Toà Thành Ấm Áp

Chương 6



9 giờ sáng, nhân viên đã dần tập trung đông đủ,thật là hiếm khi thấy hôm nay Tống Tử Văn cũng ở đây, Anh ta cái người “ông thần tài” này bình thường cũng là thấy đầu không thấy đuôi, bình thường chỉ nhảy ra để chỉ điểm vào thời gian quan trọng,không ngờ lại nồi đình nồi đám trong công ty.

“Tử Văn sao cậu lại ở đây?”Lâm Phi Dương tinh thần phấn chấn, chủ động đến chào hỏi Tống Tử Văn.

Tống Tử Văn trêu trọc:  “Cậu mới đúng đó,hôm nay không phải nên ‘đề xuất nghỉ phép’ sao?.”

Lâm Phi Dương mặt đỏ bừng, có chút không nói nên lời: “Mình cũng nghĩ vậy,nhưng Nguyên Nguyên là người cuồng công việc,không nói gì đến việc xin nghĩ phép”

“Haha, hoá ra bị vợ bỏ. “ Tống Tử Văn cười và bắt đầu hỏi chuyên công việc, “Hôm nay người mới tới phỏng vấn cậu sẽ qua sao? Mấy giờ vậy?”

“Mình phỏng vấn vào bộ phận kỹ thuật, chắc là 10h30, làm sao vậy?”

“Mình có một người em trai muốn đến công ty, không phải mình đã bảo vệ anh ta rồi sao.”

“Cậu còn có em trai? Không phải chỉ có anh trai thôi sao?” Lâm Phi Dương có chút kinh ngạc.

Tống Tử Văn đau đầu lắc đầu nói:”Không phải anh em ruột,chỉ là khá quen thuộc, mình xem cậu ấy như em trai của mình. Cậu ấy vừa tốt nghiệp không lâu, cãi nhau với mình chỉ để đến CL, mình cũng không còn cách nào.”

“Cậu ấy muốn ứng tuyển vị trí nào?”

“IE” *

(*) IE: từ viết tắt của từ tiếng Anh Industrial Engineeing, có nghĩa là Kỹ sư công nghiệp. Đây là nhân viên làm việc trong một ngành kỹ thuật có liên quan đến việc thực hiện tối ưu hóa quy trình bằng cách phát triển, cải thiện những hệ thống tích hợp về con người, tiền bạc, kiến thức,…

Lâm Phi Dương dè dặt đáp: ”Vấn đề này không hoàn toàn do tớ quyết định,nếu cậu ấy có nền tảng tốt,mình nghĩ Thành sẽ đồng ý.”

“Đó không phải là vấn đề chính,” Tống Tử Văn ho nhẹ một tiếng, nói bên tai Lâm Phi Dương,” Cậu ấy với Thành có chút thù địch.”

“Hả?” Lâm Phi Dương lập tức nhếch miệng, “Hai người bọn họ quen biết nhau?”

Tống Tử Văn cười gian xảo: “Không thể nói là quen biết, nhưng cậu ấy đặc biệt chú ý tới Sầm Thành…..”

Lâm Phi Dương không phải là sẽ người nói chuyện phiếm, nhưng lúc này, lúc này đây nhìn thấy nụ cười của anh cũng bất giác mà nổi da gà, trong đầu đột nhiên hiện ra một đoạn tình yêu sâu đậm bị ngược. Theo bản năng, anh cũng không hỏi nữa,chỉ nói là sẽ chăm sóc sau đó một hai liền rời đi.

Tống Tử Văn đến phòng nhân sự dặn dò, cuối cùng đụng phải một cái đinh không lớn không nhỏ————Giám đốc tài nguyên nhân lực Từ Thanh được thông qua từ công ty nào đó, rất có nguyên tắt riêng của bản thân mình, vốn không cần Tống Tử Văn.

Tống Tử Văn cũng không nói nhiều, nhún vai rời đi.

10g30 sảnh chờ của công ty tập trung bốn ứng viên,lại thêm một nhân viên “nhảy dù” tất cả đều đến gặp nhà thiết kế trải nghiệm người dùng.

Mọi người được gọi riêng vào phòng họp để phỏng vấn. Nhân viên nhảy dù xếp thứ 3. Sầm Thành, và Lâm Phi Dương ngồi ở một đầu bàn hội nghị,

“Vui lòng giới thiệu về mình một chút.” Từ Thanh nói 1 cách công thức hoá.

“Tiếu Nhất Thần, 22 tuổi, tốt nghiệp Đại học Thiết kế Nghệ thuật A.” Tiếu  Nhất Thần thản nhiên ngồi trên ghế, quần áo không trang trọng như những người khác, cậu ấy mặc một chiếc áo phông trắng tinh và chiếc quần âu màu be.

“Bạn đã thực hiện bất kỳ dự án nào chưa?”

Tiếu Nhất Thần chỉ vào máy tính xách tay trước mặt Lâm Phi Dương: “Cho tôi mượn dùng được không?” Lâm Phi Dương chủ động đem máy tính đẩy đến bên cạnh hắn.

Tiếu Nhất Thần búng nhẹ các ngón tay, màn hình máy tính hiện lên một số trang web, đưa màn hình cho bọn họ xem: “Đây là hạng mục (hoặc dự án) mà tôi đã làm.”

Biểu cảm trên mặt Sầm Thành có chút thay đổi,phải nói rằng, Tiếu Nhất Thần quả là tài năng, hai thiết kế này đều rất nổi tiếng trong giới,từng gây ra một hot trend,  mọi người cứ nghĩ rằng nó được thực hiện bởi nhóm thiết kế riêng của hai công ty. Một trang web khác là bách khoa toàn thư của Tiếu Nhất Thần, cậu ấy đã nổi tiếng trong giới thiết kế và đã giành được hai giải thưởng quan trọng.

Sau đó cúi đầu bắt đầu phác thảo trên phiếu đánh giá phỏng vấn, kỹ năng chuyên môn: 10 điểm, phù hợp với công việc: 10 điểm, cách thức ăn mặc: 5 điểm, làm việc nhóm: 3 điểm, cuộc sống: 3 điểm …

Lâm Phi Dương nhìn số điểm  Sầm Thành, cho cậu ta, nhớ tới yêu cầu của Tống Tử Văn, bắt đầu ghi điểm trái với ý muốn của anh ta.  Dựa vào việc Lâm Phi Dương giở trò, Tiêu Nhất Thần là người cuối cùng vào vòng phỏng vấn với Boss, sắp xếp vài ngày thứ hai 4h30 chiều.

Vì Sầm Thành đến buổi phỏng vấn vào buổi sáng, hộp thư liên tục thông báo, hiệu ứng của buổi biểu diễn ngày hôm qua vượt quá sự mong đợi, một số công ty không liên lạc với chúng tôi thường gửi email để hỏi về vấn đề hợp tác, phía các đại lý cũng hy vọng sẽ được cấp quyền để phân phối ra nước ngoài.

Để trợ lý kiểm tra thì mới biết, chuyên mục này là một chương trình thông tin công nghệ nổi tiếng, người dẫn chương trình Phương Minh Vũ năm nay 35 tuổi, không chỉ là DJ radio mà còn là người phụ trách chuyên mục tạp chí, anh ấy còn rất nổi tiếng trên Weibo, với độ chuyên môn độc đáo và nổi tiếng.

Sầm Thành nghĩ rằng nên mời anh ấy dùng bữa, sau khi gọi điện cho anh ấy anh đã nhờ trợ lý đặt một bàn ở Lâm Viên Viên để hẹn ăn một bữa trưa, để không ảnh hưởng đến việc ghi hình buổi tối của bên kia.

12g trưa  Sầm Thành Sầm ngồi trong phòng bao “Ngược mỹ nhân” đợi Phương Minh Vũ, không lau sau anh ta liền đẩy cửa đi vào.

Phương Minh Vũ là một người thẳng thắn, còn Sầm Thành cũng không quá khách sáo, nên anh ấy đã thẳng thắn bày tỏ lòng biết ơn của mình với anh ấy vì đã mời CL Technology xuất hiện trong chương trình.

Phương Minh Vũ cười “ Anh muốn cảm ơn thì phải cảm ơn cô Nguyễn mới đúng.”

“?”   Sầm Thành ánh mắt nghi ngờ.

“Là 1 streamer trên đài,mỗi khi chúng tôi đi ăn tối,cô ấy sẽ ngồi cạnh tôi và chơi trò chơi của công ty cậu. Một ngày nọ tôi tò mò hỏi cô ấy, cô ấy đã nói cho tôi biết về lịch sử của CL,tôi đã khen sản phẩm của cậu. Thực sự hiếm,một người ít nói như cô ấy lại nói nhiều như vậy vào hôm đó” Phương Minh Vũ mỉm cười khi nhớ lại khung cảnh lúc đó, “Sau đó, tôi bắt đầu chú ý đến công ty của cậu.Lúc đầu còn hơi non nớt nhưng đã có những bước phát triển vượt bậc trong sáu tháng qua, điều đó thật đáng kinh ngạc.”

Sầm Thành rót một ly rượu cho anh ấy hỏi một cách bình tĩnh: ”Người anh đang nói là Ôn Nguyễn…..”

Phương Minh Vũ dừng tay cầm ly rượu: ”Sao cậu biết?”

Sầm Thành mỉm cười: ”Tôi tình cờ gặp cô ấy ngày hôm đó trong đài,chúng tôi là bạn hồi cấp 2”

“Thảo nào…..” Phương Minh Vũ nhấp một ngụm rượu,đầy hàm ý nói, ”Rượu ngon, để càng lâu càng ngon.”

Sau một lúc, Sầm Thành yêu cầu tài xế đưa Phương Minh Vũ đi đài phát thanh sau đó anh dành thời gian còn lại để tiếp đón các đối tác khác.

Cho đến 4g30 chiều thứ Năm, khi Tiếu Nhất Thần xuất hiện trong văn phòng của Sầm Thành, anh đang tập trung vào việc kiểm tra tài liệu sản phẩm của ứng dụng mới. Tiếu Nhất Thần không cần chào hỏi trực tiếp ngồi lên so pha âm thầm quan sát.

Phong cách trang trí tổng thể của CL là đơn giản và thông minh, mang hơi hướng công nghệ, trong khi văn phòng của Sầm Thành lại có hơi buồn tẻ. Tủ sách bằng gỗ du dày chứa đầy tài liệu, bàn làm việc vuông vắn thẳng tắp, ghế sô pha là một chiếc ghế vải màu xám.

Vài phút sau Sầm Thành đứng dậy gọi cậu: “Thật ngại quá, vừa rồi còn mấy phần tài liệu chưa xem xong.” Anh hơi ngạc nhiên khi  Từ Thanh đưa cho anh thông tin của Tiếu Nhất Thần, không ngờ tới mấy ngày trước vừa gặp người này bây giờ đã gặp nữa rồi, còn là người quen của Tống Tử Văn.

Tiếu Nhất Thần đứng dậy: “Tôi tới đây phỏng vấn, anh có chuyện gì muốn hỏi thì cứ hỏi.” Giọng điệu có phần lãnh đạm, không hoảng hốt như những người đến phỏng vấn khác.

Ngay cả khi Tống Tử Văn không nói trước với Sầm Thành là Tiếu Nhất Thần có thái độ thù địch với anh, bây giờ anh cũng đã nhận ra được rồi. Có thể nói, nếu như Tiếu Nhất Thần không có quan hệ gì với Tống Tử Văn, anh sẽ tuyệt đối không tuyển cậu ta.

“Tôi đã xem tài liệu và tác phẩm của cậu rất tốt” Sầm Thành ra hiệu cho cậu ta ngồi đối diện bàn làm việc của mình dời lý lịch của anh ta qua một bên, ”Tôi có thể hỏi câu hỏi cá nhân không?”

“Có thế”

“Mối quan hệ giữa cậu và Tống Tử Văn là gì?”

“Mối quan hệ quen biết 7-8 năm” Tiếu Nhất Thần không nói gì thêm 

“Còn Ôn Nguyễn?” Sầm Thành nói một câu nhìn mặt cậu ta thay đổi, giải thích, “Tôi không có ý gì khác, chỉ là quan tâm bạn học cũ.”

Tiếu Nhất Thần xem kĩ sắc mặt của anh, không thấy gì lạ,  ngữ khí thù địch ”Tôi nghĩ ngày hôm đó tôi đã nói rất rõ ràng ”

“Ồ, vậ sao” Sầm Thành gõ bút trên tay vào mặt bàn, nhịp điệu đều, cả hai không nói gì tiếp trong phòng nghe thấy rõ ràng tiếng “da da”, ” Không vấn đề gì, tuần sau đi làm được không”

“Ừ”

“Gặp lại vào tuần tới”

“Được.”

Tiếu Nhất Thần bước ra khỏi văn phòng, Sầm Thành gọi cho Tống Tử Văn, hẹn ở quán cà phê dưới lầu. Sầm Thành đối với lời nói của Tiếu Nhất Thần giữ thái độ, dù sao thì lăn lộn thêm nhiều năm như anh, mặc dù Tiếu Nhất Thần có tính cách kiêu ngạo nhưng không phải là người lòng dạ thẳng thắn, hôm đó không chú ý mà nói rằng mình không nói dối, hôm nay cũng nhìn ra được bẩy tám phần.

Tại sao  Tiếu Nhất Thần lại nhìn anh với ánh mắt dò xét cảnh giác như vậy? Đã không phải là quan hệ vợ chồng thì tại sao phải giấu? Trước đây đã nghe Phương Minh Vũ nói, hình như Ôn Nguyễn sớm đã biết anh ở khoa học kĩ thuật CL vì sao không liên lạc với anh?

Mặc dù là chuyện nhỏ, nhưng trực giác của Sầm Thành lại mách bảo là đã có chuyện gì đó xảy ra——— có quan hệ với anh, những người khác biết nhưng anh thì không.

Kết quả nhìn thấy Tống Tử Văn, anh ấy luyện nửa ngày thái cực quyền cũng không nói đến trọng điểm, cuối cùng chỉ nở một nụ cười bí hiểm, để lại một câu: ”Cậu từ từ tìm hiểu”. Sau đó anh ấy lái chiếc GLK của mình đi, Sầm Thành không biết nên cười hay khóc.

Dựa vào tính cách của Sầm Thành thì anh ấy sẽ không thích 1 người như vậy, nhưng lần này anh ấy sẽ không dùng cách trước đó để tìm đáp án,từng có 1 khoảng thời gian anh ấy chờ đợi 1 món quà nhỏ.

Quà tặng …..

Ngoài việc trong vài năm qua quen biết Tống Tử Văn, anh vào những lúc qua dịp lễ và trải qua ngày sinh nhật đều là bộ dạng như không có gì, tặng quà cho anh, người khác tặng quà cho anh rất ít người là không có mục đích. Vì nguyên nhân này, anh rất trân trọng tình bạn này với Tống Tử Văn.