Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 4617



Chương 4617

Tô Lam hoảng sợ nhìn một loạt động tác của anh. Mặc dù hai người đã kết hôn nhiều năm, không có chuyện gì cần giấu. Nhưng chuyện mất mặt như đọc lén truyện cấm, còn ảo tưởng nam chính là chông mình, cô vẫn không thể thản nhiên để Quan Triều Viễn biết được.

Không thì chắc chắn anh ấy sẽ cười nhạo mình tới cuối đời.

Thấy Quan Triều Viễn lại ngồi xuống, Tô Lam cũng yên lòng. Cô đang định ấn nút cất vào tủ sách thì di động trong †úi vang lên, tiếng máy rung trong căn phòng yên tĩnh có vẻ rất chói tai. Tô Lam phản xạ ngẩng đầu lên, vừa lúc gặp phải ánh mắt của Quan Triều Viễn.

“Ừm… này… em đi nghe máy đây.” Tô Lam biết rõ lúc làm việc, Quan Triều Viễn không thích bị người khác quấy rây. Cho nên cô vội vàng lấy di động, chạy đến bên ban công, cẩn thận đóng cửa thủy tinh. Khi nhìn màn hình di động, cô thấy cái tên hiện lên là Nguyễn Bảo Lan.

“Bảo Lan?”

Tô Lam chợt nhớ ra mấy ngày trước, Nguyễn Bảo Lan từng tới tìm mình, hơn nữa cũng bày tỏ ý định muốn phá thai. Tính thời gian thì đúng là hôm nay. Tô Lam bấm nút nghe máy, quay lại nhìn vào phòng, Quan Triều Viễn vân ngồi trước bàn nghiêm túc làm việc, vẻ mặt rất chuyên chú, không nhìn về phía mình.

Dù gì đi nữa Quan Triều Viễn và Thẩm Tư Huy cũng là anh em đã vào sinh ra tử với nhau. Nếu Quan Triều Viễn biết Nguyễn Bảo Lan giấu Thẩm Tư Huy chạy tới nước Mỹ phá thai thì khó mà bảo đảm Quan Triều Viễn sẽ không báo cho Thẩm Tư Huy. Mặc dù Tô Lam không muốn thấy Nguyễn Bảo Lan phá thai, sẽ rất tổn thương thân thể của con gái, nhưng nếu Nguyễn Bảo Lan sinh ra đứa bé này thì có lẽ nửa đời sau cô ấy sẽ càng sống trong đau khổ. Vậy thì chi bằng chặt đứt ngay từ đầu. Trước mặt hai loại tổn thương, chỉ có thể cân nhắc chọn bên nhẹ hơn.

“A lô, Bảo Lan” Tô Lam hạ giọng.

Đầu dây bên kia, giọng nói Nguyễn Bảo Lan tràn đầy áp lực nặng nề. Tô Lam rất hiểu được tâm trạng của cô ấy, chắc chắn là khó chịu lắm. Rất có khả năng Nguyễn Bảo Lan đã yêu Thẩm Tư Huy, nhưng Thẩm Tư Huy lại nổi tiếng là mưu kế đầy người, loại đàn ông như vậy chưa hẳn có thể cho cô ấy hạnh phúc, thế nên Nguyễn Bảo Lan chỉ có thể ép mình mau chóng tỉnh táo lại, đừng tiếp tục dây dưa với anh ta nữa.

“Tô Lam, em đã đặt vé máy bay sang nước Mỹ rồi. Ngày mai em sẽ cùng ông Alexander, người phụ trách công ty MQ sang Mỹ.” Giọng điệu của Nguyễn Bảo Lan rất chán nản, nhưng lại kiên định vô cùng: “Chuyện lần trước em nhờ chị sao rồi?”

Chuyện mà Nguyễn Bảo Lan nhắc tới chính là liên lạc với bệnh viện làm phẫu thuật ở nước Mỹ. Bởi vì chính sách của mỗi quốc gia khác nhau. Nếu muốn phẫu thuật phá thai ở nước ngoài thì có lẽ thủ tục sẽ phiền phức hơn ở trong nước rất nhiều, hơn nữa phải có chữ ký của người giám hộ mới được.

Lần đầu tiên Nguyễn Bảo Lan ra nước ngoài, cho nên không hiểu biết tình huống bên đó. Gô biết Tô Lam đã từng ở nước ngoài một khoảng thời gian nên chỉ có thể nhờ cô giúp đỡ.

Chẳng qua Tô Lam đã trở về rất lâu, cô chỉ có thể nghĩ tới Lâm Thúy Vân.

Bởi vì gia cảnh của Lâm Thúy Vân vốn giàu có nên cô ấy thường xuyên được người nhà đưa ra nước ngoài nghỉ phép, rất quen thuộc với nước Mỹ, hơn nữa còn có bất động sản và tài sản cố định, cũng rất quen thuộc hệ thống y tế bên đó. Lần này Nguyên Bảo Lan tới Mỹ sẽ ở nhà nhà của Lâm Thúy Vân. Một tháng sau cô ấy hoàn toàn khang phục thì sẽ về nước, coi như chưa từng xảy ra chuyện gì, lại ký đơn ly hôn với Thẩm Tư Huy. Vậy thì sau khi xong xuôi, cô ấy sẽ an toàn thoát thân.

“Em yên tâm, chị đã liên lạc với Thúy Vân rồi, chẳng qua…” Nói tới đây, Tô Lam hơi do dự: “Bảo Lan, em thực sự nghĩ kỹ chưa?”

Đầu dây bên kia, giọng nói của Nguyễn Bảo Lan vô cùng kiên định: “Em nghĩ kỹ rồi.”

“Sẽ không hối hận sao?”

“Không hối hận!”