Tổng Giám Đốc Truy Thê Bị Từ Chối 99 Lần

Chương 277



CHƯƠNG 277

Ngày hôm đó ở trong mộ viên, lúc ấy rõ ràng là mình biết trong bụng có một đứa nhỏ, cô cũng sợ, nhưng mà trong khoảnh khắc nghe thấy tiếng súng vang lên, cô căn bản không hề do dự chút nào, cô trực tiếp chạy về phía Mạc Tư Quân.

Không thể làm gì, tai kiếp khó thoát, chỉ có thể khái quát là như vậy.

Nhưng mà cô không muốn để Mạc Tư Quân biết sự thật, cô không muốn để anh đắc ý.

Mà có vẻ như đối phương nửa tin nửa ngờ với cách nói vừa nãy của cô, trái tim của Đường Hoài An kéo lên cổ họng, cô sợ là Mạc Tư Quân tiếp tục vạch trần mình, cô không muốn phải nhìn thấy nội tâm của mình bị lột sạch lộ ra ngoài. Cô chỉ cầu xin… người đàn ông này có thể để lại cho mình chút tự tôn.

May mắn là ánh mắt của Mạc Tư Quân dần dần tối đi, anh không tiếp tục nói thêm chữ nào nữa.

Đường Hoài An nằm ở trên giường trở mình qua, cô không biết là Mạc Tư Quân ra ngoài từ lúc nào, cơ thể mệt mỏi đến cực hạn, mơ mơ màng màng rồi ngủ thiếp đi.

Sáng ngày hôm sau, lúc trên đường đi đến công ty, cô dừng lại ở một quầy bán thuốc, đứng ở bên cạnh quầy hàng thủy tinh, trong lòng giống như có một lọ gia vị bị đổ, ngũ vị tạm trần.

“Xin chào cô, xin hỏi cô cần mua cái gì?”

Đường Hoài An mặt không biểu cảm, cô nói: “Thuốc tránh thai.”

Đương nhiên là nhân viên bán hàng đã không còn cảm thấy xa lạ với loại nhu cầu này, mỉm cười nói: “Được rồi, xin chờ một chút.”

Cúi đầu nhìn ba loại thuốc mà người bán đặt ở trên quầy, bởi vì Đường Hoài An không hiểu rõ cho lắm, cho nên tiện tay cầm một cái rồi sau đó trả tiền.

Đây là lần thứ hai một mình đến tiệm thuốc, nhưng mà tâm trạng lại hoàn toàn khác biệt. Lần trước là mua que thử thai, lần này là mua thuốc tránh thai.

Nhớ đến lời nói mà ngày hôm đó Mạc Tư Quân đã nói với mình ở trong phòng làm việc, Đường Hoài An thề là cả đời này cô không cho phép mình mang thai con của người đàn ông đó, tuyệt đối không.

Lúc sắp đến tập đoàn Mạc thị, Đường Hoài An dừng xe ở một khúc cua ít người, bởi vì thời tiết đã đến cuối thu, cho nên ở trên xe được chuẩn bị sẵn một bình giữ nhiệt, lấy qua uống một ngụm, nuốt viên thuốc nhỏ màu trắng vào trong bụng.

Vỏ hộp bị cô tiện tay nhét vào khe hở để đồ ở trên xe.

Lúc ăn cơm trưa, Đường Hoài An nhận được cuộc điện thoại của Đường Hạo Phong, lần thứ nhất gọi tới cô trực tiếp từ chối, bởi vì cô cảm thấy miếng keo da chó Đường Hạo Phong vung không được, chắc chắn lại còn muốn mình giúp đỡ ông ta cái gì đó.

Nhưng mà đối phương lại cứ gọi mãi không biết mệt, không có cách nào khác, rốt cuộc Đường Hoài An cũng nghe máy.

Giọng nói của Đường Hạo Phong trong điện thoại rất vui sướng: “Hoài An, ngày hôm nay chú gọi điện thoại đến cho cô là đặc biệt muốn cảm ơn cô, gần đây có thời gian không? Chú muốn mời cô ăn một bữa cơm.”

Trong lòng Đường Hoài An dâng lên cảm xúc chán ghét, không hề do dự mà từ chối: “Không cần đâu, tôi bận nhiều việc lắm.”

“Đừng có khách sáo như vậy mà, chú cũng là có ý tốt thôi, nếu như cô cảm thấy thật sự xấu hổ thì cũng mang theo Tư Quân đi, ba người chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm…”

Không đợi Đường Hạo Phong nói tiếp lời ở phía sau, Đường Hoài An liền trực tiếp cúp điện thoại, cô không muốn lãng phí thời gian của mình vào một chuyện không có ý nghĩa như thế. Hơn nữa, Đường Hạo Phong lại đề nghị đưa Mạc Tư Quân đi cùng…

Theo lý thuyết mà nói, ngày hôm đó ở biệt thự Hoài Viên, thái độ của Mạc Tư Quân đối với ông ta đã là như thế, Đường Hạo Phong lại không có lý do gì mà có gan đến trêu chọc Mạc Tư Quân. Nhưng mà bây giờ xem ra chắc chắn là người đó lại có tâm tư gì khác nữa rồi, cho nên, cô mới dứt khoát cúp điện thoại.

Hơn nữa, dù nói thế nào thì mối quan hệ vợ chồng của cô với Mạc Tư Quân vốn dĩ không tốt, Đường Hạo Phong lại là người của gia đình mình, cô không muốn để cho hai người bọn họ có quan hệ gì khác.

Ít nhất là không thể để Mạc Tư Quân xem trò cười của mình.