Tôi Đẹp Quá Đi Mất

Chương 35: Đợt PR Tiếp Theo (2)



Tiểu Trương mở túi xách của mình ra, đưa chiếc điện thoại cũ cho Ngu Ninh, sau đó lại cầm một chiếc điện thoại mới ra: "Chị Amy đã dặn chị mua điện thoại mới cho em."

Không đợi Ngu Ninh mở miệng, Amy nói thẳng: "Đây là đầu tư giai đoạn trước."

Ngu Ninh cũng đoán được vì sao Amy cố ý dặn dò trợ lý mua cho cô điện thoại kiểu mới nhất. Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen.com Sau khi cô được ra mắt khó tránh có lúc phải trao đổi số điện thoại hoặc kết bạn wechat với người ta, điện thoại cũ của cô là loại rẻ tiền đã lỗi thời, nhiều lúc sẽ không tiện lấy ra dùng, Amy sợ cô sẽ bị mọi người chê cười: "Em biết, em sẽ cố gắng kiếm thật nhiều tiền."

Amy thở phào nhẹ nhõm. Thật ra điều chị sợ nhất là người ta cứ mãi nói lời cảm ơn: "Được rồi, em làm gì thì làm đi."

Ngu Ninh giống như rất thích chiếc điện thoại mới, cứ mãi bấm bấm.

Amy đã gọi điện thoại cho người đại diện mới của Triệu Mộng Khởi, báo địa chỉ nhà Ngu Ninh. Hôm qua chị đã suy nghĩ kỹ cách đối phó. Dù sao với nhân phẩm của Trần Văn Văn, cho dù cuối cùng vai diễn Nguyệt Dao này thuộc về cô ta thì chắc cô ta cũng phải hạ thấp Ngu Ninh mới vừa lòng.

Sau khi làm quen với điện thoại mới, Ngu Ninh bèn thay đổi mật khẩu weibo, sau đó xóa sạch các bài đăng cũ trên weibo.

Ngu Ninh đã đăng ký tài khoản weibo này sau khi tiến vào công ty giải trí Vĩnh Gia, avatar là ảnh do cô tự chụp. Ngu Ninh suy nghĩ một chút, sau đó đổi thành ảnh một con cá đang thổi bong bóng: "Chị Amy, hiện tại công bố chị là người đại diện của em được không?

Amy nhướng mày: "Em thấy chuyện chị làm người đại diện cho em không thể cho người ta biết sao?"

Ngu Ninh đắc ý đổi tư thế, cuộn tròn người lại trên ghế sô pha: "Chị Trương, chị mau mua cho em cái loa lớn đi, giờ em rất muốn hô ra ngoài cửa sổ rằng chị Amy là người đại diện của tôi."

Tiểu Trương cười đến mức không ngậm miệng lại được.

Lúc nãy Amy chỉ nói đùa thôi. Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen.com Chị phất tay bảo Ngu Ninh đừng nghịch nữa, sau đó bắt đầu liên lạc với cấp dưới của mình để chuẩn bị cho đợt PR tiếp theo. Vì Ngu Ninh đã tài giỏi giành được vai diễn từ tay Trần Văn Văn, thế nên chị không thể để Ngu Ninh coi thường.

Ngu Ninh bấm liên tục trên điện thoại di động, nhanh chóng đăng một bài lên weibo.

[Ngu Ninh: Một khởi đầu mới, một con người mới. Cảm ơn chị Amy. Cảm ơn những người đã bằng lòng tin tưởng vào tôi.]

Sau khi đăng tin, Ngu Ninh nói: "Chị Amy mau chia sẻ bài đăng của em đi."

Amy đồng ý. Tài khoản weibo của chị được chứng thực là người đại diện của công ty giải trí Vĩnh Gia, chị follow tài khoản của Ngu Ninh rồi chia sẻ bài đăng đó.

[Amy: Một khởi đầu mới, một em càng tốt.]

Không bao lâu, Ngu Ninh phát hiện Triệu Mộng Khởi cũng chia sẻ.

[Triệu Mộng Khởi: Chị em, mau chuẩn bị nồi lẩu nghênh tiếp hội chị em nào.]

Chuyện video đợt trước đã có mấy lần lật ngược tình thế, làm không ít người bắt đầu quan tâm nên bài đăng trên weibo này nhanh chóng được mọi người chú ý tới.

Các fan của Triệu Mộng Khởi dồn dập nói thay cho cô ta, còn nhảy qua weibo của Ngu Ninh xin lỗi vì chuyện mắng chửi cô trước đó, lại thuận tay follow tài khoản này của Ngu Ninh. Sau đó bọn họ lại qua trang chính thức của công ty giải trí Vĩnh Gia, bình luận yêu cầu nhất định phải trừng phạt Trần Ni. Điểm danh, xin lỗi, mắng chửi, fan của Triệu Mộng Khởi làm đủ cả.

Sau khi trả lời Triệu Mộng Khởi bằng một icon ok, Ngu Ninh mặc kệ bài chia sẻ của Châu San San và Tống Tinh mà tắt luôn weibo. Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen.com Cô do dự một chút, xem số điện thoại của ba mẹ thân thể này trong danh bạ: "Chị Amy, em vào trong gọi điện thoại một lát."

Amy ừ một tiếng, bật máy tính lên mở họp với cấp dưới qua video.

Ngu Ninh vào phòng ngủ, đóng cửa lại gọi điện thoại cho mẹ Ngu. Sau vài tiếng chuông mới có người bắt máy.

Tiếng mẹ Ngu cất lên: "Bé à, có chuyện gì vậy?"

Chẳng hiểu tại sao khi nghe được cách gọi này, Ngu Ninh lập tức thấy xốn xang và tủi thân, nước mắt liền rơi xuống: "Mẹ, không có chuyện gì đâu, chỉ là con nhớ mẹ thôi."

Chẳng cần suy nghĩ gì thì lời đó đã thốt ra khỏi miệng, Ngu Ninh ngồi bệt xuống đất dựa vào giường, ôm chân cuộn mình thủ thỉ: "Ba mẹ có khỏe không?"

Mẹ Ngu thở phào nhẹ nhõm: "Khỏe, trong nhà không xảy ra chuyện gì cả. Con ở bên ngoài thế nào? Có thiếu tiền không?"

Ngu Ninh hiểu rõ tình hình gia đình này, có thể nói là nghèo xác nghèo xơ, bằng không cũng sẽ không để Ngu Ninh vốn nên đi học ký hợp đồng với công ty quản lý: "Con không thiếu tiền đâu mẹ. Con sắp đóng phim truyền hình rồi, đạo diễn vô cùng lợi hại, đến lúc đó nhà mình sẽ có tiền."