Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1900: 1900




Lạc Nam trong vai Thiên Cơ Lâu Chủ sững sờ, vị khách nhân đầu tiên trong ngày hôm nay lại là người quen.

“Mẫu thân?”
Hắn giật mình trong lòng, mẫu thân đến Thiên Cơ Lâu làm gì?
Chỉ thấy một vị mỹ phụ cao quý tiến vào, váy dài màu trắng tô điểm thêm vẻ thanh lệ nhã nhặn của nàng, phong thái hơn người, nâng tay nhấc chân đều khiến người xung quanh phải tự ti mặc cảm.

“Ta là Ninh Vô Song, gia chủ Lạc Gia tại Càn Quân Đế Quốc, cầu tin tức liên quan đến truyền thừa và cơ duyên cấp độ Chí Tôn!” Nàng đi thẳng vào vấn đề nói.

Ninh Vô Song đã suy nghĩ rất kỹ, nhân lúc Thiên Cơ Lâu xuất hiện…dù phải tiêu tốn chín phần mười tàn sản và vốn liếng nàng cũng muốn tìm kiếm cơ hội đột phá Chí Tôn, chỉ như vậy mới có cơ hội lật bàn trước Càn Quân Thánh Đế một cách nhanh nhất, không để hắn tiếp tục ngồi trên đế vị cao cao tại thượng âm thầm tính kế Lạc Gia.

Nghe xong yêu cầu của mẫu thân, Lạc Nam chỉ có thể âm thầm lắc đầu, hắn làm sao chưa từng nghĩ đến việc thông qua Thiên Cơ Lâu để tìm kiếm cơ duyên và truyền thừa cấp Chí Tôn cho nàng?
Chẳng qua sau một phen dò xét, Lạc Nam phát hiện tất cả truyền thừa và cơ duyên cấp độ Chí Tôn ở Tây Châu đều đi kèm với nguy hiểm và những thử thách cực đại, hắn không muốn mẫu thân của mình rơi vào hiểm cảnh, chẳng may nàng xảy ra chuyện gì trong lúc đó…hắn có hối hận cũng muộn rồi.

Tại toàn bộ Nguyên Giới cũng tồn tại một ít cơ duyên cấp Chí Tôn không chứa nhiều nguy hiểm, nhưng đáng tiếc ở chỗ những cơ duyên này lại chẳng có ở Tây Châu mà nằm ở các khu vực khác, khoảng cách cực kỳ xa xôi, muốn đến được nơi đó cũng trải qua trăm cay nghìn đắng, không hề dễ dàng.

Vì vậy thay vì để mẫu thân của mình đi mạo hiểm, Lạc Nam quyết định kinh doanh Thiên Cơ Lâu, không sớm thì muộn cũng có thể đạt được tài nguyên cấp cao để nàng sử dụng mà thôi.

Nghĩ đến đây, hắn thẳng thừng nói: “Lạc Gia Chủ muốn cơ duyên Chí Tôn không phải là không được, giá cần trao đổi tin tức cấp độ này tương đương năm loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính!”
“Năm loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính, sao ngươi không đi cướp Thất Thập Tông cho nhanh?” Chân mày Ninh Vô Song dựng thẳng, vạn phần không nghĩ đối phương sẽ đưa ra cái giá trên trời như vậy.

Lạc Nam âm thầm cười khổ, ngoài mặt ra vẻ hờ hững: “Lạc Gia Chủ lời ấy sai rồi, chỉ cần đi hỏi là biết bổn Lâu Chủ yêu cầu cái giá một loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính cho cơ duyên cấp Thánh Đế, mà ngươi yêu cầu cơ duyên cấp Chí Tôn…giá cả đưa ra gấp năm lần đã là cực kỳ hợp lý.


“Vấn đề ở chỗ Vĩnh Hằng Thuộc Tính là thứ chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu…” Ninh Vô Song thương lượng: “Chúng ta đổi một cái giá khác!”
“Không thể được, giá này bất biến!” Lạc Nam cố tình làm khó, hắn không thể để nàng đi mạo hiểm được.

Ninh Vô Song nhìn thấy thái độ đối phương kiên quyết cũng lắc đầu, xem ra cơ duyên cấp Chí Tôn quả thật không dễ dàng đạt được như vậy, đành phải cáo từ rời đi.

Nhìn theo bóng lưng của nàng, Lạc Nam cười cười, trước cứ để mẫu thân thất vọng một thời gian, ngày sau bù đắp cho nàng.

Sau Ninh Vô Song là hai người cùng lúc tiến vào, nhìn bộ dạng ắt hẳn là cùng một phe.


Đi đầu là một tên thanh niên tướng mạo bất phàm, thân mặc y phục có tranh vẽ Kim Long đang giương nanh múa vuốt, hai mắt thâm thúy, dáng vẻ bề ngoài cực kỳ hiền hòa.

Nghiêm nghị đi phía sau lưng thanh niên là một nam tử trung niên hình thể lực lưỡng, thân khoác chiến giáp, sừng sững như một hộ vệ trung thành.

Mà nhìn thấy hai người này, bên ngoài Thiên Cơ Lâu tập trung không ít người xì xào bàn tán:
“Kẻ kia chính là Càn Nguyên Thái Tử, không ngờ hắn đích thân đến Thiên Cơ Lâu rồi…”
“Má nó, nếu không phải biết những việc xấu xa mà hắn làm, thật sự bị bề ngoài anh tuấn hiền lành của hắn lừa gạt!”
“Hộ vệ đi cùng hắn là Càn Liệt, một người xuất thân hoàng thất đang đảm nhiệm chức vị Phó Tướng trong quân, nghe đồn là Thánh Hoàng Hậu Kỳ cấp cường giả.


“Thiên Cơ Lâu Chủ công khai hành vi mà Càn Nguyên làm với Hận, việc này làm ảnh hưởng rất lớn đến danh tiếng của hắn và Càn Nguyên hoàng thất, chẳng lẽ bọn họ đến hưng sư vấn tội?”
“Có kịch hay để nhìn…”
Sắc mặt Càn Nguyên không chút biểu tình trước những tiếng bàn tán không hay về mình bên ngoài, hắn thong dong nhìn lấy Lạc Nam lên tiếng nói:
“Bổn Thái Tử gọi Càn Nguyên, là người của Càn Quân Đế Quốc, vốn cùng Thiên Cơ Lâu Chủ không thù không oán, vì sao Lâu Chủ tung tin làm ảnh hưởng danh tiếng của ta?”
Lạc Nam trong lòng cảm khái, tên trước mặt này tuyệt đối là loại ngụy quân tử hàng thật giá thật, ngoài mặt bình thản ung dung nhưng trong lòng muôn vàn độc kế, bị vạch trần tường tận như thế vẫn dám nói năng như mình là người vô tội.

“Thiên Cơ Lâu chẳng thù địch với bất kỳ cá nhân nào, chỉ cần chi đủ giá thì mọi tin tức lấy được đều là sự thật…” Hắn ung dung đáp:
“Một kẻ âm thầm làm nhiều việc táng tận lương tâm, gây thù chuốc oán khắp nơi, những nạn nhân kia đến Thiên Cơ Lâu muốn điều tra kẻ thù, chi đủ thù lao…ta đương nhiên sẽ thỏa mãn bọn hắn!”
“Vậy nên nếu Thái Tử ngươi không muốn tổn hại danh tiếng, tốt nhất đừng tạo nghiệt…”
“Ngươi!” Càn Liệt đứng sau lưng Càn Nguyên nổi giận, tay đặt lên chui Kiếm đeo bên hông gầm lên:
“Ta thấy Thiên Cơ Lâu này là thế lực tà ma ngoại đạo, ý đồ bất chính làm nhiễu loạn thế cục Tây Châu, tội đáng muôn chết!”
“Thế ngươi định làm gì bổn Lâu Chủ?” Lạc Nam trêu tức nhìn hắn, giọng điệu đầy vẻ khiêu khích, muốn tên này nhanh nhanh động thủ một chút.

Chỉ cần lưỡi Kiếm rời vỏ, ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của Càn Liệt.

Đáng tiếc Càn Nguyên lại đưa tay ngăn cản Càn Liệt nổi giận, trước khi tìm đến hắn đã điều tra rất tường tận về Thiên Cơ Lâu, hiểu rõ vị Thiên Cơ Lâu Chủ này là nhân vật thần bí khó lường, một tên Yêu Thánh Hoàng từng bất kính động thủ đến nay xác cũng đã không còn.

“Bổn Thái Tử muốn nhờ Lâu Chủ cấp cho tung tích chính xác của Sở Mạc, vị trí cụ thể bên trong Mê Linh Sâm Lâm mà hắn đang lẫn trốn!” Càn Nguyên đi vào vấn đề lên tiếng.

Lạc Nam âm thầm cười lạnh, Càn Nguyên xem ra bắt đầu lo ngại một ngày nào đó Hận quay về báo thù.

Dù sao Hận cũng là cường giả cấp Thánh Hoàng, tương lai không ai dám chắc hắn sẽ không thể trở thành Thánh Đế.


Mà một khi bị Thánh Đế ghi hận phía sau lưng, luôn luôn rình rập, dù Càn Nguyên có là Thái Tử cũng ăn ngủ không yên, dù sao thì phụ thân không thể luôn cử cường giả Thánh Đế đi theo bảo vệ hắn.

Hắn thừa hiểu hận thù giữa mình và Sở Mạc là mức độ không chết không thôi, trước đây Sở Mạc bị hắn nắm giữ mọi hành tung nên chẳng có gì phải sợ, nhưng từ khi thành công trốn vào Mê Linh Sâm Lâm đến nay đã triệt để mất dấu.

Càn Nguyên là người cầu toàn, đặt an nguy của bản thân lên trên hết, muốn loại bỏ tất cả nguy cơ từ trong trứng nước nên muốn tìm hành tung của Sở Mạc, cho người truy sát.

Nào ngờ Lạc Nam điềm nhiên nói: “Bổn Lâu Chủ đã thu Hận làm thuộc hạ, hiện tại xem như hắn là người của Thiên Cơ Lâu, sẽ không cung cấp tin tức liên quan đến hắn cho kẻ địch…”
“Hừ, vì sao trước đó Lâu Chủ nói ngươi sẽ cung cấp bất kỳ tin tức nào chỉ cần đưa ra đủ giá?” Càn Nguyên híp mắt chất vấn.

“Dù bổn Lâu Chủ đưa ra tin tức, ngươi dám nhận sao?” Lạc Nam như cười như không hỏi lại.

Càn Nguyên hít sâu một hơi bình ổn tâm tình, đúng vậy…Thiên Cơ Lâu Chủ đã thừa nhận Hận là thuộc hạ, vậy thì cũng có thể vì bảo vệ thuộc hạ mà đưa ra tin tức sai lệch nhằm hãm hại chính mình.

Hắn đâu biết rằng Lạc Nam không được nói dối và cũng không được cung cấp thông tin sai lệch ở trong Thiên Cơ Lâu, bằng không Lạc Nam đã có hàng nghìn biện pháp chơi chết hắn.

Biết khó thể có được tin tức của Sở Mạc, Càn Nguyên thay đổi đề nghị:
“Bổn Thái Tử muốn tất cả thông tin về Giao Linh Công Chúa mà Vương Dận đạt được trước đó…”
Lạc Nam nghe mà vuốt cằm, vị Giao Linh Công Chúa này không hổ danh là mỹ nhân khét tiếng ở Hằng La Đại Hải, trước đó tên Vương Dận kia truy cầu thông tin về nàng, hiện tại đến lượt Càn Nguyên là Thái Tử của một Đế Quốc cũng cảm thấy hứng thú.

“Ba loại Thiên Địa Dị Vật.

” Lạc Nam đưa giá.

“Khinh người quá đáng!” Càn Liệt rống giận: “Trước đó cái giá mà Vương Dận phải bỏ ra chỉ là một loại Dị Thuộc Tính hoặc năm mỏ Nguyên Thạch mà thôi, ngươi lại đòi Thái Tử của chúng ta tận ba loại?”
“Thái Tử nhà ngươi là kẻ thù của thuộc hạ Bổn Lâu Chủ, ta đương nhiên sẽ làm khó dễ!” Lạc Nam đường đường chính chính trừng mắt đáp:
“Không thích thì biến!”
Càn Nguyên nội tâm siết chặt, âm thầm hối hận về hành vi năm xưa của mình, lẽ ra phải giết chết Sở Mạc luôn ngay tại thời điểm đó, ngăn ngừa hậu hoạn phát sinh mà không phải tham lam tiếp tục vỗ béo hắn, để bây giờ Sở Mạc được thế lực bí ẩn như Thiên Cơ Lâu thu nhận, tạo thành hiểm họa khôn lường.

Càng nghĩ càng giận, Càn Nguyên trầm giọng nói: “Chúng ta đi!”
Hắn muốn đem lửa giận trút lên đầu Vương Dận, đồng thời cướp tin tức của Giao Linh Công Chúa mà không cần đến Thiên Cơ Lâu cung cấp.


Càn Liệt hung hăng trừng mắt nhìn Lạc Nam, nổi giận đùng đùng rời đi.


Một ngày lại sắp trôi qua, Lạc Nam chuẩn bị đóng cửa Thiên Cơ Lâu để tiếp tục hóa giải Ô Nhiễm Hỏa giúp Vũ Lăng Phi.

Chờ nàng hoàn toàn khôi phục, hắn sẽ giao Thiên Cơ Lâu lại cho nàng quản lý.

Đang ôm một đống tài nguyên để gia tăng thực lực, Lạc Nam đã nóng lòng rời khỏi Thiên Cơ Lâu càng nhanh càng tốt.

Bất quá bỗng nhiên có làn hương thơm phiêu lãng theo gió truyền đến truyền vào trong mũi, thấm đẫm ruột gan, Lạc Nam thoáng chút thất thần.

Bóng trăng treo cao, một thân ảnh thướt tha xuất hiện giữa ánh trăng đêm, cung trang xanh như biển, tóc dài nhẹ bay, khăn lụa che mặt chỉ để lộ một đôi mắt thăm thẳm như hải dương vô tận.

Dù y phục rộng thùng thình che đậy, những đường cong lồi lõm như mị sắc yêu cơ vẫn thoáng ẩn thoáng hiện vô cùng hấp dẫn.

Nàng như hòa mình vào bóng trăng đêm trên cao nhìn xuống, Lạc Nam đứng dưới nhìn lên nên dễ dàng trông thấy đôi chân dài miên man, bàn chân trần như gót sen, trắng nõn đáng yêu vô cùng.

Lạc Nam lấy lại tinh thần, thầm nghĩ nữ nhân này là ai, nhan sắc so với Vũ Lăng Phi chỉ sợ cũng không hề thua kém nha.

Nguyên Giới cũng có thật nhiều mỹ nữ.

“Tiểu nữ đến trễ, không biết Thiên Cơ Lâu có còn đón khách?” Thân ảnh của nàng nhẹ nhàng rơi xuống, giọng điệu êm ái dịu dàng như sóng nhẹ từng cơn tạo cảm giác yên bình.

Người đẹp mà giọng cũng hay…
“Vốn bổn lâu chủ đã ngừng tiếp khách, nhưng mỹ nhân xứng đáng được ngoại lệ.

” Lạc Nam cười nói, chủ yếu là cảm thấy nàng này bối cảnh phi phàm, nói không chừng sẽ có giao dịch không tệ.

Mỹ nhân khẽ cười cong ánh mắt như nguyệt nha nhi, chậm rãi bước vào bên trong, vô cùng tự nhiên đến một bên ghế ngồi xuống nói:
“Nhũ danh của tiểu nữ là Giao Linh, đến đây chỉ có mục đích duy nhất…hy vọng Lâu Chủ đừng tiếp tục cung cấp những tin tức làm phiền đến cuộc sống riêng tư của ta, đồng thời cũng đừng cung cấp tin tức về thế lực của ta!”
Lạc Nam âm thầm giật mình, thì ra nàng này là Giao Linh Công Chúa, lúc này mới hiểu tại sao đám nam nhân kia si tình nàng đến như vậy, nhìn dáng vẻ tuyệt sắc lại mang theo phong thái tự nhiên như nước của nàng quả thật có sức hấp dẫn trí mạng.

“Giao Linh Công Chúa đến đây vấn tội sao?” Lạc Nam nhún nhún vai đáp:
“Thiên Cơ Lâu mở cửa làm ăn kinh doanh, khách nhân đã muốn tin tức về nàng thì làm sao bổn lâu có thể từ chối? nếu ai cũng có yêu cầu như nàng thì Thiên Cơ Lâu tìm đâu ra khách nhân đây?”
Ở thế giới mạnh được yếu thua này đừng mơ có khái niệm tôn trọng sự riêng tư, chỉ cần có thể đạt được lợi ích lớn nhất, người thân giết nhau tranh quyền đoạt vị còn diễn ra như cơm bữa, việc cung cấp thông tin của một người so với đó chẳng đáng là gì.

Thiên Địa Hội trước đây ở Nhất Thế Vũ Trụ cũng từng buôn bán đủ loại tin tức.


Dường như đã liệu được Lạc Nam sẽ trả lời như vậy, Giao Linh Công Chúa điềm nhiên nhấc nhẹ khăn lụa để lộ cánh môi mềm mại nhấp một ngụm trà, lưu lại vết son đỏ thẳm trên miệng cốc, híp mắt nhìn hắn:
“Lâu Chủ nếu không đáp ứng đề nghị của Giao Linh, ngươi sẽ gặp phiền toái đó…”
“Phiền toái gì?” Lạc Nam nhàn nhạt nhìn lại nàng.

“Hì hì, cũng không có gì, chỉ là Giao Linh sẽ sai sử vài vị trưởng lão cấp Thánh Hoàng vây quanh bên ngoài hòn đảo của Thiên Cơ Lâu, ngăn chặn phần lớn khách nhân tiến đến giao dịch.

” Giao Linh nhí nhảnh nói:
“Thậm chí ngăn cản Lâu Chủ rời khỏi Thiên Cơ Lâu.


Lạc Nam trong lòng giật thót, ngoài mặt ra vẻ chế nhạo: “Bổn Lâu Chủ thực lực kinh thiên động địa, chẳng lẽ lại sợ một chút tiểu thủ đoạn của nàng? Đám Thánh Hoàng kia nếu dám gây phiền phức, bổn Lâu Chủ một tay đập chết chúng.


“Không thể phủ nhận Lâu Chủ rất có thể là đại năng khủng bố, nhưng Giao Linh tin rằng ngươi bị một loại hạn chế nào đó, sức mạnh cường đại không thể biểu hiện ở bên ngoài Thiên Cơ Lâu…” Giao Linh Công Chúa một tay chống cằm, hương thơm như quỳnh từ trong miệng truyền ra:
“Chắc hẳn vì thăm dò Thiên Cơ quá nhiều nên bị phản phệ, chỉ có thể trốn trong Thiên Cơ Lâu mới có được sức mạnh, Thiên Cơ Lâu này là một kiện Pháp Bảo cực kỳ cường đại dùng để tạm thời áp chế những phản phệ mà Lâu Chủ đang gánh phải!”
Lạc Nam dùng ánh mắt như nhìn thấy quỷ xem lấy nàng, nữ nhân này thật đáng sợ, tuy đoán sai nguyên nhân thật sự nhưng bản chất của vấn đề dường như đã bị nàng xem thấu.

Bất quá hắn vẫn tiếp tục giả ngu, dùng giọng điệu hài hước hỏi: “Vì sao nàng cho rằng như thế?”
“Giao Linh đã âm thầm quan sát hành vi của Thiên Cơ Lâu nhiều ngày nay, nhận ra nhiều chỗ đáng nghi ngờ…” Giao Linh vuốt nhẹ mái tóc đáp:
“Thứ nhất Lâu Chủ là nhân vật tự xưng ngay cả Cấm Kỵ cũng có thể nắm giữ thông tin, vậy thì ngươi đâu cần thiết phải tìm cách thu thập Dị Thuộc Tính và Vĩnh Hằng Thuộc Tính nhiều như vậy.


“Nếu có thực lực cường đại thì ngươi tự mình đi chiếm đoạt rồi, cần gì phải dùng tin tức để trao đổi các loại thuộc tính đó?”
“Vậy nên Giao Linh mạo muội phán đoán thực lực của Lâu Chủ đã bị suy giảm hay phản phệ nào đó vì thăm dò Thiên Cơ quá nhiều, cần đến số lượng lớn Dị Thuộc Tính và Vĩnh Hằng Thuộc Tính để hấp thụ khôi phục!”
Lạc Nam âm thầm hừ lạnh: “Nói tiếp đi!”
“Thứ hai nếu Lâu Chủ vẫn còn cường đại, ngươi đâu cần ra lệnh cho Hận phải trốn vào Mê Linh Sâm Lâm để tạm thời lánh nạn? Ngươi trực tiếp che chở bảo vệ hắn cũng được mà?” Giao Linh nhìn hắn cười khẽ:
“Thứ ba là Giao Linh chưa từng nhìn thấy Lâu Chủ ra tay ở bên ngoài, ngươi chỉ động thủ trấn áp những kẻ cố tình gây sự trong Thiên Cơ Lâu mà thôi…”
“Cuối cùng là Lâu Chủ luôn che giấu dung mạo của mình, có lẽ vì bị phản phệ dẫn đến toàn thân già nua xấu xí nên không tiện cho người khác xem mặt, ta thấy những kẻ bị thiên cơ phản phệ thường giống như vậy.


Lạc Nam nghe xong nở một nụ cười lạnh lẽo:
“Chỉ dựa vào từng ấy suy đoán mà nàng dám uy hiếp bổn Lâu Chủ?”

Chúc cả nhà buổi tối vui vẻ nhé.