Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 190: Bạo kích



Lãnh Kỳ Duệ cơ bản không thể tin được sự thật Chung Noãn Noãn đã có chồng chưa cưới.

Bình thường những cô gái kia không đều la hét thích anh sao? Chỉ cần tâm tình của anh tốt một chút, vẻ mặt ôn hòa một chút, những cô bé này không phải đều tình nguyện vứt bỏ bạn trai của mình theo đuổi anh sao?

Vì cái gì lần đầu tiên trong đời anh thích một cô gái, cô gái này cứ như vậy không chút do dự, không cần suy nghĩ cự tuyệt anh?

Lặng im thật lâu, mắt thấy Chung Noãn Noãn đã cất kỹ đồ vật đi ra phòng học, Lãnh đại thiếu gia tính tình cũng bạo phát, đi theo xông ra phòng học, ngăn ở phía trước Chung Noãn Noãn.

Chỉ là đính hôn mà thôi, cũng không phải kết hôn, có gì ghê gớm đâu?

"Cậu cho tôi một cái cơ hội, từ giờ trở đi tôi theo đuổi cậu. Tôi khẳng định ưu tú hơn anh ta, tôi cũng cam đoan tốt với cậu hơn anh ta, chỉ cần cậu tiếp nhận tôi, tôi liền có thể để cậu trước khi kết hôn cam tâm tình nguyện bỏ bạn trai của cậu."

Mặc kệ là gia thế, tướng mạo vẫn là bạn trai lực, Lãnh Kỳ Duệ đều đối với mình vô cùng tin tưởng. Anh tin tưởng vững chắc mình khẳng định có thể đánh bại chồng chưa cưới của Chung Noãn Noãn. Đây là cô gái đầu tiên khiến anh tâm động, anh nhất định phải được!

Đây chính là đứa trẻ bị người trong nhà làm hư! Nhìn xem Lãnh kỳ Duệ dâng trào đấu chí, Chung Noãn Noãn quả thực không nỡ đả kích cậu ta.

"Thứ nhất, cậu không có khả năng ưu tú hơn bạn tai tôi." Dù sao, một người mới 26 tuổi liền đã thành đại tá, cùng một học sinh 18 tuổi còn đang học trung học, còn mẹ nó là đếm ngược thứ hai của lớp học là không thể so sánh.

"Thứ hai, cậu không có khả năng đối tốt với tôi hơn bạn trai tôi." Dù sao, ở kiếp trước, Xích Dương vì cô, đem tuổi trẻ sinh mệnh của mình đều dâng ra đi. Nói anh là dùng sinh mệnh để yêu cô cũng không đủ.

"Thứ ba, quan trọng nhất, tôi yêu anh ấy không yêu cậu."

Bạo kích!

Thấy Lãnh Kỳ Duệ bị nói đến đứng nguyên tại chỗ, mặt mũi tràn đầy chịu đả kích, Chung Noãn Noãn không nói nhiều với cậu ta, cô tin tưởng cậu ta là một người thông minh, kiểu gì cũng sẽ nghĩ thông suốt.

Nếu như không thông minh, cô cũng không có cách nào.

Dù sao cô cũng không phải thánh mẫu, sau khi cứu vớt tính mạng của cậu ta còn phải cứu vớt tình cảm của cậu ta.

Cho nên quay người, dứt khoát kiên quyết, rất không có tình cảm bạn học đi phòng giáo vụ làm thủ tục nhập trọ.

Tiến phòng giáo vụ mới biết được, hôm qua Xích Dương liền đã phái người chứng thực phòng ngủ còn bố trí xong, hôm nay đến phòng giáo vụ, cô ký cái tên liền xong việc.

Mở ra cửa phòng ngủ, ba cô gái cùng nhau nhìn về phía cô.

Chung Noãn Noãn!

Nhìn thấy người tới, ba cô gái đều vui vẻ nhiệt tình chào mời cô.

Chuyện phát sinh hôm nay, khiến các cô đối Chung Noãn Noãn có cái nhìn mới. So với loại bạch liên hoa lòng dạ hiểm độc như Chung Thiên Thiên, các cô càng muốn tiếp nhận loại nữ thần cao lạnh khí phách như Chung Noãn Noãn.

Thấy bạn cùng phòng hoan nghênh mình, Chung Noãn Noãn cũng lộ ra một nét cười: "Chào mọi người."

Ba cô gái ngủ cùng phòng với cô phân biệt gọi Mục Khanh Tuyền, Cố Hiểu Lệ cùng Diêm Phương Phương. Đều là học bá của ban bọn họ. Một tên sau cùng Diêm Phương Phương chính là bạn học hôm nay ngồi tại hàng thứ ba, giúp cô lau sạch sẽ cái bàn, mời cô đi sang ngồi.

Mặt khác Mục Khanh Tuyền cùng Cố Hiểu Lệ, một cái là lớp phó, một cái là ủy viên văn nghệ, đều ngồi tại hàng thứ nhất.

Mà để Chung Noãn Noãn ấn tượng tương đối khắc sâu chính là Mục Khanh Tuyền.

Đây là một cái học sinh phi thường điệu thấp, tất cả mọi người chỉ biết là điều kiện nhà cô không tệ, về phần là làm gì, Mục Khanh Tuyền chưa từng có nói qua.

Hai năm sau, trên tiệc rượu tổ chức ở hào môn thủ đô cô gặp được cô ấy.