Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 33





Tần Hải một lần nữa khởi động xe, nhưng không bao lâu, sắc mặt của anh ấy chợ thay đổi.

Diệp Như Hề chạy không được bao lâu, xác định phía sau không có người đuổi theo thì cô mới
dừng lại, trong đầu hoàn toàn trống rỗng.

Cô không nghĩ tới Lục Tư Viễn lại bám riết không thanh như vậy, năm đó sau khi bị bỏ tù, trái tim cô với đoạn tình yêu này đã sớm lạnh như tro tàn rồi.

Chuyện cô không nói cho Lục Tư Viễn chính là, năm đó lúc cô còn ngồi trong tù giam, mẹ anh cũng đã từng đến thăm cô, còn nói những lời rất khó nghe, nhưng tồng kết lại là bảo cô rời xa Lục Tư Viễn.


Cho nên cô đã gửi cho anh tin
nhắn bảo chia tay kia.

Nhưng cho dù mẹ của Lục Tư Viễn không có tìm cô, cô cũng sẽ rời đi, bời vì cô không xứng với người đàn ông xuất sắc như anh, chỉ là lại phải dùng phương thức nhục nhã như vậy để quyết tâm rời đi.

Trong lúc Diệp Như Hề đang miên man suy nghĩ, một tiếng thắng xe chói tai vang lên, tiếng động rất lớn.

Diệp Như Hề ngẩng đầu nhìn qua, liền thấy một chiếc Maybach màu đen trực tiếp lao vào trụ đá, toàn bộ xe bị lật nghiêng qua.

Mà con đường này lại rất ít có xe cộ lui tới!
Diệp Như Hề vội vàng chạy qua,
vừa gọi điện thoại cho cấp cứu, vừa chạy tới.

Phần đầu chiếc xe bị hủy hoại rất nghiêm trọng, cũng may cửa xe ở chỗ ghế lái có thể mở ra được.

Diệp Như Hề nhìn thoáng qua phía bên trong, bị hư hại nghiêm trọng, tài xế bị vùi mình trong túi khí phía trước, cô ra sức kéo người ra, thấy được một bóng người quen thuộc.

‘Thư ký Tần?!”
Diệp Như Hề bất chấp những chuyện khác, dùng sức của chín

trâu hai hổ đem Tần Hải kéo ra ngoài.

Đầu Tần Hải đầy máu tươi, trước mắt đã biến thành màu đen, trong đầu còn tia lý trí sót lại, anh ấy bắt lấy tay Diệp Như Hề, yếu ớt
nói: “Giám đốc Tạ….

phía
sau….


Dứt lời, anh ấy lập tức ngất xỉu.

Diệp Như Hề hiểu rõ ý đối phương, đột nhiên quay đầu nhìn về phía chiếc xe đang bị lật ngược
Không phải vẫn còn Tạ Trì Thành
ở bên trong chứ?
Diệp Như Hề cắn răng chặt răng, lại lần nữa chạy về, cô kéo cửa phía ghế sau ra, liền thấy ở hàng ghế sau lộn xộn có người đang bị đè ép rất chặt, căn bản không có cách nào nhúc nhích nổi.

Người kia rõ ràng là Tạ Trì Thành!
“Giám đốc Tạ! Giám đốc Tạ, anh còn tỉnh táo không vậy!”
Không có lời đáp lại.


Diệp Như Hề thử đi kéo anh,
nhưng mà đối phương bị kẹp rất chặt, đến mức không có cách nào di chuyển được.

Chóp mũi ngửi được mùi xăng chảy ra.

Cái mùi này, trong lòng Diệp Như Hề lộp bộp một tiếng.

Quả nhiên, phía gầm xe đã có xăng chảy xuống.

Nếu còn không thoát ra thì xe sẽ bị nổ mạnh! Biết rõ bị kẹt ở vị trí này vốn dĩ khó có thể di chuyển ra xa, mà đối phương còn đang mất đi ý thức, chỉ bằng một mình
cô căn bản không làm được gì, cô vẫn nên chờ lính cứu hỏa tới đây.

.