Tôi Cùng Phe Với Phản Diện

Chương 140: Ngoại truyện 4



Trong khu vườn trên sân thượng ngoài trời, nơi có thể nhìn thấy Đại Tây Dương bao la dưới vách đá gồ ghề, sức mạnh ấy dường như cuốn trôi hết mọi thứ.

Vesper bị bắt cóc đang ngồi bên mép vách đá. Hai chân lơ lửng trên không. Phía dưới là vách đá cao hàng trăm mét. Cơn gió mạnh thổi tung mái tóc đen của cô. Nhưng sự quyến rũ bí ẩn đó càng khiến tim người ta đập rộn ràng.

Cuối cùng Lex Luthor cũng hiểu tại sao gã điên Joker lại bị ám ảnh bởi cô.

Lex Luthor, tinh anh hàng đầu của con người, đang mặc một bộ vest đắt tiền. Mái tóc xoăn vàng như tỏa sáng rực rỡ. Nhưng gã vẫn ngồi xuống bên cạnh cô mà chẳng hề do dự.

Vesper nhìn vị tổng thống Hoa Kỳ tương lai với mái tóc vàng bị gió biển thổi tung rồi nói, "Bộ tóc giả chất lượng tốt đấy."

"...Đây là thật." Lex lạnh lùng gằn giọng, trông như muốn đẩy cô ra khỏi vách đá.

Vesper nhún vai dửng dưng.

Lex Luthor cau mày, chợt nắm lấy tay cô đặt lên đầu mình.

Vesper luồn những ngón tay vào tóc. Cái chạm ấy bất giác khiến con ngươi gã giãn ra.

Sức hút khó hiểu làm Lex bất an. Gã nghe thấy tim mình đập nhanh. Lúc này những tiếng nổ đột ngột lần lượt vang vọng bên tai gã.

Cùng lúc đó, một giọng nói nham hiểm truyền đến từ phía sau bọn họ, "Hai người đang làm gì đấy?"

Vesper lập tức rụt tay về, ngoảnh đầu nhìn lại -- là Joker, Hoàng tử tội phạm của Gotham.

Mái tóc xanh lá đặc biệt bắt mắt khiến làn da nhợt nhạt kia càng quái dị hơn. Khuôn mặt quyến rũ mang vẻ đẹp bệnh hoạn. Hẳn hắn là người duy nhất có thể quyến rũ như vậy trong chiếc sơ mi tím và bộ vest xám.

Gió biển bất chợt thổi bay tà áo vest làm hắn trông thật oai nghiêm.

Ồ, nhân tiện thì hắn cũng đang cầm một khẩu súng tiểu liên nguy hiểm.

Thế là hai người ở rìa vách đá đứng dậy, cố gắng trách xa phần mép nhất có thể.

Joker nhíu mày như đang mưu tính điều gì đó ác độc, "Kitty, em hư hỏng thật nha."

Vesper giơ tay vẻ đầu hàng. Là một người trân trọng cuộc sống, cô không muốn chọc giận gã yandere phản xã hội.

Cô cười giả lả, thậm chí giọng nói điềm tĩnh còn khá kì thị, "Đừng hiểu lầm, em không hề hứng thú với đàn ông đội tóc giả chút nào đâu."

Tổng thống Hoa Kỳ tương lai Lex Luthor giận dữ nhìn cô, "Đã nói bao nhiêu lần rồi! Tóc vàng của tôi là thật!"

Vesper nhún vai phớt lờ, kiên quyết không tin gã trọc nức tiếng lại có mái tóc vàng hoe, "Tiền nhiều cũng tốt. Bộ tóc giả làm y như thật."

Hiển nhiên Joker không hề hứng thú với việc mái tóc vàng ấy là thật hay không. Hắn chĩa súng trong tay về phía đối phương, "Ứng cử viên tổng thống được chôn sống ở Đại Tây Dương. Đây thực sự là tin tốt đấy."

Vesper đứng lánh sang một bên vì sự an toàn của bản thân, "Ngài Joker, ngài quả là lúc nào cũng muốn làm rùm beng mọi thứ."

Xét về mặt nào đó thì chắc chắn Joker là bà hoàng drama ở Bắc Mỹ.

Lex Luthor, kẻ sở hữu trí tuệ đỉnh cao nhân loại, bình tĩnh nhìn Joker, "Anh sẽ không giết tôi đâu. Anh vẫn cần tôi đối phó với Superman. Bằng không thì anh sẽ phải đấu với Superman và Kị sĩ bóng đêm."

Vừa dứt lời, Joker bất ngờ bắn một phát trúng thẳng vào cánh tay của Lex Luthor. Máu lập tức thấm đẫm bộ đồ gã.

Vesper:...Nói đạo lý và nguyên tắc với một tên tâm thần thì còn đâu cái đầu thông minh nhất thế giới nữa. Não có vấn đề chắc luôn.

Nhưng dù bị bắn thì lúc này ứng cử viên tổng thống vẫn tỏ ra mạnh mẽ, khôn ngoan, "Anh tuyệt vọng và căm ghét bản chất con người. Cơ mà những khuyết điểm trong bản chất con người sẽ luôn tồn tại. Anh không bao giờ đánh bại Batman được đâu."

Joker cười lố bịch, "Ai nói tôi sẽ đánh bại nó? Tôi chỉ muốn vui vẻ một chút thôi, và..."

"Anh thật sự chán sống rồi. Sao dám có ý đồ xấu với Kitty của tôi hả."

Mặt Lex Luthor lạnh tanh, "Chính anh cũng biết rằng bản thân anh không phải lựa chọn tốt lành gì. Xét theo tiêu chuẩn bạn đời thì chẳng biết lúc nào anh sẽ mất mạng, tương lai cũng không ổn định."

Vesper bực bội nhìn hai bên giằng co, "Tôi nói này, hay là các người cứ tán gẫu trước, tôi về bệnh viện nhé."

Joker nhìn cô bất mãn, như một con mèo kiêu ngạo, "Em dám phớt lờ tôi vậy sao."

Vesper đến bên cạnh hắn, nhìn đôi môi Hoàng tử tội phạm Gotham dù không hề tô son vẫn hồng hào, "Em xin lỗi. Hẳn em đã vô tình bước vào giai đoạn chán yêu rồi chăng."

Joker cau mày nói, "Tôi nghĩ em chán sống rồi."

Vesper nhún vai, "Nhìn xem, cứ hễ phật lòng anh luôn đòi giết em."

Hoàng tử tội phạm Gotham chĩa súng vào Lex Luthor, "Em để mắt tới tên khốn này à?"

"Em nói cả trăm lần rồi. Em không hề hứng thú với đàn ông đội tóc giả. À, nhầm, hình như mái tóc vàng hoe kia không phải tóc giả đâu..." Vesper khá ngạc nhiên trước bối cảnh bộ phim, cô tự trấn an mình, "Nhưng em đoán chẳng bao lâu nữa anh ta sẽ bị hói."

Joker: "..."

Lex Luthor: "...Không lâu nữa cô mới bị hói đấy!"

Vesper: "Nhìn anh ta đang giận kìa."

Joker bỗng đồng cảm với Luthor. Gã thượng lưu này thật xui xẻo khi gặp Vesper.

Hắn trợn mắt cười toe toét, "Tôi quyết định sẽ để anh sống và tiếp tục gây rắc rối cho những kẻ đạo đức giả đó, ứng cử viên tổng thống sắp bị hói ạ."

Nói xong, hắn ôm eo Vesper nghênh ngang rời đi.

Trên sân thượng, Lex Luthor vừa bị bắn vào tay và bị rủa hói đầu vô cùng tức giận, "Mẹ kiếp! Chỉ có anh là người hói thôi!"

Joker lẳng lặng nhét Vesper ngồi lên ghế lái phụ rồi về vị trí tài xế, phóng chiếc xe thể thao tới cuối con đường hoang vắng với tốc độ cao.

Vesper, người bình an sau vụ bắt cóc, chớp mắt, "Em không liên quan gì đến ứng cử viên tổng thống đó đâu đấy."

Hoàng tử tội phạm Gotham lườm cô, "Chán yêu hả?"

Vesper ngây thơ nhìn hắn, "Lỡ lời thôi, thưa ngài."

"Ha..." Hắn cười mỉa nguy hiểm, "Em chán sống thật rồi. Tôi có cả trăm cách để tra tấn em."

"Vậy anh định làm gì nào?" Vesper nhướng mày nhìn hắn.

"Định ư?" Joker nhếch mép ranh mãnh. Hắn ghé sát cô thì thầm, "Trông tôi có giống người tính sẵn kế hoạch không?"

Hắn nói trong khi chiếc xe thể thao vẫn lao vun vút về phía trước. Hắn mở nóc xe thể thao. Cơn gió mạnh lập tức làm tóc Vesper rối tung.

Sau đó Joker bất ngờ bẻ lái khiến chiếc xe quoành gần 90 độ sang trái.

Đây thậm chí còn chẳng phải một con đường đã được khai hoang. Những tảng đá bất thường bên dưới khiến chiếc xe thể thao trở nên gập ghềnh và bất ổn định.

Vesper lạnh toát vì cô đã nhìn thấy vách đá chình ình trước mặt.

Joker điên cuồng nhấn ga, "Tôi chưa thử lái xe thể thao lao xuống vách đá. Ôi trời, chỉ tưởng tượng thôi tôi đã thấy vui rồi."

Lúc tăng tốc, xe càng xóc hơn nhưng nào ngờ Vesper lại không hét lên để ngăn hắn lại.

Nhìn khuôn mặt quyến rũ của người đàn ông, bỗng cô chui vào lòng hắn và ngồi nghiêng trên đùi hắn.

Chiếc xe thể thao vẫn chạy hết tốc lực. Môi Vesper chạm môi hắn. Hơi thở nóng hổi khiến tim Joker đập như sấm.

"Kíttt..." Hắn đạp phanh phát ra tiếng rít giữa lốp xe và mặt đất. Nhưng chiếc xe thể thao vẫn trượt về phía trước theo quán tính. Vết lốp hằn rõ trên mặt đất.

Khoảnh khắc sắp rơi xuống Đại Tây Dương, đầu xe thể thao dừng lại sát mép vách đá. Vesper nở nụ cười thỏa mãn và kiêu ngạo, như mèo con kiêu căng xấu tính được chiều thành thói.

Joker nhìn Vesper bằng ánh mắt phấn khích kỳ quặc, "Ôi Chúa ơi, Kitty, em luôn khiến tôi sôi máu."

Hắn hài lòng liếm môi, cười ranh mãnh, "Tôi có vô số cách tra tấn người khác, thông thạo ba mươi sáu nghìn kiểu, nhưng với em thì..."

Hắn đột nhiên siết chặt tay. Lòng bàn tay bợt bạt chạm vào cánh tay trần của Vesper. Sự mềm mại mong manh như lụa làm hắn khá thỏa mãn, "Tôi thực sự nên cho em nếm trải nỗi đau, nhưng sao em có thể kì diệu đến vậy chứ, lúc nào cũng khiến tôi tha thứ."

Hắn luôn có chút lương thiện khó hiểu dành cho cô gái này. Bằng không thì hắn đã nã vào đầu cô mấy phát rồi.

Joker thích cái chạm da kề da trần trụi với cô tới độ lè lưỡi liếm môi dưới, thản nhiên đánh giá cô gái tóc đen trên người mình...

Cô vẫn khá lo lắng, im lặng mím môi. Bầu ngực trắng nõn phập phồng theo hơi thở. Chết tiệt, đến bao giờ cô mới ngừng quyến rũ hắn đây?

Hắn phả hơi thở vào da Vesper như một bóng ma khiến tim Vesper đập rộn lên. Joker siết chặt cánh tay cô, giam cô trong lòng mình.

Vẻ mặt hắn căng thẳng đến đáng sợ. Giọng nói chất chứa ham muốn và dục vọng mãnh liệt, "Nếu em dám nhắc đến chuyện chán yêu thêm lần nữa, thì tôi sẽ ném em xuống Đại Tây Dương cho cá mập ăn."

Vesper gắng không trợn tròn mắt, "Hẳn em không có cơ hội đó trong khi anh cứ hễ phấn khích là chơi trò tự sát."

Hắn khá hài lòng với câu trả lời của Vesper. Nhưng ngay giây sau, hắn lại nhíu mày, "Còn nữa, lẽ nào em cũng nghĩ tôi không phải lựa chọn tốt, không có tương lai sao?"

Nét mặt Joker trở nên nguy hiểm, như thể nếu Vesper lỡ lời, hắn sẽ lại lái xe lao ra khỏi vách đá.

Vesper nhìn chằm chằm Joker rồi nhếch mép, "Tương lai ư? Em là tương lai của anh mà."

Cô điềm tĩnh kỳ lạ, có vẻ rất khác thường.

Joker đến gần Vesper hơn, phả hơi thở ma quái lên mặt cô. Khuôn mặt luôn giễu cợt giờ sùng kính. Hắn sờ môi cô rồi lướt xuống dưới, qua cằm, yết hầu, xương quai xanh và đến nơi trái tim cô. Hắn thỏ thẻ bên tai Vesper --

"Em là tương lai duy nhất của một tên tội nhân đáng ghê tởm."