẫn đường đi, ta muốn gặp bệ hạ” Trần Lâm quay sang tên thái giám già ra lệnh.

“ Lão nô tuân chỉ, xin mời điện hạ theo lão nô”

“ Tích ... tích ... Ký chủ thu hoạch được Hoàng giả Bá khí: 10,000,000 điểm, còn 989,980,000 điểm nữa là hoàn thành nhiệm vụ, cần cố gắng nhiều hơn”

“ Tích ... tích ... tích ... Ký chủ thành công giết chết Lý Thế Dân, ký chủ được thưởng 10000 điểm hệ thống, 1 thẻ triệu hoán ngẫu nhiên”

“ Thật tốt quá” Nhận được thông báo từ hệ thống, Trần Lâm vô cùng vui mừng, từ khi thành công giết chết Lý Thế Dân đến giờ hắn luôn mong chờ hệ thống tính điểm cho mình, đến giờ thì đã có kết quả. Hắn đang suy tính 10000 điểm hệ thống thì đổi được món đồ gì, theo như quy luật thì 10000 điểm có thể đổi được tới 100 viên giải độc đan, hắn thật chờ mong.

“ Hoàng giả Bá khí 10 triệu điểm có nghĩa là ta hiện có thể quản lý 10 triệu người ? Vậy 1 tỷ điểm là 1 tỷ người sao ? Trái đất vào thời này chưa chắc có đủ 1 tỷ người nữa, nói gì đến quản lý ? Ta thật sự không biết hoàn thành nhiệm vụ này như thế nào đây, thật nhức đầu” Trần Lâm âm thầm phân tích.


truyện não to , khá hay logic đồng nhân tiêu biểu của Phàm Nhân Tu Tiên