Tôi là Nữ Quan Tài

Chương 61: Nữ sinh trẻ chết cóng trong nước nóng



Khi tôi hỏi đến chuyện này, mắt Lã Lỗi gắng sức trfing ra ngoài, há miệng mấy lần lại cố khép lại, cuối cùng lại cứng rắn cắn rách môi mình.

"Em..." Lã Lỗi lau máu ở khóe miệng, trfing mắt rồi nhanh chóng đứng lên nhìn tôi nói: "Lúc nãy em hỏi thầy cái gì?"

Tôi lắc đầu, chỉ miệng anh ta thất vọng nói: "Còn chffa bắt đầu hỏi làthầy đã cắn rách môi rồi."

"Tốt nhất là em ít hỏi chuyện tối qua đi, cũng đfing kể cho nhfing bạn học khác." Lã Lỗi giơ tay lau mạnh khóe miệng, miệng lẩm bẩm chửi rủa rời đi.

"Trffơng Dffơng, cậu đang làm gì thế?" Đinh Thiệu Liên mang nffớc của tôi đến, nhích lại gần tôi nói: "Cậu có bùa tránh tà không? Cho tớ hai tấm đi!"

"Ừ!" Tôi thoải mái đáp lại, khoát tay nói về ký túc sẽ đffa cho cô bé.

Mấy ngffời khác nhìn về phía chúng tôi nhffng lại không có ai đi qua.

Tôi biết mấy cô nhóc đó đều nhìn thấy chuyện tối qua, nhffng bình thffờng tôi không chơi với bọn họ, nhfing cô nhóc này đều là con caígia đình giàu có, cho nên cũng không muốn đến nịnh nọt tôi.

Chạy bộ nên ngffời toàn là mồ hôi, bọn tôi quay về tắm rửa thay quần áo, tôi tắm rất nhanh, lúc ra khỏi nhà tắm công cộng, tôi vfia lau tóc vfia tìm hai lá bùa tránh tà cho Đinh Thiệu Liên.

"A..." Đột nhiên trong nhà tắm công cộng truyền đến một tiếng thét chói tai khủng bố.

Tôi đột nhiên rùng mình, cảm giác tối qua lại đến nfia, tôi cũng chẳng quan tâm tìm bùa nfia, nhấc ba lô lên chạy đến nhà tắm công cộng.

Vfia vào nhà tắm thì thấy khắp phòng tắm đều là hơi nffớc, không giống sffơng trắng lạnh buốt kèm sffơng giá tối qua, mà là kiểu nffớc nóng bốc hơi lên.

Mấy cô bé hét lên chạy về phía tôi, giơ tay ôm lấy tôi, không biết là bị hơi nffớc xông hay là bị dọa sợ mà sắc mặt trắng nhff tờ giấy.

Tôi tháo kính mắt toàn là hơi nffớc xuống, cố gắng híp mắt nhìn, thấy trong làn hơi nffớc mịt mờ có một ngffời ngã trên sàn nhà tắm.

Ai tfing vào nhà tắm công cộng đều biết, trong này ngay cả tấm ngăn cũng không có, gian này của chúng tôi là đffợc đặc biệt thu xếp, cho nên liếc qua là thấy ngay.

"Trffơng Dffơng?" Đinh Thiệu Liên bị dọa không nhẹ, hai cánh tay túm lấy tôi nhff kìm sắt, thấy tôi đi vào trong vội vàng kéo lại nói: "Đi gọi thầy Viên đến! Gọi thầy Viên đến!"

"Thầy Viên… đúng rồi! Gọi ngffời!" Cô bé vfia nói thế, mấy cô bé khác cũng buông tay, xỏ dép lê chạy ra ngoài.

"Cậu ra ngoài trffớc đi!" Tôi đẩy Đinh Thiệu Liên ra ngoài, lúc này vòi nffớc trong phòng tắm còn chffa đóng, hơi nffớc ngày càng nhiều, độ ẩm không cao lắm, nhffng cứ tiếp tục nhff vậy chúng tôi đều sẽ bị ngạt chết.

Đinh Thiệu Liên lắc đầu thật mạnh, nắm chặt tay tôi, chậm rãi theo tôi đi vào trong.

Tôi đỡ Hà Khả ngã bị trên sàn lên, xem mạch trên tay Hà Khả thì đã không đập nfia.

Nffớc tfi vòi hoa sen xả xuống sau lffng tôi không một trăm độ thì ít nhất cũng tám mffơi độ, có vài giọt bắn lên tay tôi nóng đến bỏng tay. Nhffng tay cô bé này lại lạnh đến thấu xffơng, hơn

nfia trong phòng tắm nhiều hơi nffớc nhff này mà trên ngffời lại bị đóng một lớp sffơng lạnh mỏng.

"Hu… Thật lạnh!" Đột nhiên có một giọng nói chói tai vang lên trong nhà tắm.

Giọng nói này giống hệt giọng cô gái sffơng trắng tối qua, tôi kéo Đinh Thiệu Liên lên, kéo cơ thể Hà Khả trên đất đi ra cửa.

"Hu! Tại sao lại lạnh nhff vậy!" Lúc này giọng nói chói tai kia vang lên bên tai tôi, bởi vì tôi có thể cảm nhận rõ ràng đffợc có một luồng hơi lạnh thổi vào lỗ tai tôi.

Đinh Thiệu Liên hét lên, tay cô bé gần nhff sắp vặn gãy tay tôi đến nơi.

"Đi!" Bởi vì có hơi nffớc nên tôi đã tháo kính xuống, lúc này tôi gần nhff không khác gì ngffời mù, vắt tay của Hà Khả lên vai, tôi hét lên với Đinh Thiệu Liên.

"Phụt!"

Tôi vfia nói xong, đột nhiên ống nffớc trong nhà tắm vỡ ra, vô số nffớc nóng hầm hập tfi trong ống nffớc phun ra, bắn lên ngffời tôi và Đinh Thiệu Liên.



Nffớc trong ống nffớc đều là nffớc đã đffợc đun sôi trong phòng nồi hơi, nhiệt độ nffớc cực kỳ cao, nhffng bây giờ dội lên ngffời

chúng tôi lại lạnh đến thấu xffơng, mà ở gifia không trung lại tỏa ra hơi nóng trắng, hiện tffợng này rất bất thffờng.

"Trffơng Dffơng?" Đinh Thiệu Liên gần nhff áp nửa ngffời lên ngffời tôi, khóc nức nở nói: "Chúng ta đi mau!"

Mắt tôi đã híp thành sợi chỉ rồi, trffớc mắt ngoài sffơng trắng thì vẫn là sffơng trắng, tôi siết chặt tay Đinh Thiệu Liên, đặt cánh tay còn lại của Hà Khả lên ngffời cô bé, cô bé sợ tới mức tính tình lanh lợi nhff thế mà cũng không dám nói gì.

Hai ngffời chúng tôi gần nhff dùng toàn bộ sức lực để kéo thì mới đi đến đffợc đến bên cạnh gian tấm cách gian cuối cùng, lúc ngẩng đầu lên nhìn thì thấy cửa phòng tắm đã bị khóa chặt.

Tiếng nffớc trong phòng tắm vang lên rào rào, quần áo trên ngffời của tôi và Đinh Thiệu Liên đã ffớt sũng ffớt, chỗ nffớc đó lạnh nhff nffớc băng vậy, hai chúng tôi đều bị dội cho run rẩy cả ngffời.

Tôi xoay ngffời, Đinh Thiệu Liên đứng cách tôi một khoảng không quá cơ thể Hà Khả, nhffng tôi lại không nhìn rõ đffợc mặt cô bé.

Một là hơi nffớc quá nhiều, hai là tôi không đeo kính.

Trong đầu nhanh chóng suy nghĩ, kiểu linh thể mà tới cả mặt cũng không thấy nhff này, bảo tôi làm sao bây giờ?

Cho nổ bùa vơi hơi nffớc trong phòng tắm?

Vfia nghĩ đến bùa giấy, tôi vội vàng sờ ba lô sau lffng, vfia nãy quá căng thẳng nên tôi nhất thời không nhớ ra, giờ đây trong ba lô chỉ toàn là nffớc.

Trong lòng thầm mắng một tiếng, tôi đẩy cả ngffời Hà Khả lên ngffời Đinh Thiệu Liên, rút Chuông Chiêu Hồn và ấm trúc đỏ còn có thể sử dụng ra. Tôi vứt ba lô ngấm nffớc lên sàn, miệng đọc nhanh Khu Linh chú, dùng sức cắn rách ngón tay mình để máu chảy vào trong ấm trúc đỏ.

"Theo!" Tôi mặc kệ thứ đó ở đâu, cầm ấm trúc đỏ đọc Khu Linh chú dùng ngón tay bắn nffớc trong ấm ra xung quanh.

"Thật lạnh..."

Cô gái có giọng nói chói tai đặc thù này đang bay vòng trong nhà tắm, kèm theo đó là tiếng khóc nức nở càng khiến ngffời ta bực dọc.

"Chff Bồ Tát, Ma Ha Tát ứng nhff thị hàng phục kỳ tâm." Tôi đọc nhanh Kinh Kim Cang, động tác bắn nffớc của ngón tay không dám dfing lại chút nào.

Nffớc trong ấm trúc đỏ vfia đffợc vẩy ra, nhfing hơi nffớc lạnh lẽo đó dần dần tản ra.

"Ầm! Trffơng Dffơng! Đinh Thiệu Liên!"

"Ầm! Ầm!"

Bên ngoài cửa phòng tắm truyền đến tiếng va chạm lớn, tiếp theo đó cửa sổ phòng tắm cũng bị ngffời ta dùng đồ đập vỡ.

Tôi thầm thở phào một hơi, nhffng bàn tay đang vẩy nffớc bùa vẫn không dám dfing một chút nào. Mãi cho đến khi có một tiếng vang thật lớn, cửa phòng tắm đffợc mở ra, Lã Lỗi xanh mét mặt mày dẫn một đội binh sĩ mặc quân phục xông vào, vfia vào phòng tắm thì sửng sốt vội vàng cởi áo của mình ném lên ngffời Hà Khả.

Đinh Thiệu Liên nhanh nhẹn mặc quần áo cho Hà Khả, hai binh sĩ khác nhấc Hà Khả ra.

Nhffng tôi rõ ràng nhìn thấy lúc tay bọn họ vfia chạm đến Hà Khả thì đột nhiên rụt lại.

Lúc nãy tôi cũng đã đffợc cảm nhận cái cảm giác lạnh thấu xffơng đó rồi, lạnh nhff sffơng giá sáng sớm mùa đông vậy.

"Còn không đi mau!" Lã Lỗi xoay mũ quân đội trên đầu, hét lớn với chúng tôi.

Vfia ra khỏi cửa phòng tắm, tôi mới nhìn thấy mấy cô bé khác trong ký túc đang ôm lấy nhau đi theo sau mấy binh sĩ, vẻ xanh mét trên mặt vẫn chffa lui.

Sau khi Hà Khả đffợc đffa đến phòng y tế, tôi thu xếp ba lô đffợc Lã Lỗi nhặt ra, bùa đã bị ffớt hết cả rồi, nhffng tôi có mang theo mấy tấm giấy vàng. Mấy năm nay khả năng vẽ bùa của tôi tiến bộ không ít, dùng máu của mình thì uy lực sẽ còn tăng thêm.

Còn có phật châu của Tịnh Trần, vải che trời của Viên Sĩ Bình, thứ gì có thể mang theo tôi đều mang đi.

Nếu nhff đám sffơng trắng đó không hại ngffời, tôi bị dọa cũng không sao, nhffng bây giờ lại có cô gái đang độ tuổi rực rỡ chết đi, hơn nfia còn chết ngay trffớc mặt tôi.

Đinh Thiệu Liên và nhfing ngffời khác đffợc thầy Viên dẫn đi rồi, thầy Viên biết tôi nên cũng không dám cffỡng chế lôi tôi đi.



Âm Long cũng bị tôi gọi về, tôi chuẩn bị đầy đủ rồi đến phòng y tế trffớc.

Lã Lỗi đang bị một ngffời có quân hàm Thffợng tá chỉ đầu mắng mỏ ở cửa, nhìn thái độ đó thì có vẻ nhff đang trách anh ta không tận sức trông nom.

Tôi liếc nhìn vị thffợng tá này, mở cửa đi vào phòng y tế.

"Em học sinh này, ai bảo em đến! Còn không mau theo giáo viên của em về!" Thffợng tá mắng đến hăng say, thấy tôi chẳng ngó ngàng gì nhff thế, duỗi đầu vào, chỉ tôi quát to.

Lã Lỗi vội kéo ông ấy nói mấy câu, gffơng mặt vị Thffợng tá kia thay đổi nhìn tôi nói: "Em là Trffơng Dffơng?"

"Em là Trffơng Dffơng!" Tôi gật đầu, chỉ vào bên trong: "Em có thể vào xem thử không?"

Thffợng tá trfing mắt với Lã Lỗi, nhíu mày nhìn tôi nói: "Thầy Hắc là gì của em?"

"Sff phụ! Em có thể vào đffợc chffa?" Sắc mặt tôi hơi khó coi, bởi vì đã có một nòng súng tfi trong phòng y tế thò ra chỉ vào đầu tôi.

Cảnh vệ nhà ngffời ta không phải toàn đứng ngoài cửa trông, sao ở trung đội này lại đứng ở bên trong?

Thffợng tá ra hiệu với bên trong, mặt nở nụ cffời khổ, đi vào cửa trffớc, nói: "Chuyện này là lần nghiêm trọng nhất trong hai mffơi mấy năm trở lại đây."

"Thi thể của Hà Khả đâu?" Tôi đã bắt mạch, Hà Khả chắc chắn đã chết rồi.

Thffợng tá thấy tôi phớt lờ ông ta, sờ mũi chỉ vào bên trong phòng y tế nói: "Đã đffợc đắp lại rồi. Chỉ là có chút kỳ lạ."

"Có phải là giống nhff bị đông lạnh không?" Nhớ đến cảm giác lạnh thấu xffơng trên ngffời Hà Khả, đến bây giờ tôi nghĩ lại vẫn còn rùng mình.

Đôi mắt Thffợng tá giật mạnh, ngoắc tay vào bên trong, nói với tôi: "Mời cô Trffơng vào bên trong!"

Lúc này Hà Khả đang yên tĩnh nằm trên giffờng, vải trắng trên ngffời đã bị quân y lấy xuống.

Chỉ có thể nói là trên cơ thể non trẻ ấy phủ một tầng sffơng trắng dày, tôi dùng móng tay cạo nhẹ sffơng trắng trên mắt cô bé, dày cỡ nửa ngón tay.

Sffơng trắng đó bị cạo xuống lại nhanh chóng kết bằng tốc độ mắt thffờng có thể nhìn thấy đffợc.

Mức độ quái dị này ghê gớm hơn nhiều nhfing linh thể tôi tfing gặp trffớc đây, nhffng điều đáng giận là chính chủ chffa tfing lộ mặt, khiến ngffời ta không đoán đffợc.

"Cô bé này bị đông chết, cơ thể còn chffa kịp phản ứng đã chết rồi. Nhffng cho dù chúng tôi lau có lau thi thể này nhff thế nào thì lớp sffơng trắng đó vẫn sẽ nhanh chóng kết lại." Quân y bên cạnh bị Thffợng tátrfing mắt nhìn, đau khổ giải thích nguyên nhân cái chết bằng cách nói ngắn gọn dễ hiểu nhất.

Tôi nhìn lớp sffơng nhanh chóng tan ra trên tay, không có chút khác thffờng nào, hoàn toàn là ngffng kết thành tfi hàm lffợng nffớc trong không khí.

Tôi gật đầu với Thffợng tá, rồi lấy giấy vẽ trải ra xe đẩy nhỏ bên cạnh, cắn rách ngón tay vẽ một lá Thông Linh phù trffớc, rồi lại vẽ một lá Dẫn Hồn phù và một lá Dẫn Lôi Thiên Cffơng phù.

Vẽ xong ba lá bùa, vết thffơng trên đầu ngón tay bị cắn rách đến trắng bệch, vị quân y kia sfing sờ nhìn một lúc rồi vội vàng dùng vải băng vết thffơng lại giúp tôi.

Dán Thông Linh phù lên ngffời mình, mắt tôi tập trung rồi đọc mấy câu Chiêu Hồn chú, tay khẽ lắc Chuông Chiêu Hồn.

Trên đffờng đến tôi đã nghĩ rồi, chính chủ đã không lộ diện, tôi cũng không rõ vậy thì cách trực tiếp nhất chính là bắt đầu tfi cô bé xui xẻo Hà Khả này.

Mặc dù sắc mặt Thffợng tá có hơi khó coi nhffng cũng không ngăn tôi.

Nhffng khi tôi lắc đến mỏi cả tay vẫn không nhìn thấy linh thể của Hà Khả xuất hiện, đang muốn tfi bỏ, thì bỗng phát hiện nhfing binh sĩ xung quanh mình ai ai cũng trang bị đầy đủ, có quốc huy lấp lánh và quân hàm đỏ tffơi trên ngffời, thầm mắng mình hồ đồ.

Thffợng tá không đồng ý để một mình tôi gọi hồn ở trong này, cuối cùng chỉ đành bù trfi, bảo mọi ngffời thay quân phục ra trffớc và cũng không đffợc cầm bất kỳ vũ khí gì.

Đối phó với một linh thể không nhìn thấy đffợc, có cầm súng cũng chả có tác dụng gì.

Quả nhiên lần thứ hai hiệu quả tốt hơn nhiều, tôi lắc Chuông Chiêu Hồn không lâu, thì không khí trong phòng y tế đãgiảm mạnh, tiếng khóc nức nở vang lên ở trong phòng.