Tổng Mạn: The Gamer

Chương 95: Ngày đầu tiên tại học viện Tristain



Nhìn Louise ngoan ngoãn đi ngủ rồi thì Sena mới đứng dậy và ra khỏi phòng.

Hắn sẽ không ngốc đến độ đòi ngủ chung giường với Louise ngay trong ngày đầu tiên mà hắn gặp cô ấy.

Hiện tại Sena có được một khởi đầu tốt đẹp hơn Saito rất nhiều khi đã có được vị thế gần như là ngang hàng với Louise trong khi Saito khi mới được triệu hồi bị Louise coi không khác nào một con vật nuôi.

Sena vừa đi ra ngoài thì bỗng nhiên nhìn thấy một đôi nam nữ học viên của học viện đi tới. Nhìn thấy Sena thì tên nam sinh tóc vàng lên tiếng:

-Ngươi không phải là tsukaima của Louise the Zero đó sao? Sao giờ này ngươi còn đi lung tung mà không ở trong phòng?

Sena nhận ra nam sinh tóc vàng này là Guiche, một nhân vật phụ khá thường xuyên xuất hiện.

Tên Guiche này có một đặc điểm nổi bật đó chính là thích tán tỉnh những cô gái khác dù đã có bạn gái là Montmorency nên thường xuyên khiến Montmorency nổi điên vì phát hiện cậu ta bắt cá hai tay.

Sena cảm thấy tên Guiche này không có số làm nhân vật chính nhưng lại thích trêu chọc con gái. Nếu như không phải Montmorency có lòng kiên nhẫn thì đã bỏ Guiche từ lâu rồi.

Đối với câu hỏi của Guiche thì Sena đáp:

-Câu này tôi phải hỏi cậu mới đúng. Chỗ này là ký túc xá nữ sinh, một tên nam sinh như cậu tới đây vào buổi tối là có mục đích gì?

Dù không có luật lệ chặt chẽ về việc nghiêm cấm nam sinh xuất hiện tại ký túc xá nữ sinh nhưng mà ai cũng hiểu được việc này là không được phép.

Guiche bị Sena nói như thế thì không biết trả lời thế nào. Cô gái bên cạnh Guiche mới nói:

-Guiche-sama thấy trời đã muộn nên mới đưa tôi về phòng.

Cô gái này tên là Katie, mới là học viên năm thứ nhất, cô ấy chỉ mới gia nhập học viện phép thuật Tristain không lâu. Chính vì thế nên Katie không biết rằng Guiche đang hẹn hò với Montmorency.

Sena thấy Katie vẻ ngoài cũng tạm gọi là dễ nhìn, gương mặt có chút ngây thơ nên mới có thể bị Guiche dễ dàng lừa gạt như vậy.

-Nếu như vậy thì cậu ta cũng nên ra khỏi đây thôi, cậu đã về tới ký túc xá rồi còn gì?

Sena lộ ra vẻ mặt đắc ý nói với Guiche.

Vì hắn là tsukaima của Louise nên có thể tự do ra vào ký túc xá nữ sinh còn Guiche thì không có cái đặc quyền này.

-Hừ! Được lắm, ta nhớ kỹ ngươi rồi!

Guiche trước khi giận đùng đùng bỏ đi thì không quên nói với Sena câu này. Hắn không hề sợ hãi chút nào. Ngay cả Saito mới chỉ hơi biết sử dụng sức mạnh của Gandalfr còn có thể đánh bại Guiche thì chứng tỏ cậu ta cực kỳ yếu.

Nhìn Katie buồn bã trở về phòng mình thì Sena mới bắt đầu đi dạo quanh học viện một vòng.

Học viện Tristain quả thực rất rộng, dù sao nơi này cũng là học viện pháp thuật nơi mà con cháu của các gia đình quý tộc theo học nên điều tối thiểu nhất là khuôn viên rộng rãi phải được đáp ứng.

Đối với những tòa lâu đài thì Sena khi còn ở Mar Heaven đã tham quan lâu đài Reginlief nhiều lần rồi nên cũng không quá hưng phấn nữa.

Sau khi đi dạo một vòng mà không tìm thấy cái gì đặc biệt thì Sena quay trở về ký túc xá nữ.

Sena lấy từ trong ba lô không gian ra một bộ túi ngủ rồi trải ra sàn chuẩn bị ngủ.

Khi thực hiện Death March thì trong hơn một tháng trời hắn phải ngủ trên thùng sau xe tải nên việc Sena cũng không cảm thấy ngủ trên mặt đất có gì không thoải mái.
……

Buổi sáng ngày hôm sau Sena thức dậy từ rất sớm. Có lẽ là do thói quen phải dậy sớm để bắt đầu tập luyện của hắn.

Sena nhìn thấy Louise còn đang nằm say giấc nồng ở trên giường thậm chí miệng còn chảy nước dãi thì cảm thấy cô bé quá mức bất cẩn.

Nếu như không phải Sena mà là kẻ khác và có ý định làm gì Louise trong lúc ngủ thì cô bé đã xong rồi.

Sena đi tới gọi Louise dậy để chuẩn bị đi học.

Louise với vẻ mặt ngái ngủ ngồi dậy nhìn Sena mà hỏi:

-Ngươi là ai vậy?

Sau một lát Louise tỉnh táo lại thì mới nhận ra Sena.

-A… là ngươi à?

Louise vươn vai cho tỉnh ngủ rồi mới ngồi vắt chân bên thành giường mà nói:

-Ngươi còn không mau lấy đồng phục và quần lót cho ta đi.

Louise bắt đầu ra lệnh cho Sena. Hắn cũng không tranh cãi mà lấy đồ cho cô bé.

-Này, mau giúp ta cài cúc áo…

Từ khi tới học viện Louise bây giờ mới có người hầu để sai bảo nên không ngừng ra lệnh.

Sena đưa ngón tay ra búng một cái vào trán Louise.

-Ui da! Ngươi làm gì vậy?

Sena nói:

-Muốn nhờ người khác làm gì thì phải có thái độ chân thành. Tên tôi không phải là này mà là Kobayakawa Sena. Nếu thấy dài quá thì cứ gọi tôi là Sena cũng được.

Louise dùng tay xoa xoa cái trán vừa bị hắn búng bĩu môi nói:

-Sena, giúp ta cài cúc áo… như vậy đã được chưa?

Sena lúc này mới mỉm cười giúp Louise cài cúc áo. Hắn coi việc này như là chăm sóc một đứa trẻ nên không hề khó chịu.

Sau khi được Sena cài cúc áo cho rồi thì Louise lại nói:

-Còn quần lót nữa, mau giúp ta mặc đi Sena.

Sena bây giờ mới đáp lại:

-Cô không sợ tôi sẽ sờ soạng cô hay sao?

Louise đỏ mặt mà đáp:

-Ngươi… ngươi là tsukaima của ta thì có gì mà phải sợ!

Mặc dù nói thế nhưng mà Louise vẫn tự mình mặc quần lót vào không cần nhờ tới Sena nữa.

Sau khi màn mặc quần áo hoàn tất thì Louise mới dẫn Sena đi tới nhà ăn.

Khi tới nơi Sena thản nhiên kéo ghế ra ngồi xuống bên cạnh Louise.

-Ngươi làm gì thế? Đây là bàn ăn của quý tộc, dân thường không được phép ngồi ở đây.

Sena đáp:

-Tại thế giới của tôi thì tôi chính là người thừa kế chức vị đệ thập của nhà Vongola, như vậy đã đủ quý tộc chưa?

Louise nghe thế thì hỏi:

-Nhà Vongola? Đó là một gia đình quý tộc sao?

Sena khoe khoang:

-Vongola là gia tộc mafia lớn mạnh nhất thế giới ngầm. Gia tộc Vongola chỉ cần dậm chân một cái là có thể khiến toàn bộ thế giới rung chuyển. Lãnh đạo của các quốc gia khi gặp thủ lĩnh của gia tộc Vongola cũng phải nhún nhường. Dưới trướng của gia tộc Vongola còn có rất nhiều gia tộc mafia và gia tộc sát thủ khác. Người đứng đầu gia tộc Vongola được gọi là trùm của các ông trùm.

Louise cũng không rõ mafia là cái gì nhưng qua lời kể của Sena thì cô bé cho rằng vị gia tộc Vongola này giống như là người hoàng tộc vậy.

Như vậy người đứng đầu một gia tộc như thế có địa vị không thua gì một vị vua hoặc nữ hoàng. Sena là người thừa kế của gia tộc Vongola thì hắn có thân phận không thua gì một vị hoàng tử.

Louise cảm thấy Sena không giống với những thường dân khác vì hắn không hề e ngại quý tộc. Nếu như Sena có địa vị cao như vậy thì điều này cũng là dễ hiểu.

Trong lòng Louise lúc này đã không còn coi Sena như một tên thường dân địa vị thấp kém hơn mình nữa.

-Nếu như Sena là người thừa kế gia tộc Vongola nhưng cũng là tsukaima của mình. Như vậy chẳng phải là mình sau này sẽ gián tiếp trở thành người đứng đầu gia tộc đó?

Đối với Louise là một người xuất thân quý tộc thì địa vị và danh dự là thứ rất quan trọng.

Bây giờ Louise thấy tsukaima của mình không chỉ có thể đem lại địa vị mà việc Sena là người thừa kế một gia tộc lớn khi nếu được mọi người biết thì danh vọng của chủ nhân là Louise sẽ tăng lên nhiều.

Trong đầu Louise bắt đầu nghĩ tới viễn cảnh Kirche và những học viên khác phải tỏ ra kinh ngạc và hâm mộ mình thì trên khuôn mặt bỗng xuất hiện nụ cười mơ màng.

Sena cũng không nói với Louise rằng gia tộc Vongola tuy rằng lợi hại, sức mạnh của họ hoàn toàn có thể chống lại bất kỳ quốc gia nào tại Halkeginia, việc này hắn cũng không phải nói dối nhưng mà đó là tại trái đất.

Tầm ảnh hưởng của gia tộc Vongola không thể nào vươn tới tận Halkeginia được.

Sena không muốn phá hỏng tâm trạng vui vẻ của Louise nên chỉ thản nhiên mà bắt đầu ăn.

Đồ ăn trên bàn được chuẩn bị cho các học viên xuất thân quý tộc nên đều rất cao cấp nên Sena ăn một cách ngon lành.

Sau khi thong thả dùng bữa sáng xong thì Louise mới dẫn Sena đi ra ngoài sân của học viện.

Ngày hôm nay học viên năm 2 được cho nghỉ học một ngày để có thời gian bồi dưỡng tình cảm với tsukaima mà mình mới triệu hồi được hôm qua.

-Ara… cô đã tới rồi đấy à. Còn đây là tsukaima thường dân ngày hôm qua cô triệu hồi được đây sao?

Louise nhìn thấy Kirche đi tới thì lập tức tỏ ra ngạo nghễ đáp:

-Tsukaima của tôi không phải thường dân, cậu ấy là thủ lĩnh tương lai của một gia tộc mafia đấy!

Kirche nghiêng đầu hỏi:

-Gia tộc mafia là cái gì?

Louise muốn giải thích cho Kirche nhưng sau đó lại nhận ra mình cũng không hiểu mafia nghĩa là gì vì Sena chưa hề nói cho cô bé biết.

-À… cái đó…

Kirche bật cười rồi nói:

-Dù là thủ lĩnh gia tộc gì đó thì cậu ta cũng chỉ là dân thường mà thôi. Cậu ta đâu có được sức mạnh gì đặc biệt giống như Flame của tôi.

Tsukaima của Kirche là một con salamander (kỳ nhông) lửa to như con cá sấu. Trong số các học viên năm hai thì Flame của Kirche và rồng gió Sylphid của Tabitha là lợi hại nhất.

Dù muốn phản bác nhưng Louise cũng cảm thấy con salamander của Kirche rất nổi bật.
-------☆☆☆☆-------


vô địch lưu , hài hước đọc giải trí